Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 759 + 760: Tiểu Công Chúa Thất Lạc

Chương trước: Chương 757 + 758: Bách Hoa Sơn



Lông mày nhướng lên, chỉ thấy thân hình của Tuyết Hồ vương hóa thành một đạo bạch quang bay vụt ra ngoài động.

Chỉ chốc lát sau yêu vụ tản ra, bên ngoài cốc có một lão giả vận bào màu đen đang khoanh tay đứng. Gương mặt lão tràn đầy lo lắng dựa vào yêu khí phát ra trên người thì lão này hẳn là yêu thú Hóa Hình kỳ.

"Tham kiến tộc trưởng". Thấy Tuyết Hồ vương yêu nhân vội vàng chắp tay làm lễ cúi người xuống thấp.

"Nhị đệ ngươi bảo là Hương nhi thất lạc sao, có chuyện gì vậy?" Sắc mặt của Tuyết Hồ vương vô cùng khó coi cũng không khách khí.

Cũng khó trách vừa nhận được Truyền Âm phù nói rằng nữ nhi vừa sinh hạ được ba tuần trăng thì mất tích làm sao Tuyết Hồ vương không kinh hãi được cơ chứ?

"Tộc trưởng xin người chớ nổi giận, Tiểu công chúa mới chỉ thất lạc vài canh giờ mà thôi". Lão giả bào đen hít vào một hơi trên mặt có chút sợ hãi.

Sau thời gian một tuần trà vẻ mặt Tuyết Hồ vương vẫn giận dữ nhưng đã miễn cưỡng bình tĩnh trở lại.

"Những thị nữ chăm sóc Hương nhi toàn bộ đem đi trừu hồn luyện phách, mặt khác phái ra tất cả cao thủ trong tộc bằng bất cứ giá nào, nhất định phải tìm được tiểu công chúa".

"Vâng!" Lão giả bào đen gật nhẹ đầu: "Tộc trưởng yên tâm, chúng ta nhất định sẽ mang tiểu công chúa bình an trở về".

"Chuyện này phải nghiêm khắc giữ bí mật, vốn ta mời cao thủ khắp nơi tới để ăn mừng Hương nhi, hiện tại không thể để cho bọn họ biết được". Tuyết Hồ vương dặn dò từng chữ.

Lão giả bào đen gật nhẹ đầu nhưng sau đó trên mặt lại lộ vẻ khó khăn: "Tộc trưởng. Thịnh điển còn vài ngày nữa sẽ bắt đầu, nếu lúc đó không thể tìm được tiểu công chúa..."

"Không thể, nhưng nếu như đến lúc đó vẫn chưa tìm được Hương nhi thì các ngươi tự biết thế nào…" Tuyết Hồ vương không nhiều lời nhưng ánh mắt âm lãnh khiến lão giả bào đen toàn thân phát lạnh. Cũng không trách Tuyết Hồ vương tức giận như vậy, tiểu công chúa là cốt nhục của người, vị tiểu thiên tài này còn là hy vọng cho sự phồn vinh về sau của Tuyết Hồ nhất tộc. Tuy nữ nhi là do vui đùa mà lạc đường nhưng một khi để cho những yêu tộc khác biết được thì tình thế nơi đây sẽ như cơn giông trước lúc mưa bão. Biến cố trọng đại sẽ khiến tình thế cả Băng Mạc Hoang Nguyên trở nên vô cùng khẩn trương.

Thời khắc này Lâm đang cẩn thận chậm rãi bay về hướng Bắc, qua sưu Hồn thuật Lâm ả yêu phụ Hắc mãng hắn đã biết được vị trí của Kỳ Lân Hỏa mạch.

"Thiếu gia, Hắc Mãng phu nhân từng nói bên ngoài kỳ lân cổ động có cấm chế, cho dù người có thi ma hỗ trợ thì e thực lực vẫn chưa đủ". Nguyệt Nhi lo lắng mở miệng.

"Sợ cái gì, yêu phụ kia tu vi tuy không kém nhưng hiểu biết về trận pháp thì một lỗ cũng không thông. Dùng man lực thì cần ba lão quái Nguyên Anh kỳ mới có thể bài trừ, nhưng không lẽ ta không nghĩ ra phương pháp khác sao?" Lâm Hiên không thèm để ý mở miệng.

