Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 864 - 865: Thiên Nguyên Trận Thư

Chương trước: Chương 862 - 863: Tâm Kế Của Cổ Tu



Vụ nổ vừa rồi uy lực không phải nhỏ khiến hài cốt bị bắn ra rải rác nhưng xương cốt vẫn còn nguyên không một vết nứt.

Tong mắt Lâm Hiên không khỏi hiện lên một tia sáng kỳ lạ, đưa tay vuốt trán trầm ngâm. Một lúc sau hắn phất tay áo bào một cái, một đạo hỏa diễm xanh biếc bay vút ra bao lấy đầu lâu của cổ tu sĩ nọ.

Những tiếng nổ lốp đốp vang lên rất nhanh khô lâu đã bị luyện hóa, một viên châu to cỡ mắt rồng xuất hiện giữa không trung. Viên châu này màu sắc đỏ sậm bên ngoài tỏa ra hào quang lập lòe vừa nhìn đã biết không phải phàm vật.

Song với kinh nghiệm vừa rồi lúc này Lâm Hiên nào dám xem thường, giơ tay lên liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết, bảo châu hấp thu thì không có xuất hiện dị trạng gì, lúc này hắn mới an tâm thu về trong tay.

"Thiếu gia, đây là gì?"

"Theo ta dự đoán hẳn là giống như ngọc giản" Lâm Hiên vừa nói vừa đem thần thức chậm rãi chìm vào trong bảo châu. Sau mấy canh giờ như nhập định Lâm Hiên mới ngẩng đầu lên trên mặt có chút vui mừng.

"Thiếu gia, trong đó ghi lại trận pháp sao?" Thanh âm tò mò của Nguyệt nhi truyền vào tai.

"Không sai" Lâm Hiên cẩn thận đem bảo châu thu vào túi trữ vật" Chủ nhân hài cốt này vào thời thượng cổ tên là Thiên Nguyên thượng nhân vốn có tâm kế đa đoan, không chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ mà đối với trận pháp lại càng tinh thông bác đại. Trong này là sở học bình sinh của lão, Thiên nguyên trận thư này vượt xa Tuyền cơ tâm đắc trước đây, còn việc lão bố trí độc ác như vậy là không muốn sở học rơi vào tay kẻ tầm thường".

"Chúc mừng thiếu gia" Thanh âm Nguyệt nhi ngọt ngào bên trong lại mang chút nghi hoặc: "Bất quá trừ cái này ra không còn thu hoạch gì khác sao?"

"Nha đầu ngốc, pháp thư này đã là bảo vật giá trị liên thành còn gì" Lâm Hiên cười cười lắc đầu, đem thần thức thả ra tìm tòi một hồi rồi mới chậm rãi đi trở về.

Thời gian như nước thoáng qua Lâm Hiên đã tới Phiêu Vân Cốc một tuần trăng. Từ sau khi thu được Thiên nguyên trận thư tại Luyện Tâm lộ hắn liền về động phủ nghiên cứu, thời gian quá ngắn lĩnh ngộ đương nhiên chưa nhiều, so với Tuyền cơ tâm đắc thì tri thức trong này còn khó hiểu hơn rất nhiều. Trong đó Phục hợp chi trận khiến Lâm Hiên thấy hứng thú nhất nhưng chỉ mới hiểu một chút bề ngoài mà thôi.

Buổi sáng Lâm Hiên ngồi khoanh chân trong động phủ, tay cầm bảo châu đang tập trung suy tư thì đột nhiên chân mày nhướng lên, ngẩng đầu trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

Tay trái vừa lật đã xem bảo châu nhét vào túi trữ vật sau đó thân hình hắn hóa thành một đạo kinh hồng bay ra khỏi động phủ lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lóe sáng nhìn về phía hậu sơn Phiêu Vân Cốc.

Chỉ thấy bầu trời vốn trong xanh đột nhiên phong vân biến sắc, mây đen ùn ùn xuất hiện cùng tiếng sấm vang ầm ầm…

Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ tươi cười, hai nha đầu kia cũng không làm hắn phải thất vọng, thiên triệu này chúng tỏ kết đan so với tưởng tượng còn sớm hơn.

Sau khi Lâm Hiên xuất hiện không lâu trong Phiêu Vân Cốc cũng xuất hiện các đạo độn quang đủ mọi màu sắc bay tới đây, các tu sĩ khác cũng cảm giác được thiên địa linh khí dị thường vội rời động phủ, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc.

Mây đen trên bầu trời Phiêu Vân cốc càng ngày càng nhiều, những tia chớp như ngân xà xẹt qua như muốn xé rách không trung, ánh mắt Lâm Hiên lộ ra vài phần cổ quái.

