Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 622: Diệt Môn

Chương trước: Chương 621: Máu Tanh Nơi Mã Gia



Nhất thời trung niên túc nho im lặng, sư huynh chủ trương hành sự tàn khốc nhưng cũng có lý, tu tiên giới cá lớn nuốt cá bé nếu coi trọng nhân nghĩa đạo đức sớm đã bị thế lực khác thôn tính.

"Vậy tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?"

Thiếu niên tú tài thả ra thần thức quét qua bốn phía, khóe miệng nở nụ cười tàn khốc:

"Phụ cận quanh đây đã không còn người sống, chúng ta hiện tại liền đi sơn cốc tiêu diệt trưởng lão Ma U môn kia."

"Được!"

Hai người hóa thành hai đạo độn quang bay về phía tây nam.

...

Lại nói Mã đại thiếu gia lần này đạt được ý nguyện, tâm tình của hắn cực tốt đang tính quay trở lại bế quan đem tu vi tăng tiến, đột nhiên một cảm giác sợ hãi vô hình truyền tới khiến tim hắn đập thình thịch, nhất thời sắc mặt Mã Thiên Minh đại biến, chẳng lẽ gia tộc đã xảy ra chuyện gì sao?

Mã Thiên Minh dừng độn quang, khuôn mặt đầy vẻ do dự, quay lại cầu trợ trưởng lão hay không, làm như vậy mặc dù ổn thỏa nhưng vạn nhất hắn cảm ứng sai thì trưởng lão sẽ trách mắng hắn vô cớ quấy rầy sao có thể đảm đương nổi.

Trong lòng thấp thỏm đang do dự, hai đạo kinh hồng trắng đã xuất hiện trên bầu trời phía xa, cực kỳ nhanh chóng bay tới bên này.

"Ồ, chỗ này còn có một con cá nhỏ lọt lưới."

Âm thanh băng hàn truyền vào tai, độn quang kia chậm lại rồi dừng hẳn hiện ra hai người.

"Tu tiên giả Nho môn, hơn nữa thấp nhất là Ngưng Đan kỳ." Sắc mặt Mã Thiên Minh tái mét hít sâu một hơi. Toàn Không đảo song hùng cùng tồn tại, hiện nay dù bên ngoài tỏ ra hòa hảo, nhưng song phương vẫn ngấm ngầm tranh đấu vô cùng kịch liệt.

Đối phương sẽ không vô cớ xuất hiện ở nơi này? Lẽ nào cảm giác ban nãy có liên quan đến hai người này?

Trong lòng ý nghĩ xẹt qua nhưng bây giờ hắn nào có thời gian, mắt thấy sắc mặt đối phương bất thiện, Mã Thiên Minh vội vung hai tay lên tế ra một tấm phù lục vàng nhạt tựa hộ muốn sử dụng bí thuật chạy trốn nào đó.

Đáng tiếc đã chậm!

Sắc mặt trung niên túc nho kia chợt lóe một tia trào phúng tay trái hơi phẩy, một chùm sáng màu đỏ từ trong tay áo bay vút ra, phát sau mà đến trước đã đem Mã Thiên Minh vây lại.

"Tiền bối cứu ta!"

Lúc này Mã Thiên Minh mặt mũi trắng bệnh, song quay đầu lại phát hiện một đạo kinh hồng màu xanh từ hướng sơn cốc bay vụt tới, tám chín phần là Lý trưởng lão đã phát hiện chuyện khác thường.

Trong lòng hắn vui mừng quá đỗi vội lớn tiếng cầu viện, đồng thời khu động thần niệm tế ra một thanh tiểu kiếm.

Tiếc là tu vi song phương chênh lệch quá xa, linh khí của hắn dù là phẩm chất không thấp, nhưng vừa chạm vào vòng sáng đỏ tức khắc bị chấn vỡ thành vô số mảnh.

"Đây chính là là pháp bảo sao?" Mã đại thiếu gia trừng to mắt không cam lòng, trước đây dù đã nghe qua sự đáng sợ của tu sĩ Ngưng Đan kỳ, nhưng bản thân còn chưa được thể nghiệm.

Vòng sáng kia trở nên lòe loẹt lóa mắt, rốt cục là bảo bối gì hắn không rõ đã bay đến mơn man trên người. Cảm giác thật dễ chịu không có nửa điểm đau đớn, nhưng ý thức lại trở nên mơ hồ...