"Điều này cũng đúng, ta quên mất sở trường của thiếu gia là trận pháp". Nguyệt Nhi vuốt ngực trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Lâm Hiên gật đầu đang muốn mở miệng, đột nhiên nhướng mày sắc mặt khẽ biến, sau đó hắn dừng độn quang đáp xuống thu liễm khí tức núp sau một khối băng nham lớn.

Sau không tới thời gian tàn nửa nén nhang, hai đạo cầu vồng một xanh một tím từ phía sau vụt qua với tốc độ cực kỳ mau lẹ mang theo yêu khí ngút trời.

Lâm Hiên nín thở ngưng tức may mắn bọn họ đều không có phát hiện ra mình. Lâm Hiên không buông lỏng cảnh giác, qua thời gian một bữa cơm mới từ sau băng nham đi ra.

"Nguyệt Nhi, từ khi vào đây chúng ta đã gặp mấy yêu tộc Hóa Hình kỳ?"

"Ít nhất cũng có mười bảy mười tám tên ". Sắc mặt của Nguyệt Nhi trở nên khó coi mở miệng trả lời.

Lâm Hiên lâm vào trầm tư, tuy Băng Mạc Hoang Nguyên phần đông là yêu thú nhưng mới chỉ gần nửa ngày lại gặp phải nhiều yêu tộc Hóa Hình kỳ như vậy. Việc này quả thật quỷ dị, dường như tất cả quái vật của Yêu Linh đảo đều hội tụ nơi đây. Chẳng lẽ nơi đây sắp có sự tình trọng đại gì sắp xảy ra?

Trong lòng Lâm Hiên nghi hoặc nhưng hiện tại ngưng kết Nguyên Anh mới là quan trọng nhất, hành trình phía trước phải cẩn thận vô cùng. Lâm Hiên từ trong lòng lấy ra một viên Ẩn Linh đan nuốt vào rồi cẩn thận thi triển Liễm Khí thuật. Độn quang trở nên ảm đạm mà tốc độ cũng bị giảm đi rất nhiều.

Với thần thức cùng sự cẩn trọng của Lâm Hiên trên đường đi chỉ là có kinh mà không hiểm. Đảo mắt đã ba ngày trôi qua Lâm Hiên theo hướng Bắc đã đi được khá xa, yêu tộc Hóa Hình kỳ cũng không xuất hiện nữa.

Lâm Hiên thở phào lúc này toàn thân mới phát ra ánh sáng màu xanh dùng tốc độ cao nhất bay về phía Bắc. Chỉ sau thời gian nửa ngày hắn đã tới nơi Cực Bắc. Có điều kỳ lạ là thời tiết ở đây dường như cũng không lạnh lắm, tuy vẫn có bông tuyết rơi nhưng so với chỗ khác thì thưa hơn nhiều.

"Chính là nơi này!" Lâm Hiên quay đầu nhìn chung quanh trên mặt cũng nở nụ cười vui mừng, độn quang thu liễm từ từ hạ xuống.

"Ở đây sao?" Nguyệt Nhi ngẩn ngơ cảm thấy kì lạ. Gần đây chỉ có một tòa tiểu sơn cao chừng trăm trượng lác đác bài cây cỏ, kỳ lân là thượng cổ yêu thú làm sao có thể chọn một huyệt động ở nơi đây? Hơn nữa có thể cảm ứng ở đây không có chút hỏa linh lực nào....

Lâm Hiên cũng không giải thích cái gì, lắc đầu chậm rãi đi về phía trước ước chừng bảy tám bước dừng lại trước một khối băng lớn. Hắn vươn tay ra vỗ vào bên hông, hắc khí cuồn cuộn tuôn ra thi ma lập tức xuất hiện.

"Phá!" Theo tiếng quát của Lâm Hiên trên mặt thi ma xuất hiện vẻ hung tợn không chút do dự đi đến khối băng nham lớn, hai tay ôm lấy mạnh mẽ nhấc lên.

Thanh âm rầm rầm truyền vào lỗ tai, khối băng nham này tối thiểu cũng nặng mấy vạn cân, man lực của thi ma Nguyên Anh kỳ lớn vô cùng nhưng nhấc lên cũng không dễ dàng.

Lâm Hiên bấm hai tay thi triển Cự Lực thuật.

Thi ma rống to một tiếng đem khối băng nham như quả núi nhỏ nhấc lên sau đó ném qua một bên. Toàn bộ vùng đất xung quanh bị chấn động. Chỉ thấy sau khi khối băng nham dịch chuyển thì lộ ra một cửa động đường kính hơn một trượng.