"Thiếu gia, ta cảm giác được có hai dòng xoáy linh khí, chẳng lẽ Lục Doanh Nhi cùng Lưu Tâm lại ngưng kết kim đan cùng một lúc?" Thanh âm kinh ngạc của Nguyệt nhi truyền vào trong tai.

"Không sai, điều này thực có chút xảo hợp".

Lâm Hiên lộ ra nụ cười hài lòng, trách không được thiên triệu kết đan này mạnh hơn bình thường, thì ra là cả hai nha đầu lại đồng thời ngưng kết kim đan.

Lúc này tu sĩ cấp thấp thì không nói còn các trưởng lão cung phụng Ngưng Đan kỳ thì sao lại không rõ, đối với Lâm Hiên lại càng thêm kính sợ.

Trước đó hai vị Các chủ đã mấy lần ngưng đan nhưng đều thất bại, lần này thành công chắc chắn là do lão quái nguyên anh thiếu niên kia trợ giúp không nhỏ. Nghĩ tới đây lại càng thêm e dè Lâm Hiên.

Ầm ầm!

Mây đen nương theo sấm sét mà ào ạt đổ xuống một lúc lại hóa thành mưa đá hơn một canh giờ sau mới dừng lại, mây đen tản đi để bầu trời một lần nữa sáng bừng lên, một đạo cầu vồng bảy sắc xuất hiện ở phía chân trời.

Tiếp theo tiếng cười dễ nghe từ sau núi truyền đến, ngay sau đó hai đạo độn quang màu hồng trắng xuất hiện trong tầm mắt. Lóe lên mấy cái đã tới trước mặt đám người.

Hào quang thu liễm lộ ra dung nhan hai nữ tử, khí chất khác trước rất nhiều. Không cần phải nói tự nhiên là Lục Doanh Nhi cùng Lưu Tâm, nhìn thấy Lâm Hiên trên mặt người tràn đầy cảm kích, song song quỳ xuống bái: "Đa tạ Thiếu chủ".

"Miễn!" Lâm Hiên phất tay áo: "Lát nữa hãy đến động phủ của ta". Sau khi nói xong thân hình chợt lóe biến mất không thấy.

Ba người bọn họ trao đổi mấy câu tuy rất ngắn nhưng các trưởng lão hiển nhiên nghe ra một vài điều. Xem ra hai vị Các chủ kết đan thành công quả nhiên là do lão quái họ Lâm trợ thủ. Đối phương có bản lãnh như thế ngày sau cũng nên nịnh hót cho tốt một chút, đồng thời trong lòng bọn họ cũng vui mừng, có chỗ dựa lớn như vậy thì những kẻ làm phản kia cũng không đáng sợ.

Tại Phiêu Vân Cốc đều là thân tín của hai nàng, sau khi nhận chúc mừng chừng nửa canh giờ hai thiếu nữ liền đi tới động phủ của Lâm Hiên.

"Thiếu gia, thời cơ đã đến. Nên ra tay thu thập những phản đồ kia".

"Ừm" Lâm Hiên gật đầu: "Những gì ta phân phó đã thăm dò hết chưa?"

"Ba ngày đã thu được các Truyền âm phù của đệ tử bên ngoài gởi về, hiện tại các trưởng lão đã giao lại cho chúng nô tỳ".

"Bên trong nói gì?" Lâm Hiên lãnh đạm hỏi.

"Tình huống có chút phức tạp, Mã Vân Thông kia không chỉ kết bè kết đảng thủ hạ cũng rất nhiều, hơn nữa tựa hồ còn cùng Ly Dược cung…" Lục Doanh Nhi nói đến chỗ này trên khuôn mặt lộ ra vẻ ưu tư, tưởng rằng thiếu gia trở về khó khăn sẽ được giải nhưng không ngờ lại xuất hiện tình huống bất lợi như vậy.

"Ly Dược Cung? chẳng lẽ thực lực bọn họ không kém?" Lâm Hiên ngẩng đầu, cũng đã từ miệng Trương Tiếu Ảnh nghe qua tên của tông môn này song khi đó cũng không có để ý lắm.

"Ly Dược cung là một trong thất đại tông môn của Thiên Vân thập nhị châu". Lưu Tâm lại lên tiếng.

"Nói cụ thể một chút" Lâm Hiên bất động thanh sắc mở miệng.

"Vâng!"

Lục Doanh Nhi vuốt nhẹ mái tóc, đôi môi anh đào hé mở bắt đầu kể qua về Ly Dược Cung.

"Ngay cả đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng có hai đến ba người?" lúc này trên mặt Lâm Hiên đã lộ ra vẻ khác thường. Hắn lại cau mày lâm vào trầm tư. Hai thiếu nữ thấy vậy cũng không dám thở mạnh, nhu thuận ở một bên lẳng lặng chờ đợi.

