Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 648: Mỹ Nhân Như Ngọc

Chương trước: Chương 647: Thi Vương Luyện Công



Khổ tu năm tháng như thoi đưa đảo mắt lại là bốn năm năm. Ngày hôm đó sáng sớm Lâm Hiên đang ở trong động phủ khoanh chân tĩnh tọa đột nhiên vẻ mặt có chút động ào ào mở mắt ra, đưa tay phủi y phục đi ra ngoài.

Chỉ thấy sương trắng quanh quẩn, bên ngoài động phủ sinh trưởng vô số các loại kỳ hoa dị thảo làm cho người ta cảm giác giống như lạc vào cõi tiên.

Nơi này âm khí cực kỳ đậm đặc chính là thích hợp cho độc thảo sinh trưởng. Mà phàm là vật kịch độc bề ngoài đều là vô cùng diễm lệ.

Ban đầu Lâm Hiên muốn khai mở một dược viên tại chỗ khác, lại thấy thổ nhưỡng ngoài động phủ phì nhiêu thế là đã trồng ở nơi này.

Tay áo hắn bào phất một cái, sương trắng cuồn cuộn hướng hai bên tản ra hiện ra một lối đi nhỏ.

Bỗng nhiên ánh sáng đỏ chợt lóe từ bên ngoài phi vào hỏa đoàn sáng ngời. Tay trái Lâm Hiên khẽ nâng, hỏa đoàn giống như thông linh rơi vào trong lòng bàn tay. Vật này tuy cũng là Truyền Âm Phù nhưng được gọi là Bí Chế.

Cái gọi là Bí chế tên như ý nghĩa có giá trị vượt xa truyền âm phù bình thường, chỉ có thể sử dụng một lần, lại giá trị hàng ngàn linh thạch thậm chí có thể sánh bằng một cái thượng phẩm Linh khí.

Bình thường chỉ có những đại tông môn thế lực hoặc là tu vi lão quái uyên thâm ở có chút thời khắc mấu chốt mới làm cho dùng.

So với Truyền Âm phù bình thường thì tốc độ của nó nhanh hơn rất nhiều lại có thể vượt qua mấy vạn dặm.

Hơn nữa không dễ dàng bị kẻ khác phát hiện phá hủy, có thể bảo đảm đem tin tức an toàn truyền đi.

Thứ này Lâm Hiên cũng chỉ thấy trong cổ tịch, còn U Châu sớm đã thất truyền.

Thời khắc này nhìn hỏa quang phát sáng trong lòng bàn tay, trên mặt Lâm Hiên lộ ra một chút nghi hoặc, hắn đi vào Thất Tinh đảo vân hải thời gian không tính là ngắn nhưng cũng không có quan hệ đồng đạo, thêm hành tung lại kín vô cùng ai có thể tiêu hao Truyền Âm Bí chế đưa tới đầm lầy thi khí này?

"Thiếu gia, chẳng lẽ Ninh gia đã xảy ra chuyện gì?" âm thanh trong trẻo truyền đến tai, một làn u hương thổi qua Nguyệt Nhi đã tới bên cạnh.

Tiểu nha đầu vừa mới tu luyện xong, cảm ứng được dị trạng cũng đã bay ra. Lâm Hiên gật gật đầu đem thần thức chìm vào hỏa quang, một lát sau hắn ngẩng đầu vẻ mặt nhìn không ra hỉ nộ.

"Thiếu gia, như thế nào?" Nguyệt Nhi có mau mắn mở miệng.

"Ngươi đoán không lầm, đúng là Ninh gia đã xảy ra biến cố." Lâm Hiên mặt không đổi sắc nói.

"Ồ" mắt ngọc Nguyệt Nhi xoay chuyển lộ ra dáng tươi cười "Rốt cuộc là cái gì thiếu gia ngươi nói nhanh lên, với chúng ta có lợi hay không."

"Tiểu nha đầu chết tiệt này, muốn cho nghêu sò tranh nhau định ở giữa làm ngư ông đắc lợi bất chính." Lâm Hiên cười mắng mở miệng.

"Ha ha, cổ nhân nói gần son thì đỏ gần mực thì đen, những điều này còn không phải là tiểu tỳ thừa hưởng từ sở học của thiếu gia hay sao." Nguyệt Nhi cười hì hì ngẩng đầu ưỡn ngực nói.

