Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 860 - 861: Âm Mưu Phản Đồ

Chương trước: Chương 858 - 859: Gặp Lại Thiếu Chủ



---------------------------

"Về nội loạn khi ở Thanh Dương thành ta đã nghe Tiết lão nói qua, bất quá chỉ là một số tu sĩ tên Ngưng Đan kỳ không cần ta ra tay, hai ngươi sau khi kết đan thì tự mình cũng có thể giải quyết”.

Hai nàng ngẩn ngơ vẻ mặt trở nên kỳ lạ, hồi lâu Lưu Tâm mới lo lắng mở miệng: "Thiếu gia quá đề cao chúng nô tỳ rồi, cho dù chúng ta có thể tiến giai thì chỉ là cảnh giới Ngưng đan sơ kỳ mà những người kia có cả tu sĩ hậu kỳ, chúng ta sao phải là đối thủ của bọn họ?"

"Hai ngươi không cần nghĩ nhiều, trước tiên cứ an tâm bế quan tu luyện là được" Lâm Hiên khoát tay áo nói.

Hai nàng mặc dù trong lòng nghi hoặc nhưng cũng không dám tiếp tục hỏi, cung kính thi lễ rồi cùng lui xuống.

Cùng lúc này cách Phiêu Vân Cốc chừng mấy vạn dặm.

Tại một khu vực núi non hùng vĩ, có không ít tu sĩ phục trang giống nhau đang ra vào lầu các, nơi này là một phân đà lớn nhất của Bái Hiên Các ở trong U châu, quy mô so với tổng đàn không chút thua kém thậm chí cao thủ còn nhiều hơn. Chỉ tính tu sĩ Ngưng Đan kỳ cũng không dưới ba mươi người.

Thời khắc này trong một tòa lầu các có khí thế lớn nhất, các trưởng lão Bái Hiên Các đang ngồi theo hàng, trên cùng là một đại hán vận tử bào, tướng mạo uy vũ tu vi cao nhất ở đây đã đến Ngưng Đan hậu kỳ.

Nhưng vẻ mặt của hắn rất không tốt, đang tập trung nghe một đệ tử hoàng bào phía dưới bẩm báo, các trưởng lão khác cũng thường xuyên thì thầm với nhau, phần lớn vẻ mặt đều tỏ ra khẩn trương.

Qua chừng một tuần nhang đệ tử hoàng bào lui xuống, trong đại điện chỉ còn lại tu sĩ Ngưng Đan Kỳ cấp cao.

Hơn phân nử thực lực của Bái Hiên Các là tụ tập ở nơi này, đáng tiếc bọn họ đang thương lượng lại chính là một sự tình ngỗ nghịch phạm thượng.

"Với tin tức đã nghe được, không biết chư vị đạo hữu đối với việc này có sách lược gì không?" Tử bào đại hán ngẩng đầu lên, hai mắt như điện chậm rãi nhìn quanh một lần, thanh âm trầm thấp mở miệng.

"Mã huynh, nếu như việc này là thật thì thực có chút khó giải quyết, hai nha đầu nọ tuy chỉ mới là Trúc Cơ kỳ tu tiên giả nhưng lại có lão quái Nguyên anh chống lưng. Hơp lực tất cả chúng ta có chưa chắc địch lại, việc này cần phải bàn kỹ hơn" Một lão giả râu mi bạc trắng, thần sắc ngưng trọng nói.

"Chu huynh, ngươi cần gì phải đề cao chí khí của kẻ khác mà hạ uy phong của mình, Các vị đã rõ tuy hai nha đầu kia rất kín miệng nhưng chúng ta cũng đã ngầm dò la. Trước kia ngay cả lão gia hỏa Thái Hư kia cũng từng đích thân xuất thủ nhưng hiện tại Bích Vân sơn đã dời đi. Ta không tin nhanh như vậy hai ả đã tìm được một cao thủ Nguyên Anh kỳ khác giúp đỡ". Một tu sĩ dung mạo xấu xí, gương mặt có vô số vết sẹo ngồi bên cạnh bĩu môi nói.