Nhưng ngoài dự đoán của hai nàng rất nhanh Lâm Hiên ngẩng đầu lên không có vẻ gì lo lắng nói: "Hai ngươi chỉ cần đem phản đồ này quét sạch còn về Ly Dược Cung thì để ta lo".

"Cái gì?"

Hai nàng lấy tay che miệng đều giấu không được vẻ giật mình, mặc dù thiếu gia thần thông quảng đại nhưng lời này nhưng lời này cũng có chút khó tin.

Ly Dược cung! Đừng nói thiếu gia là trung kỳ, đến như Hậu Kỳ đại tu sĩ cũng tuyệt không dám cùng động chạm đến đại thế lực này. Trừ phi là lão quái Ly Hợp kỳ trong truyền thuyết.

"Được rồi, việc này tạm không bàn đến, hai ngươi hiện cũng đã Ngưng đan thành công, hiện đang định tu luyện công pháp gì?"

Nghe vậy trên mặt hai nữ tử có chút hưng phấn đều từ trong tay áo lấy ra một ngọc giản, Lâm Hiên phất tay phát ra một đạo hào quang thu về rồi đem thần thức chìm vào trong đó. Chỉ một lát Lâm Hiên khẽ nhíu mày.

"Thiếu gia sao vậy, người cảm thấy công pháp chúng ta chọn không được sao?"

Lưu Tâm khẩn trương mở miệng còn Lục Doanh Nhi trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi ngại, hai bộ công pháp này đều đã được thủ hạ tìm trong mấy năm thật vất vả mới có được có thể nói là trân phẩm.

"Nếu như chỉ nói về vấn đề trước mắt hai bộ công pháp này quả thật không tệ" Lâm Hiên ngắm nghía hai cái ngọc giản, chậm rãi mở miệng nói: "Cũng xem như là thượng phẩm, loại công pháp này các đại phái cũng hay truyền cho các đệ tử được sủng ái, có tiền đồ nhất…"

"Đúng vậy thiếu gia, ta cùng sư tỷ tu tập thì có gì không ổn sao?" Nghe Lâm Hiên nói xong Lục Doanh Nhi càng nghi hoặc.

"Hừ, hai bộ thượng phẩm công pháp này tu tập thì có uy lực rất tốt, thần thông so với tu sĩ cùng cấp rõ ràng là hơn một bậc, nhưng với tư chất của hai ngươi sau này thì sợ rằng rất khó tiến giai" Lâm Hiên nhướng mày nói, vây cá cùng tay gấu khó có thể một lúc khó chọn được cả hai (1).

Nghe vậy trên mặt hai nàng có vẻ bất đắc dĩ. Một lát sau Lục Doanh Nhi mở miệng nói: "Thiếu gia, về tư chất trong lòng chúng ta tự hiểu rõ mình, nếu không có người ban cho Thiên Trần đan thì chúng ta còn không thể Ngưng đan, sau khi đã tiến giai chỉ sợ là rất khó mà tiến thêm, đã như vậy chi bằng theo đuổi thần thông uy lực lớn có thể thắng được tu sĩ cùng cấp".

Chú thích: (1) Vi cá và tay gấu được liệt vào trong hàng bát trân.

Bát trân khi xưa.

Nem công: Công (còn gọi là khổng tước) thường sống trên đồi, gò cao hoặc trong những rừng tre trúc rậm rạp. Bởi vậy, việc săn bắt chim công khi xưa không phải dễ dàng. Nem công của người Việt được chế biến không qua nấu nướng, mà bằng cách cho thịt đùi công đã được giã mịn lên men vi sinh do tác động của các gia vị có tính nóng (riềng, tỏi, tiêu...). Thịt công là “thuốc giải” nhiều độc tố trong thiên nhiên mà con người lỡ ăn phải, nên được xem như “thần hộ mạng” của các bậc đế vương thời trước.

Chả phượng: Loài chim phượng chỉ sống ở vùng núi cao, ít người trông thấy, nói gì đến bắt được chúng. Người xưa còn cho rằng chim phượng xuất hiện khi có thánh nhân ra đời. Chả phượng là món ăn cực hiếm, cách chế biến lại rất cầu kỳ. Chim phượng bắt được thì cắt tiết, nhổ lông sống chứ không dùng nước sôi như các loại gia cầm khác. Thịt phượng được giã mịn, nêm gia vị, gói lá chuối thật kín rồi hấp chín. Thịt chim phượng giàu dinh dưỡng, cũng là “vị thuốc” bảo vệ sức khỏe tối đa.