"Ồ, Tử Dương thần công của sư đệ đúng là tiến xa!" Gã thiếu niên vỗ tay cười nói trong khi đang thu thập nhân mạng, tâm tư người này quả thật độc địa không thua kém lão quái vật ma đạo.

"Sư huynh quá khen rồi." Trung niên túc nho cũng lộ ra vẻ đắc ý.

Nhưng rất nhanh sắc mặt hai người đã biến thành vẻ ngưng trọng nhìn đạo kinh hồng đang từ xa bay đến. Cả nhà Mã gia chỉ là thuận tay xóa bỏ, mục đích thực sự của bọn họ là vì vị trưởng lão Ma U môn này mà tới.

Chỉ thấy khoảng cách mấy dặm mà nháy mắt đạo sáng màu xanh đã bay qua đây.

Quầng sáng xanh tản đi hiện ra một thiếu niên tướng mạo bình thường khiến hai tên tu tiên nho môn đều kinh ngạc.

Nhất là gã thiếu niên tú tài, công pháp của hắn cũng có thần thông trú nhan nhưng dấu hiệu của năm tháng trên người vẫn không thể che dấu được.

Song hình dáng tướng mạo phong thái của trưởng lão ma đạo này thật sự chỉ như hai mươi tuổi.

Đối phương tu luyện thần thông kỳ dị nào vậy?

Trong lòng hai gã thầm kinh ngạc nhưng khi thần thức quét qua thì yên tâm trở lại, cảnh giới của đối phương cũng là Ngưng Đan hậu kỳ, hai người liên thủ dư sức để ứng phó.

Quan trọng là không thể để y chạy thoát nếu không dẫn tới chiến tranh giữa hai phái ma nho thì được không bù nổi mất.

"Người vừa rồi là do hai người các ngươi giết?" Âm thanh lành lạnh của thanh y thiếu niên vang lên.

"Không sai, chẳng lẽ hắn là hậu bối của các hạ sao, ngươi muốn thay hắn báo thù? há há" Trung niên túc nho cười to mở miệng, nhưng toàn thân lại ẩn hiện sát khí.

"Hừ, lời của đạo hữu chỉ nói đúng một nửa."

"Một nửa?" Tu sĩ túc nho hơi cau mày, có chút ngạc nhiên nói.

"Hắn không phải là hậu bối của Lý mỗ, nhưng ta xác thực sẽ tống tiễn hai vị xuống địa phủ làm bạn với hắn."

"Khẩu khí của các hạ thật lớn không sợ đau lưỡi sao." Gã thiếu niên tú tài cười lạnh một tiếng cũng không thấy có động tác gì mà trên đỉnh đầu đã xuất hiện pháp bảo ánh vàng, Lâm Hiên chăm chú nhìn có vẻ giống như một Thư quyển.

Tu sĩ trung niên lắc mình một cái đã xuất hiện phía sau Lâm Hiên, nhìn điệu bộ của hai người không chỉ muốn trước sau giáp công mà còn đề phòng hắn có ý chạy trốn.

Lâm Hiên với điều bộ thong dong chỉ cười lạnh, rồi bắt đầu thả ra linh áp ngút trời.

Ầm!

Lâm Hiên vẫn chưa ra tay mà khí thế hình thành áp lực khiến sắc mặt hai tên tu sĩ đột nhiên trắng như tờ giấy, cả người run rẩy không ngừng như đang đối mặt với thiên quân vạn mã.

Cảm giác khí độ này, tu tiên giả Nguyên Anh kỳ!

Nhất thời hai người trở nên hoảng hốt vô cùng, vốn muốn chiếm tiện nghi lập công nào biết lại đụng phải một gốc rạ cứng vô cùng khó nhổ thế này.

"Hai vị đạo hữu, thế nào? Hiện tại các ngươi còn cho là tại hạ vừa đao to búa lớn gì không?" Lâm Hiên chậm rãi mở miệng cũng chưa vội xuất thủ.

"Ta..." Nhất thời hai người này còn nói được lời nào, hai hàm răng không ngừng đánh vào nhau, Lâm Hiên từ nâng tay phải lên. Trong mắt thiếu niên tú tài hiện ra sự hoảng sợ vô cùng, đột nhiên hai đầu gối nhũn ra ở giữa không trung quỳ xuống.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 623: Kiếm Quang Cùng Ma Hỏa

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Hí Tử

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9



Lưu Luyến Không Quên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 354


Người Tình Của Hotboy

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50