"Không sai, ta cũng đồng ý với lời của Tư Mã đạo hữu. Nhị vị Các chủ quá nửa là hư trương thanh thế tìm người diễn trò mà thôi, Đám tu sĩ lưu lại tổng đàn tất cả đều là thân tín của hai ả, chỉ cần an bài xảo hợp cũng không khó lừa dối".

"Đúng, ta cũng cho là như vậy…". Một gã khác lại lên tiếng phụ họa.

"Tuy là như thế song hai ả đã nắm giữ Bái Hiên các nhiều năm như vậy, cũng cần phải cẩn thận".

“Chu huynh ngươi quá bé gan rồi đó, làm đại sự cần gì cố kỵ nhiều như vậy. trước sợ lang sau sợ hổ, cuối cùng chỉ có thể là một kẻ vô tích sự…"

"Ngươi…" Lão giả râu bạc mi trắng giận dữ hung hăng trừng mắt với người nọ.

"Lão phu chỉ muốn cho mọi người cẩn thận bàn bạc kỹ hơn, để tránh lật thuyền trong nơi nước cạn mà thôi!"

Hán tử mặt sẹo nọ cũng không chút yếu thế, hắn định lên tiếng thì tử bào đại hán đã ho khan một tiếng, khoát tay nói: "Chu huynh lão luyện thành thục cũng không phải là không có lý song như Chu đạo hữu nói cùng bổn tôn phán đoán. Hai vị Các chủ tám chín phần là dùng Không Thành Kế (1) muốn hù dọa chúng ta mà thôi".

Nghe vậy hán tử mặt sẹo dương dương đắc ý thì lão giả râu bạc lại đứng lên ôm quyền nói: "Mã huynh chuyện này không thể khinh thường, Nếu chẳng may tin tức nọ là thật, có lão quái Nguyên Anh Kỳ ủng hộ, chúng ta làm như vậy thì có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục".

Hán tử mặt sẹo khóe miệng nhếch lên đang muốn mở miệng chế nhạo thì tử bào đại hán đã trừng mắt liếc hắn một cái chậm rãi nói: "Chu đạo hữu ta biết ngươi lo lắng chu toàn nhưngbổn tôn có dũng khí nói như vậy, tự nhiên là đã nắm chắc, cho dù đối phương có mời một lão quái Nguyên Anh kỳ ta cũng có biện pháp đối phó".

"Cái gì?"

Lời này vừa nói ra trong đại điện xôn xao một hồi sau đó lại im ắng một cách quỷ dị. Đám tu sĩ nhìn nhau nửa ngờ nửa tin. Tuy hiện nay phe của bọn họ đã chiếm thế thượng phong nhưng phe đối phương có lão quái Nguyên Anh kỳ thì lại khác. Song đám tu sĩ ở đây cũng rõ. Tử bào đại hán này không chỉ có tu vi tinh thâm mà tâm cơ thâm trầm, nếu không có nắm chắc thì tuyệt không bạo dạn như vậy, rốt cuộc là hắn có biện pháp g.

"Mã đại ca, không lẽ ngươi cũng đã có thế lực chống lưng, mau nói rõ ra đi" Đại hán mặt sẹo tò mò hỏi.

"Mọi người đã quên sao, khiến hai vị Các chủ đau đầu không chỉ có riêng là chúng ta, mà còn có ngoại địch Thiên Duyên Hàng." Tử bào đại hán âm trầm mở miệng.

"Cái gì, Thiên Duyên Hàng! việc hợp tác với bọn chúng là tuyệt đối không thể!" Lão giả râu bạc mi trắng sắc mặt đại biến kinh hãi nói.

"Có gì mà không thể?"

"Dẫn sói cửa trước, cửa sau mời hổ, Thiên Duyên Hàng dã tâm phừng phừng, những năm gần đây đã từng bước thôn tính sinh ý chúng ta. Bái Hiên Các đã cùng bọn chúng có không ít lần xung đột, hợp tác với chúng căn bản đối với chúng ta không có chút lợi ích nào" Lão giả kinh hãi nói.

"Đúng vậy việc này cần bàn bạc kỹ hơn".