Động này tối tăm lại rất sâu. Trên mặt Nguyệt Nhi lộ ra vẻ mừng rỡ: "Thiếu gia chẳng lẽ đây là động phủ của kỳ lân".

"Không sai!" Lâm Hiên gật nhẹ đầu: "Đây hẳn là lối vào di tích".

"Cửa vào di tích?"

"Đúng vậy!" Lâm Hiên vừa nói vừa thả thần thức ra, nhưng mà mới chỉ xâm nhập vào động mấy trượng đã bị bắn trở về. Lâm Hiên biến sắc nhưng rất nhanh khôi phục vẻ thong dong. Sau đó hắn phát ra thần niệm đối với thi ma.

"Đi!" Thi ma không chút do dự hóa thành một đoàn thi khí màu trắng bắn thẳng xuống dưới động còn Lâm Hiên thì nhắm mắt thông qua tâm thần liên hệ với thi ma, bắt đầu cảm ứng huyệt động từ thời thượng cổ này.

Nguyệt Nhi tuy hiếu kỳ nhưng cũng hiểu lúc này không thể quấy rầy thiếu gia.

Sau thời gian một bữa cơm Lâm Hiên mới mở mắt. Nơi này Hắc Mãng phu nhân đã từng dò xét qua nhưng Lâm Hiên cũng không muốn gặp phải sự tình không may.

Có thi ma dò đường, Lâm Hiên chậm rãi bước vào động.

Khác hẳn với giá lạnh ở phía trên vừa bước vào động hắn đã cảm nhận được từng luồng gió nóng thổi tới. Trong lòng Lâm Hiên vui mừng xem ra nơi này quả thật có tồn tại hỏa mạch.

Dọc theo thềm đá hắn chầm chậm bước xuống.

Bốn phía là bóng tối Lâm Hiên thi triển Chiếu Minh thuật, lúc này mới có thể thấy rõ cảnh vật xung quanh.

Trên tường đá cũng không có gì kì lạ nhưng Lâm Hiên vẫn cẩn thận đánh giá xung quanh.

"Rộp!" Đột nhiên Lâm Hiên cảm thấy mình dẫm lên vật gì cúi đầu nhìn xuống, thì ra là một đoạn xương trắng, phụ cận còn có mấy bộ khô lâu nữa. Hắn dừng bước cẩn thận đánh giá, có nhân tộc cũng có yêu tộc rồi chìm vào suy tư. Một lát sau Lâm Hiên tiếp tục đi xuống dưới.

Mà càng đi xuống độ nhiệt càng cao, khuôn mặt Lâm Hiên trở thành vẻ rạng rỡ. Từ trong không khí hắn đã bắt đầu cảm nhận được sự tinh thuần của hỏa linh lực, chắc chắn là ở đây có cực phẩm hỏa mạch chỉ là bị cấm chế cường đại nào đó niêm phong để bảo tồn.

Chừng nửa canh giờ sau Lâm Hiên đã đến đáy. Một hang động vô cùng rộng lớn hiện ra trước mặt, diện tích tối thiểu cũng phải mấy trăm trượng vuông. Bên trong động có những thạch trụ lớn nhỏ phân bố không đều, trên mặt đất cũng một ít xương cốt của nhân tộc cùng yêu tộc. Lâm Hiên chỉ đánh giá sơ qua sau đó thì đi thẳng về phía trước.

Rất nhanh đi tới cuối, trước mặt là vách núi kín mít không có bất cứ cái gì.

Khóe miệng của Lâm Hiên lại lộ ra nét cười, chỉ là chút huyễn thuật cũng muốn ngăn cản hắn sao? Hắn phất tay áo một cái mấy đạo kiếm quang bay vút ra.

"Ầm!" Âm thanh trong trẻo truyền vào tai, chỉ thấy hồng quang lóe lên đem kiếm quang cản lại.

Vẻ mặt của Lâm Hiên cũng trở nên ngưng trọng tiếp tục phất tay bắn ra kiếm quang. Cái này cấm chế này rất mạnh nhưng sau trận công kích của hắn thì huyễn thuật cũng bị bài trừ, chỉ thấy vách núi lắc lư như gợn sóng rồi cảnh vật lập tức biến đổi.

