Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 613: Trường Sinh Đan Cùng Trữ Linh Đai

Chương trước: Chương 612: Lợi Ích Không Nhỏ



Lâm Hiên đem thần thức bao lấy tiên đan trắng như tuyết, đưa lên miệng liếm nhẹ chua chua ngọt ngọt, không hiểu tác dụng của nó.

Bỗng nhiên trong đầu Lâm Hiên linh quang chợt lóe rồi vỗ vào đùi một cái, rất nhanh hắn lấy ra một quyển đan thư rồi đem thần thức nhập vào.

Sau khoảng một khắc Lâm Hiên ngẩng đầu lên, lúc này nét mặt hắn lộ vẻ mừng rỡ như điên.

Trường Sinh đan!

Lúc trước Lâm Hiên có nghe qua tên của nó, nhưng bây giờ khi biết công hiệu của nó khiến hắn choáng váng.

Đan dược này có thể gia tăng thọ nguyên thêm khoảng một trăm năm. Đây quả thực là nghịch thiên.

Thêm một trăm năm, không ít Trúc Cơ Kỳ tu sĩ có hi vọng đi vào ngưng thành kim đan, cao thủ Kết Đan Kỳ đỉnh phong có khả năng trùng kích nguyên anh thành công. Mà Nguyên Anh hậu kì đại tu sĩ cho dù không thể phi thăng, nhưng có thể sống thêm trên một trăm năm.

Giá trị Trường Sinh đan quý đến mức nào có thể nghĩ.

Đã hiểu công hiệu, Lâm Hiên chưa vội mà chiếm phục mà cẩn thận đem để vào trong túi trữ vật.

Một lát sau tay trái Lâm Hiên một lật cái, trong lòng bàn tay hiện ra một cái đai ngọc bản to hơn một tấc, dùng một tài liệu vô danh thần bí chế thành, mặt ngoài có khắc không ít hoa văn ký hiệu thần bí, hiển nhiên không phải phàm vật.

Lâm Hiên đem cầm trong tay quan sát cẩn thận một hồi, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ lạ đem pháp lực chậm rãi truyền vào bên trong. Nhưng sau một lát kết quả lại khiến hắn chấn động. Đai ngọc chợt lóe ra linh quang, pháp lực toàn thân của hắn giống như nước vỡ đê điên cuồng bị hút vào trong đai ngọc.

Nhất thời sắc mặt Lâm Hiên đại biến, trong tim như bị băng phong, chẳng lẽ thứ này không phải bảo vật mà cạm bẫy của cổ tu sĩ sao? Lâm Hiên nhanh chóng phát lực ra năm ngón tay muốn đem vật đẩy ra bên ngoài.

Nhưng lại có một luồng cự lực vô cùng khiến đai ngọc bám chặt trên tay hắn.

Lúc này trên mặt Lâm Hiên che kín bởi một tầng hắc khí, nhưng hắn biết hoảng hốt cũng không giải quyết được vấn đề, bình tĩnh hé miệng niệm những âm tiết pháp chú cổ xưa thần bí.

Đáng tiếc sau một khắc, Lâm Hiên thi triển đổi qua cả chính đạo lẫn ma đạo công pháp đều không chút hiệu quả. Mắt thấy pháp lực sắp khô kiệt, Lâm Hiên cuối cùng lộ ra một vẻ tuyệt vọng.

Đồng thời trong lòng lại dâng lên một nỗi buồn, phong ba bão táp kinh hiểm hắn đã từng xông qua chẳng lẽ lại không chút cam lòng mà ngã xuống ở đây như vậy sao.

Trong đầu đang là một mảng hỗn loạn, đột nhiên linh quang trên đai ngọc tán ra rồi luồng lực hút kia vô thanh vô tức biến mất.

Cuối cùng đai ngọc kia cũng rời tay Lâm Hiên, hắn cảm giác toàn thân vô lực mềm nhũn ngồi xuống sàn.

"Thiếu gia, ngươi làm sao vậy?"

Nguyệt Nhi đang ở một giãn thạch thất khác tĩnh tọa, đột nhiên tim đập hổn hển hô hấp không thông. Rất nhanh nàng nghĩ đến một chuyện, chẵng lẽ… Nghĩ tới đây thân hình nàng nhoáng lên một cái đã biến mất tại chỗ.

Vừa vào cửa đã thấy Lâm Hiên sắc mặt trắng bệch, té trên mặt đất bộ dáng vô cùng thảm hại khiến trống tim Nguyệt Nhi đập mạnh liên hồi.

Tu tiên đạo vô cùng gian nan, thiếu gia không phải là bị tẩu hỏa nhập ma chứ!

Tiểu nha đầu nhất thời đứng thất thần, sau một lát dường như tỉnh lại muốn qua đỡ Lâm Hiên thì nghe một âm thanh yếu ớt khẽ vang lên."Nguyệt Nhi, ta không sao chỉ là có chút mệt mỏi."

Lúc này sắc mặt Lâm Hiên trắng bệch không chút khí huyết, khi nãy hắn đã cẩn thận xem xét qua, toàn thân không bị thương tổn gì những pháp lực toàn thân không còn lấy một chút.

