21 Thật khó khăn để thú nhận điều này. . .
Nhưng chính xác tôi đã có cái cảm giác gọi là "đau lòng",
. . . lần đầu tiên. . . với 1 người con trai.
22 Tôi đã bảo, đừng có nói tiếng đó lần thứ 2!
cơn thịnh nộ của tôi đã quá sức chịu đựng. . . -__-
Với tay lấy quyển sách dày ở trên bàn ngay bên cạnh, (cái này chắc cũng nặng hơn nửa ký?)
tôi ném thẳng vào đầu hắn! hah.
23 Tôi thức dậy từ trước 7h00,
để loay hoay chọn cho mình 1 bộ đồ thật ok trước Hoàng tử.
Khổ nỗi, tôi lại chẳng có quần áo thể thao nào phù hợp. . .
24 "Alo?"
. . . . . .
"Phải. . . ah ko. . . uh. . "
. . .
"Ok. . . chờ chút. . . Này, cô em, cho mượn cây bút!"
"Huh?"
"Cây bút!! Nhanh đi!"
Do vẻ mặt có vẻ nghiêm trọng của anh ta, tôi phải mở balo lấy cây viết.
25 Một con nhỏ cao chưa tới 1m55 đang đứng chính giữa,
Hai tay bị giữ bởi 2 kẻ mà nó chỉ đứng qua vai họ chút xíu. .
Tôi vừa quay lại nhìn C. K,
thì hắn đã gằn bằng cái giọng mà tôi chưa nghe bao giờ.
26 Sau khi đột ngột rẽ phải ở ngã tư khiến công chúa Mai và Hoàng tử Lam đều gọi í ới,
Gã DJ chở theo 1 con ếch chỉ biết cúi gầm mặt. . .
đến cái địa chỉ trên lòng bàn tay nó.
27 [Phr. . phin-phinnn phen]
"Hahhaha. . . . . . . . "
Gã và anh phục vụ cùng cười khi nghe âm thanh tôi vừa tạo ra từ chiếc kèn.
>< thế mà bảo tôi có thể!
Tôi dằn cái kèn xuống bàn và đẩy trả cho gã DJ với bộ mặt quê 1 cục.
28 Cổ tay anh ta bị đỏ thẫm, và rỉ máu. . . có lẽ do bị ghế đập trúng. .
"Anh thử cử động xem?"
DJ làm theo lời tôi, lắc lắc cổ tay. . . và.
29 Xe búyt dừng tại trạm ngã tư gần nhà tôi.
DJ vẫn đang ngủ. Tôi rón rén đứng dậy để đi ra cửa xuống. . .
thì anh ta thình lình lên tiếng.
"Nếu cửa vẫn khóa thì sao?"
"Huh? um.
30 ::Kana Studio::
Tôi đã xin nghỉ luôn 3 ngày nữa vì ôn thi.
Anh Tiến bảo nếu hôm nay tôi ko vào làm cho xong cái banner quảng cáo,
thì tôi coi như bị sa thải.
31 Tôi cảm thấy như vừa bị ai tát cho 1 cái vào mặt,
sau câu nói thản thừng của hắn.
Cường tỏ ra đắc ý và mỉm cười nham hiểm. . ,
tôi ko thể làm được gì hơn là buông tay hắn ra, và để ông bạn mập kéo đi.
32 Hắn vừa dắt chiếc xe đạp của tôi vào nhà thì,
điện thoại của hắn réo inh ỏi.
Sao hắn để chuông lớn thế nhỉ?. .
"Con nghe. . "
. . .
33 . . .
Nhìn cảnh này, sao mà. . . tôi ko còn ghét hắn nữa. .
thậm chí tôi lại thấy hắn dễ thương làm sao. . . TT___TT
Chú đang ngồi bỗng đứng lên.
34 Tôi gặp Cường ở hành lang lớp học,
anh ta thậm chí ko tỏ ra là quen biết tôi. .
Sao lại nghiêm trọng thế này?+_+ Dù sao. . thì vậy cũng xong 1 cái đuôi.
35 Anh đi nhanh thế sao?
Whew. . . tôi có vẻ đã bế tắc rồi. . Ko còn cơ hội nào.
Anh hẳn đã sợ tôi!!! Hoặc. . . e ngại tôi. . Hic hic.
. . . . . .
36 Và máy cellphone của hắn đã off luôn cả ngày chủ nhật.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . .
Hôm nay chúng tôi phải thi 2 buổi sáng chiều,
do đó buổi trưa bọn tôi ở lại trường ăn trưa cùng nhau.
37 "Xin lỗi. . . "
"Ko còn ai thương tôi nữa rồi!!"
"Còn ba mẹ you mà. . "
"Mẹ ư?. . Mẹ đi trước cả bà. . "
"Huh???"
"Và đừng có.
38 Nhỏ Mai bảo tôi bỏ xe ở trường để nó chở cho tiện,
nhưng tôi thấy mắc công phải quay lại trường lần nữa nên đã đạp xe song song với nó.
1 đứa đi Spacy, 1 đứa đi Martin.
39 "Chuyện quái gì thế này??"
DJ có vẻ lúng túng với đứa bé còn nó thì đã khóc ré lên,
tôi giành lấy 2 túi đồ trên tay anh ta. .
"Anh bồng nó lên đi!!"
"Gì.
40 Tôi ra về lúc 6h20. .
Nhỏ Mai ở lại nhà anh Lam nên nó chỉ tiễn tôi ra thang máy,
lúc tôi ra cửa, DJ vẫn đang bận nói điện thoại với ai đó. .
"Về cẩn thận nha.