Lúc này là đang buổi bình minh, ánh dương ấm áp le lói xuyên qua những tầng mây xanh lững lờ rồi phản chiếu trên những giọt sương long lanh đọng trên lá cành, giữa những kỳ hoa rực rỡ như muôn ngàn mây tía, chỉ thấy Nguyệt Nhi vận bạch y trắng như tuyết phong thái cử chỉ như đang vờn trăm hoa, mỹ lệ như ngọc khác chi Cửu Thiên Huyền nữ hạ phàm.

"Ý..... Thiếu gia, sao ngươi lại nhìn ta như vậy?" đang quen cùng Lâm Hiên nói cười, đột nhiên phát hiện Lâm Hiên đang ngẩn ngơ xuất thần nhìn mình, Nguyệt Nhi chợt xấu hổ mà lại có chút vui mừng, trên khuôn mặt xinh đẹp trắng như tuyết phớt lên hai đóa mây đỏ, giống như mỹ ngọc sáng bóng kiều diễm vô cùng.

"Thiếu gia..." một lúc lâu không thấy tiếng trả lời, hai má Nguyệt Nhi lại đỏ thắm hơn một lần nữa run run giọng khẽ kêu lên.

A! Bên kia Lâm Hiên cũng giật mình tỉnh táo lại, không biết trong lòng hắn đang có tà niệm gì mà khuôn mặt dày đỏ lên vội vàng mở miệng khỏa lấp:" Ngươi nói không sai, lần này Ninh gia xảy ra biến đổi lớn đối với chúng là một lần cơ hội tốt".

"Ơ?" Thấy thiếu gia trở lại chính chuyện, Nguyệt Nhi cũng khẽ giật mình trong mắt dường như thoáng hiện vẻ thất vọng, nàng khẽ vuốt lại mái tóc sửa sang lại tâm tư: " rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ngươi nói đi."

"Thực ra cũng không có gì, chỉ là đại trưởng lão Ninh gia qua đời." Lâm Hiên nhếch mép cười nói.

Đại trưởng lão đương nhiên không phải tay thi ma, quái vật kia chính là Ninh gia lão tổ đời trước.

"Làm sao có thể, đường đường ninh gia gia chủ ít nhất cũng là ngưng đan hậu kỳ tu sĩ, thiếu gia lần trước không phải nói, hắn mới hơn ba trăm tuổi làm sao thọ nguyên đã hết ?" trong mắt Nguyệt Nhi đầy nghi hoặc "Trừ phi khi cùng người tranh đấu hắn đã ngã xuống, nhưng cũng không có khả năng a, nghe nói Ninh gia là thế gia lớn nhất nơi đây, chẳng lẽ người ra tay là nguyên anh lão quái?".

Nguyệt Nhi phân tích đến đây vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng, nàng đối với Ninh gia chuyện như thế rõ ràng, là bởi vì ngoài tu luyện Lâm Hiên cũng thường ra ngoài nghe ngóng tin tức một chút. Cái gọi là biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, Lâm Hiên hành sự luôn luôn kín đáo không lưu lại sơ hở.

"Được rồi, ngươi đừng đoán nữa chuyện cũng không phức tạp như vậy." Lâm Hiên nhìn tiểu nha đầu đang cố gắng suy xét cười cười nói.

"Ta ghét ngươi, còn không phải thiếu gia ngươi cố ý thừa nước đục thả câu làm cho người ta phải suy đoán sao." Nguyệt Nhi cong cái miệng nhỏ nhắn nói.

Lâm Hiên chợt nghiêm mặt chậm rãi nói "Thực ra chuyện rất đơn giản, Ninh gia chủ là vì tẩu hỏa nhập ma mà ngã xuống."

"Ôi..." Nguyệt Nhi ngẩn ngơ, trên mặt hiện lên vẻ cổ quái, đối với tu tiên giả mà nói, luyện công bị tẩu hỏa mới là đòn sát thủ lớn nhất.

Phóng tầm mắt nhìn tông môn gia tộc kể cả tán tu, hàng năm vì tu luyện không thỏa đáng mà ngã xuống, hoặc là tu vi tàn phế nhiều không xuể đếm, so với chết khi đấu pháp không ít hơn bao nhiêu!

Còn nhớ năm đó ở U Châu nàng đã từng bị tẩu hỏa, nếu không phải thiếu gia trải qua trăm cay nghìn đắng, mạo hiểm tiến về Âm Hồn Cốc, sát diệt Thiên niên quỷ vương lấy nội đan của hắn trị thương, nàng đã sớm không ở trên đời này.

Đến bây giờ Nguyệt Nhi ngẩng đầu nhìn qua Lâm Hiên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ôn nhu.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 649: Lôi Âm Sơn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Thượng Tá Không Quân Xấu Xa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 150




Như Là Định Mệnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19