Đai ngọc này quả thật là tà môn!

Nghe Lâm Hiên nói như vậy, trong khóe mắt còn vương chút lệ của Nguyệt Nhi lộ ra tia sáng mừng rỡ, nhanh chóng thò tay vào lòng Lâm Hiên lấy ra một bình đan dược.

Nuốt Linh đan vào bụng, trong đan điền nhanh chóng tỏa ra một cỗ nhiệt khí. Lâm Hiên chống tay ngồi dậy, hai tay kết pháp ấn tĩnh tọa khôi phục thể lực. Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng sắc mặt Lâm Hiên hồng hào lên rất nhiều.

"Phù!"

Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra rồi lắc đầu chậm rãi đứng lên, Dùng Nội Thị Thuật kiểm tra thân thể không có trở ngại.

Lâm Hiên chăm chú nhìn đai ngọc đang nằm mặt đất trầm lặng không nói, Nguyệt Nhi đã bắt đầu bình tĩnh trở lại.

"Thiếu gia, vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?".

"Ta cũng không rõ, là thế này…" Rồi Lâm Hiên chầm chậm thuật lại cho Nguyệt Nhi.

Sau đó Lâm Hiên lại đem quyển đan thư lấy ra, thần thức chìm vào trong đó, lần này mất thời gian khoảng nửa canh giờ, Lâm Hiên mới ngẩng đầu nhưng mà trên mặt lại hiện ra vẻ mừng rỡ vô hạn.

"Thiếu gia, chẳng lẽ vật này không phải cạm bẫy sao?" Nguyệt Nhi có chút tò mò mở miệng.

"Ha ha, cạm bẫy? Luận bàn về giá trị thì bảo vật này còn trên cả Trường Sinh đan." Lâm Hiên cười ầm lên như mèo mù vớ cá rán, ăn mày gặp chiếu manh.

"Trường Sinh đan là thế nào?" Nguyệt Nhi mở to mắt đầy khó hiểu. Thế là Lâm Hiên lại một lần nữa thuật lại công hiệu của linh đan kia cho nàng.

"Chúc mừng thiếu gia, chúc mừng thiếu gia." Nguyệt Nhi cao hứng nói.

Lâm Hiên nhìn qua khuôn mặt thanh tú đáng yêu của nàng mỉm cười thầm nghĩ, Trường Sinh đan kia hắn có ba viên, với lại trong đan thư có nói chỉ có tác dụng một lần chờ sau này lúc thích hợp sẽ đem cho Nguyệt Nhi, Tốt là khi nàng tiến giai lên Nguyên Anh kỳ hình thành thân thể mới đem đan dược này cho nàng để tăng thêm thọ nguyên.

Rồi hắn đưa tay ra vẫy về phía trước một cái, đai ngọc kia đã bay về trong lòng bàn tay.

"Thiếu gia, ngươi làm gì đấy?" Nguyệt Nhi càng hoảng sợ, thiếu gia mới ăn đau khổ không nhỏ, lại muốn giẫm lên vết xe đổ sao?

"Đừng lo lắng như thế, ta làm như vậy tự nhiên là có lý do". Lâm Hiên xoa xoa tay vào cổ bảo, đáy mắt ánh lên tia sáng nóng bỏng: "Ở trong đan thư ta đã tra được công dụng Trữ Linh đai này."

"Trữ Linh đai?"

"Ừm." Lâm Hiên gật đầu, bắt đầu hướng Nguyệt Nhi chậm rãi nói.

"Nha đầu, ngươi đã nghe nói đến Tụ Nguyên linh đan chưa?"

"Đương nhiên." Nguyệt Nhi không biết thiếu gia đột nhiên hỏi thế làm chi những thành thật trả lời: "Truyền thuyết nói linh đan đó là của Linh giới. Sau khi nuốt vào một viên là có thể làm cho pháp lực tu sĩ đang khô kiệt trong nháy mắt khôi phục lại, với lại không có một tác hại nào về sau."

Lại nói linh đan trân quý cỡ này đối tu tiên giả thì hấp dẫn đến cỡ nào có thể nghĩ ra, khi đấu pháp mà ăn vào một viên thì công dụng thế nào có thể thấy rõ, đặc biệt là ở các tu sĩ bậc cao.

Nhưng đan dược này chỉ có ở thời kỳ thượng cổ, do linh giới tu sĩ ngẫu nhiên đem xuống còn bây giờ đương nhiên không còn.

Tuy nhiên hiện nay luyện đan thuật sĩ trong ma đạo mô phỏng chế ra Tụ Nguyên linh đan, nói thí dụ như Ma Sát Hoàn, mặc dù hiệu quả còn lâu mới bằng nhưng cũng được hơn một nửa, đương nhiên khi dùng thì về sau chắc chắn lưu lại họa ngầm.

"Thiếu gia, thế linh đan kia thì liên quan gì đến trữ linh đai này?"

Loading...

Xem tiếp: Chương 614: Luyện Hoá Hoả Mị

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tiếu Ngạo Trung Hoa

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 20



Lương Tiên Khó Cầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 90



Bẻ Kiếm Bên Trời

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 62