Phía trước ước chừng hơn mười trượng xuất hiện một kiến trúc rất kỳ lạ. Là một lầu gác bằng ngọc xa hoa lại tràn đầy khác lạ, đây hẳn là kỳ lân động phủ nhưng lại được một vòng bảo hộ màu hỏa hồng bao quanh.

Vòng bảo hộ tuy rất mỏng nhưng phát ra linh lực kinh người, quả thật Hắc Mãng phu nhân không nói ngoa Lâm Hiên bắt đầu hoài nghi không biết thực lực của hắn có thể phá chế hay không.

Loại cấm chế này chưa bao giờ thấy qua. Lâm Hiên lấy ra từ trong lòng một cái ngọc giản đem thần thức nhập vào trong đó.

Xem xét vài canh giờ, cuối cùng Lâm Hiên cũng ngẩng đầu lên nhưng đôi mày vẫn nhíu chặt.

"Sao rồi thiếu gia? Không có manh mối gì ư?" Nguyệt Nhi quan tâm mở miệng hỏi.

"Ừm!" Lâm Hiên gật nhẹ đầu bên khóe miệng gượng cười: "E là ta đã quá tự đại, bản ghi chép trận pháp của Tuyền Ki tán nhân mặc dù rất huyền diệu nhưng cấm chế trước mặt thì không thấy qua".

Lâm Hiên vừa nói vừa đưa tay trái lên, thần niệm khẽ động một đoàn hỏa diễm màu xanh biếc xuất hiện trong tay.

Bích Huyễn U hỏa!

Hắn hiểu rằng cấm chế này phải cần tới ba lão quái vật Nguyên Anh kỳ hợp lực mới có thể cương cường phá giải nên chỉ có thể nghĩ phương pháp khác.

Cấm chế này có thuộc tính hỏa, Lâm Hiên muốn thử xem độc viêm tác dụng hay không. Hỏa diễm màu xanh biếc trong lòng bàn tay bốc lên, Lâm Hiên lưỡng lự một chút rồi duỗi tay kia ra đấm mạnh vào ngực há to miệng phun ra một ngụm tinh huyết.

Sau khi tinh huyết ra khỏi miệng thì biến thành huyết vụ tiếp đó giống như là có sinh mạng bị hỏa diễm hấp thu.

"Bùng!" Độc viêm tăng vọt hừng hực thiêu đốt, từ trong xuất hiện một con tiểu điểu dài hơn một thước.

Tiểu điểu vỗ nhẹ cánh bay quanh đỉnh đầu Lâm Hiên sau đó lao nhanh về phía vòng bảo hộ.

"Rẹt...." Một tiếng vang nhỏ truyền tới sau đó chỉ nhìn thấy ánh sáng màu hồng lóe lên nhưng Bích Huyễn U hỏa không phải là tầm thường. Tiểu điểu tỏa ra quang mang màu lục, hai loại linh lực có thuộc tính khác nhau đối chọi tạo ra khí thế mạnh mẽ.

Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ khẩn trương. Lưỡng lự một chút hắn khoanh chân ngồi xuống nhắm mắt, một hài nhi màu đen cao chưa đến một tấc xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, ngũ quan lại giống Lâm Hiên như đúc, Ma Anh sau khi xuất hiện thì lập tức mở miệng phun ra một đạo Anh hỏa.

Có được sự trợ giúp của Ma Anh độc viêm cuối cùng cũng chiếm được thượng phong, vòng bảo hộ màu hồng bắt đầu có những vết rạn nhỏ.

Trên mặt Ma Anh hiện vẻ vui mừng khôn xiết, thời khắc này bất chấp tiêu hao tinh lực, miệng phồng lên lại phun ra một ngụm Anh hỏa.

Tiểu điểu do độc viêm biến thành lại càng ra sức tấn công. Vết nứt mở rộng dần, lúc đầu chỉ như sợi tơ sau đó lại rộng bằng đầu ngón tay.

Ma Anh chăm chú quan sát chỉ cần lớn hơn chút nữa thì nó có thể dùng bí pháp bay vào, nhưng chưa kịp cao hứng thì hỏa diễm màu hồng bùng lên lập tức nuốt hết Bích Huyễn U hỏa.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 761: Thượng Cổ Cấm Chế

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Song Trọng Sinh Chi Đào Ly

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 79



Nước Mắt Em Rơi Vì Ai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11


The Son of Sobek

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 3


Thương Tang Tri Cẩm Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45