"Điệt tôn của Liêu mỗ ngã xuống trong tay Thiên Duyên Hàng, ta cùng bọn chúng ở thế đối đầu, há có thể lúc này lại phải mượn uy phong của bọn chúng". Các trưởng lão khác đồng thanh phản đối mà hán tử mặt sẹo cũng lộ ra bộ dáng do dự định mở miệng rồi lại thôi.

Đây cũng không phải là trong tâm bọn họ còn Bái Hiên Các, mà nguyên nhân phản loạn chính là muốn được thêm quyền lợi cùng chỗ tốt, nếu như bị Thiên Duyên Hàng xen vào đoạt hết sinh ý, thì người tổn hại trực tiếp chính là bọn họ.

"Mọi người hãy yên tâm, trước mắt ta cùng bọn chúng hợp tác là có dụng ý".

"Mã huynh xin cứ nói" Lão giả tóc bạc mi trắng chậm rãi mở miệng, những tu sĩ khác cũng im lặng lắng nghe.

"Mọi người đã biết tin tức Thiên Duyên Hàng đã đầu nhập vào Ly Dược cung, trở thành phân đà của bọn họ tại U châu".

"Cái gì?"

Nghe lời này đám tu sĩ Ngưng Đan kỳ sắc mặt đều đại biến. "Không có khả năng, Ly Dược cung là một trong Thất đại tông môn của Thiên Vân thập nhị châu thực lực sâu không thấy đáy, nghe nói là Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ cũng có hai ba vị. Cao thủ trong cung đông như mây. mặc dù tông chủ Thiên Duyên Hàng từng tới Ly Dược Cung học nghệ nhưng nghe nói cũng chỉ là đệ tử nội môn bình thường. Uy thế Ly Dược Cung vốn như cột chống trời trong tu tiên giới không biết bao nhiêu môn phái muốn dựa vào Ly Dược Cung mà không được. Một Thiên Duyên Hàng nho nhỏ sao có thể được bọn họ coi trọng như vậy?" Lão giả mi trắng kinh ngạc nói.

"Chu huynh nói không sai nhưng tin tức của ta tuyệt đối là thật, tổng đàn Ly Dược Cung tại Vân châu, nơi hoang dã này bọn họ căn bản không để vào mắt. Có điều lúc này bọn họ lại phái tới một vị nguyên anh ngoại đường trưởng lão chưởng quản việc tại U châu. Ta tuy chưa diện kiến vị tiền bối nọ nhưng đã dùng thư tín làm phương thức đàm phán, chỉ cần chúng ta loại bỏ hai nha đầu kia là Bái Hiên Các có thể cùng Thiên Duyên Hàng hợp nhất thành phân đà của Ly Dược cung tại U châu. Điều này có lợi ích đến cỡ nào thiết nghĩ ta cũng không cần nhiều lời" Chỉ nghe tử bào đại hán chậm rãi nói.

Những tu sĩ khác nghe xong vẻ mặt đều lộ vẻ hưng phấn kích động không nói nên lời.

Lại nói các tông môn gia tộc nhỏ thì đương nhiên phải phụ thuộc vào các đại môn phái. Mà các đại môn phái từ đó để khuếch trương thế lực, có thể nói là hai bên đều có lợi.

Song Ly Dược Cung là một trong thất đại môn phái của Thiên Vân thập nhị châu, chính là một đại thế lực căn bản không cần phải thu nạp thêm tông môn gia tộc nhỏ ở xa như vậy. Có thể trở thành phân đà của Ly Dược Cung khiến các trưởng lão hưng phấn vô cùng, sau này trên đỉnh các có viết mấy chữ vàng tu sĩ Ly Dược cung ít nhất có thể tung hoành tại U châu không cố kỵ.

"Mã huynh, các bên thật sự đồng ý cho chúng ta gia nhập?" Tu sĩ mặt sẹo hưng phấn hỏi.

"Không sai, chỉ cần tiêu diệt hai nha đầu nọ đem Bái Hiên Các làm đại lễ ra mắt là được" Tử bào đại hán không chút do dự gật đầu.

Các tu sĩ nghe xong cũng có chút đau lòng, dù sao Bái Hiên Các phát triển đã mấy chục năm, tài phú tích được cũng không phải là nhỏ. Nhưng lúc này đành thuận nước mà đẩy thuyền vậy.