Da tê ngưu (tây ngu bì): Tê ngưu (tê giác) là loài thú có lớp da cứng, dày đến một tấc, như tấm áo giáp an toàn. Chỉ duy ở nách tê ngưu có một lớp da rất mỏng, được coi là “tử huyệt” của nó và cũng là tuyệt phẩm trong ẩm thực! Phần da nách tê ngưu khi ngâm nước sẽ mềm ra, nấu ăn rất ngon và vô cùng bổ dưỡng. Cầu kỳ hơn, các ngự trù xưa đem da tê ngưu ngày phơi nắng, tối sấy lửa suốt 100 ngày, rồi tẩm rượu một tháng, phơi khô và ngâm nước tro thảo mộc bảy ngày đêm trước khi chế biến. Miếng da bởi vậy mà thuộc hàng bát trân, bởi có lẽ nó đã hấp thu hết khí đất trời trong đó!

Bàn tay gấu (hùng chưởng): Gấu là loài ưa ngủ đông. Mùa đông, gấu vào hang thu mình ngủ, nhưng vẫn thò hai tay ra ngoài. Việc làm đầu tiên khi thức dậy là nó… liếm hai bàn tay chứ không đi tìm thức ăn. Đôi bàn tay gấu được coi là đã thu được khí âm dương của trời đất nên rất bổ và quý. Khi chế biến món hùng chưởng, người xưa phải nhúng tay gấu vào mỡ đun sôi đủ một trăm lần để làm lông, sau đó nấu cùng nhiều vị thuốc bổ khác trong thời gian dài để dâng lên vua chúa.

Gân nai: Gân nai có thể chế biến thành nhiều món ngon. Để có gân nguyên liệu, đùi nai được thui lửa, cạo sạch lông, cho vào nước luộc mềm rồi xẻ tách lấy gân bằng dao nhọn. Tiếp đó, gân nai được nấu trong nước có ít muối và giấm đến khi mềm mại, trắng tinh. Việc còn lại là cắt khúc, hầm chung với tôm khô, măng, củ đậu, chả lụa... và các vị thuốc trong nước luộc gà đã lọc trong veo.

Môi đười ươi: Đười ươi là giống khỉ lớn, mắt và môi rất to. Món môi đười ươi chỉ dành cho vua chúa, bởi bắt đười ươi rất khó khăn và nguy hiểm.

Vòi voi: Thịt voi rất nhạt nhẽo, người đời vẫn thường nói “trăm voi không được bát nước xáo”, nhưng ít ai biết dưới lớp da cứng của vòi là thịt gân săn chắc, giòn, chế biến thành món ăn thì tuyệt trần đời, lại là phương thuốc chữa bệnh gân cốt vô cùng công hiệu.

Yến sào: Việt Nam là một trong tám quốc gia trên thế giới có yến sào tự nhiên - loại thực phẩm cao cấp và quý giá, được truyền tụng là “vàng trắng” trong ẩm thực. Yến sào không phải là món ăn ngon vì mùi tanh, vị nhạt, nhưng công dụng thì rất nhiều, từ giúp bồi bổ thần kinh, gân cốt đến chống suy nhược và kéo dài tuổi thọ. Yến sào có thể chế biến thành nhiều món ăn như chè yến hạt sen, yến thả, bồ câu tiềm yến sào... Cái ngon của yến sào có được cũng nhờ vào công phu chế biến của đầu bếp và những nguyên liệu đi kèm tinh tế như thế.

Bát trân ngày nay:

* Vây cá: Vây cá mập. Nấu, đánh sạch thịt trên vây sau đó đem ninh với rượu và gừng trước khi chế biến với nước dùng ngọt.

* Bào ngư: Được hầm trong nước dùng tổng hợp gồm thịt gà, nạc heo, thịt xông khói kim hoa, gia vị suốt cả nửa ngày mới đạt đủ độ mềm, trước khi chế biến thành những món ngon như bồ câu hầm bào ngư, cháo bào ngư, bào ngư hầm nấm đông cô.

* Hải sâm: Chế biến gần tương tự món bào ngư.

* Bong bóng cá: Thường dùng bong bóng cá mú, cá đường. Thường tiềm gà với gia vị để lấy nước dùng, sau đó cho bong bóng cá vào.

* Sò điệp: Là giống sò lớn, ngon và hiếm. Thường được xào hoặc lăn bột chiên.

* Gan ngỗng: Có thể nấu cháo, làm pate, hoặc khìa nhỏ lửa với các loại gia vị. ----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 866 - 867: Ngọc Nữ Thất Tâm Quyết

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Ta Muốn Lái Xe Benz

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Nụ Hôn Đầu Tiên

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10


Boomerang - Yêu Thương Quay Về

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32