41 - Aaa
~~Chị chủ vui mừng nhảy tưng tưng, đến vồ lấy Lâm Thức, ôm rồi xoay vòng vòng.
- Aa~~ Vui quá! Hạnh phúc quá!
Tư Viên cũng vui mừng, bước một bước đến gần Đình Nghi cũng định vồ lấy ôm Đình Nghi vào lòng, nhưng Đình Nghi đã đở lại.
42 Lâm Thức luôn là một người như vậy. Ấm áp! Đình Nghi ngại ngùng, đảo mắt quay lại, rồi ngẩn lên nhìn Lâm Thức. Anh nở nụ cười.
Đình Nghi hơi đỏ mặt.
43 - Không độc hại, không chất bảo quản, tốt cho sức khoẻ của trẻ em và trẻ sơ sinh.
Đình Nghi nhìn Lâm Thức bằng nửa con mắt.
- Anh đang quảng cáo nước giải khát "sữa mẹ"?
Lâm Thức bật cười.
44 Thôi! Nhịn! Không được hỏi. Đại ca giận thì lại khổ. Hời. Mình cũng nên an phận ở đây. Lâm Thức nằm xuống ghế, nhắm mắt xuôi tay, làm một giấc. Em cứ vui vẻ đi, anh sẽ tốt mà.
45 Mình không nghĩ sẽ có một lúc tim mình không còn cảm thấy đau nhói, hay dao động trước Triệu Minh. Mình chưa từng hiểu được cảm giác đó. Hôm qua nó vẫn còn rõ rệch như vậy.
46 Gần đi đến hẻm nhà Đình Nghi, Triệu Minh đang định đi vào nhưng Đình Nghi lại cứ đi thẳng. Thấy lạ, Triệu Minh liền nắm tay giữ Đình Nghi lại.
- Em đi đâu vậy? Nhà em ở đây mà?
Đình Nghi ngẩn lên quan sát.
47 Sao lại nổi nóng với mình trong khi anh ta là người sai chứ?
Em muốn làm gì cũng được!
Đình Nghi nằm xuống ghế sofa, đặt tay lên trán, trầm tư. Túi thức ăn ngon lành kia giờ chẳng còn là gì cả!
Lâm Thức lạnh lùng đi về nhà.
48 Đình Nghi?! Người con gái ngu ngốc đó. Chết tiệt tại sao lại cuống tâm trí mình vào cô ấy cả thế này!
- Còn nữa. Lúc em tỏ tình cô ấy lại lưỡng lự, em không biết làm thế nào tiếp theo! Anh, anh quen thân với cô ấy hơn em.