"Tốt, nếu không ai có ý kiến, vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi" Tử bào đại nheo mắt, trong đáy mắt hiện lên một tia đắc ý.

Trong thư vị tiền bối nọ đã ưng thuận đáp ứng cho hắn ngồi trên vị trí phó Đà chủ.

Có Ly Dược Cung uy danh chấn nhiếp tứ phương, tại U châu hắn không phỉa là tung hoành một phương, đan dược pháp bảo còn lo thiếu sao, ngày sau muốn ngưng kết nguyên anh cũng rất có khả năng.

Thời gian này tại tổng đàn Bái Hiên Các. Lục Doanh Nhi cùng Lưu Tâm đã phục dùng Thiên Trần đan bắt đầu bế quan.

Lâm Hiên tuy quen nhàn vân đã hạc nhưng lúc này hắn tính dừng chân ở Phiêu Vân Cốc một thời gian, trợ giúp hai nha đầu ngưng kết kim đan và giải trừ mầm họa của Bái Hiên các.

Lúc này một mình hắn đi tới hậu sơn Phiêu Vân Cốc. Một thông đạo sâu không thấy đáy chênh chếch xuất hiện trước mặt hắn, trên mặt Lâm Hiên ẩn hiện chút ký ức.

Hắn vốn xuất thân từ nơi này, đối với từng ngọn cây cọng cỏ nơi Phiêu Vân Cốc này vô cùng quen thuộc. Năm xưa chính tại Luyện Tâm lộ này hắn đã trải qua vô cùng thống khổ rèn luyện tâm cảnh, đặt nền móng trên tu tiên tiểu đạo của mình.

Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra nụ cười, chậm rãi đi vào. Nơi này hiển nhiên có đệ tử canh gác thấy Lâm Hiên thì cung kính hành lễ. Chỉ thấy Lâm Hiên gật đầu thân hình mơ hồ. chìm vào trong bóng tối.

Thế sự tang thương chìm nổi song thông đạo này lại tựa hồ vẫn như xưa.

Luyện Tâm lộ này, trước kia khi tu vi còn thấp Lâm Hiên cũng không rành lắm, chỉ biết bên trong linh khí hết sức sung túc tu luyện rất hiệu quả. Nghe nói đã được phát hiện tại ba ngàn năm trước, theo các vị tiền bối Phiêu Vân Cốc suy đoán hẳn là do cổ tu sĩ lưu lại.

Bên trong huyễn cảnh trùng trùng tiến vào bên trong như lọt vào mười tám tầng địa ngục, càng đi vào trong thì huyễn cảnh càng kinh khủng khiếp. Cho dù là Chi chủ Phiêu Vân Cốc năm đó cũng chỉ đi được ước chừng vài trăm thước đã chật vật lui lại.

Lúc này thân ảnh của Lâm Hiên đã tiến sâu vào trong Luyện Tâm lộ. Sâu chừng trăm thiên địa linh khí vẫn ổn định, nhưng thêm vài bước nữa quang cảnh chợt phát sinh biến hóa.

Linh khí biến thành nộng đậm, trên bề mặt đất như có hỏa diễm bốc lên hừng hực.

Khóe miệng Lâm Hiên chợt mỉm cười, nhớ năm đó hắn đã ăn đau khổ không ít nhưng hiện tại đã là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, chút ảo thuật cấm chế nho nhỏ này có tính là gì.

Thậm chí ngay cả hộ thuẫn cũng không tế ra không chút do dự đi tiếp vào trong.

Chuyện quỷ dị lại xảy ra, theo bước chân của hắn hỏa diễm tự động tản ra hai bên thành một con đường.

Chân mày Lâm Hiên nhướng lên, trên mặt lộ ra vẻ hứng thú, huyễn thuật này có chút không bình thường. Lúc này hắn nhắm hai mắt đem thần thức dò xét nhưng không phát hiện được gì. Lâm Hiên phất tay áo tiếp tục đi tới phía trước.

Rất nhanh cảnh vật lại thay đổi, hỏa diễm chợt lui nhường chỗ cho một vùng băng tuyết trắng xóa tới ngàn dặm, bông tuyết tung bay trong gió, hàn phong như những lưỡi đao quất vào người.

