41 Cả phòng dường như đều im hơi lặng tiếng, chăm chú lắng nghe lời anh nói. Thế rồi Phong khẽ bật cười.
- Người mà cháu đang nghĩ đến. . . Ôi trời. .
42 Từ trên sân thượng nhìn xuống, đường phố về đêm như một con sông dài sáng lấp lánh, hài hoà cùng với ánh trăng cao kì diệu. Làn gió hiu hắt lướt mình trên mái tóc xuông của anh, trãi dần từ vai đến quấn quanh người bên cạnh.