Có điều với tu vi hiện nay thì sao làm khó được hắn, Trong lòng Lâm Hiên lại dâng lên cảm giác ấm mát, nhớ lại năm xưa trên băng nguyện trong lòng ôm tiểu tuyết hồ ba đuôi,

Song Lâm Hiên cũng không lo lắng. Tuyết hồ vương mặc dù đã chết,nhưng lấy tâm cơ cùng khí độ của Viện Kha cùng thêm Thực Tâm Ma đào miễn cưỡng có thực lực của đại yêu thú, có sự của chiếu cố nàng Hương nhi khẳng định có thể bình an trưởng thành.

Nếu sau này hắn có thể phi thăng linh giới, nhất định có thể gặp lại nha đầu nọ. Không biết nha đầu năm xưa lại có thể xinh đẹp đến dường nào.

Khóe miệng mang theo nụ cười Lâm Hiên đi giữa đầy trời gió tuyết, đột nhiên hàn phong gào thét, bông tuyết biến thành vô số băng đao, hàn quang gào thét mà bắn tới. Lâm Hiên khẽ cau mày vươn tay nhẹ nhàng điểm một chỉ các băng đao này tự nhiên vỡ vụn, Lâm Hiên nhàn nhã xông qua cửa này.

Huyễn cảnh kế tiếp là nơi âm tào địa phủ, trong sương khói ma vụ quỷ ảnh trùng trùng, vô số oán hồn điên cuồng gào thét xông tới cắn xé hắn.

Nhớ lại năm xưa tới nơi này, cảm giác bị vạn quỷ cào xé đau đớn thấu tận tim gan, mặc dù tâm trí kiên cường vô cùng cũng không thể chịu nổi.

Thấy vô số oan hồn đánh tới Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng, người hắn chợt phát ra linh áp kinh người. Linh áp như sóng khuếch ra bốn phía lan tới đâu thì quỷ ảnh lập tức lộ ra vẻ kinh hoảng sau đó tan biến như bọt nước.

Thậm chí ngay cả cấm chế cũng tu vi kinh người này đã dừng lại một chút, song hai mắt Lâm Hiên chợt khép nhẹ, vẻ mặt lộ ra vài phần ngưng trọng.

Chú thích: (1) Một trong ba sáu kế của binh pháp Tôn Tử. Khổng Minh dùng Không thành kế đuổi Tư Mã Ý

Gia Cát Lượng về thành thu thập lương thảo. Nhưng chẳng mang theo nhiều quân. Tư Mã Ý đuổi đến nơi, Ông không những không triển khai quân đối phó mà còn mở cổng thành, có ý mời quan quân Tư Mã Ý vào thành. Còn mình thì ngồi trên thành, gẩy đàn rất bình thản. Tư Mã Ý đến nơi, thấy vây liền sinh nghi, không dám tiến vào thành vì sợ trong thành có bẫy. Tư Mã Ý nghe tiếng đàn của Gia Cát Lượng, thấy được sự bình thản trong con người ông, càng thêm lo sợ. Tư Mã Ý còn nói: "hiểu được tiếng đàn của Gia Cát Lượng thật là 1 diễm phúc của ta". Đột nhiên, dây đàn đứt, Gia Cát Lượng vô cùng lo sợ, nhưng Tư Mã Ý thì lại cho là có biến, liền lập tức ra lệnh lui quân. Gia Cát Lượng cũng vã mồ hôi vì lo lắng. Sau đó lập tức ra lệnh cho mọi người chuyển gấp lương thảo về Hán Trung, ông nói Tư Mã Ý nhất định sẽ quay lại. Và quả thật, Tư Mã Ý đã quay lại, lên thành, thấy chỉ còn chiếc đàn đã đứt dây, vừa cảm thấy tức vừa thêm nể phục tài năng của Gia Cát Lượng.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 862 - 863: Tâm Kế Của Cổ Tu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Hoa Lệ Mạo Hiểm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24


Ngài Ảnh Đế Và Cậu Thịt Tươi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 8


Tuyến Xe Cuối

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12