Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 610: Hoàng Kỳ Sơn

Chương trước: Chương 609: Linh Long Khí



Hắn vỗ tay ra hiệu mấy cái, một lát sau một bóng người cao lớn đi vào động phủ.

Kia là một lão giả tóc màu hung mũi khoằm như mỏ chim ưng, mắt nhỏ như hạt đậu, nhìn qua tướng mạo có chút hung ác.

"Tham kiến môn chủ."

"Vương sư đệ không cần đa lễ, ngươi nhìn này, một trong mười hai con bản mạng thú này đã tìm được ký chủ, xem ra chúng ta kế hoạch này là bắt đầu khả thi. "

"Ừm, lấy chức vị bổn môn trưởng lão ra mà dụ, còn sợ bọn tiểu tử Kết Đan Kỳ không đổ xô vào tranh giành sao, hơn nữa trong quá trình đấu giá bổn môn có thể kiếm thêm một lượng lớn linh thạch, kế này của sư huynh là một mũi tên bắn trúng hai đích thật là tuyêt diệu." trên mặt lão giả tóc hung lộ vẻ bái phục, người này cũng là một Nguyên Anh kỳ lão quái.

"Sư đệ quá khen, vi huynh làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, dù sao cũng không thể nhẫn tâm mà lấy bổn môn đệ tử mà tế kỳ, tuy nhiên đấu giá hội truyền đưa tin Hồn Viên lão quái đã mua lệnh phù thực sự làm ta có chút lo lắng. Bổn mạng thú mặc dù thần kỳ nhưng cũng không có bản lãnh thu lấy hồn phách của tu sĩ Nguyên anh Kì tu sĩ, nhưng không hiểu về sau lệnh phù lại rơi vào tay một Kết Đan Kỳ tu sĩ?"

"Việc này quả thật có chút kì lạ, có lẽ Hồn Viên lão quái đưa lệnh phù cho bọn tử tôn của hắn, nhưng như vậy thì sẽ lưu lại tai họa. Nếu đem hồn phách tu sĩ kia thu lấy thì Lão tổ có thể tìm cửa đến bổn môn. Ta nghe nói hắn có thể là vô cùng bao che cho hậu nhân."

"Sư đệ lo ngại cái gì, Hồn Viên mặc dù cũng đạt tới Nguyên Anh kỳ nhưng chỉ là thân cô thế cô, chẳng lẽ dám đến Ma U môn chúng ta sinh sự sao. Huống chi chuyện này chúng ta chuẩn bị vài chục năm, dùng bổn mạng thú thu mười hai vị Kết Đan Kỳ tu sĩ hồn phách luôn một lần cho tiện. Ít nhất còn bảy tám năm nữa mới tiến hành nghi thức thu hồn, lúc đó thì còn lo lắng cái gì?" Trung niên nho sinh như đã tính trước nở nụ cười.

"Sư huynh nói cũng đúng."Lão giả tóc hung xoay chuyển đôi mắt chuột: "Vậy ta tiếp tục bố trí thuộc hạ đem mười một khối lệnh phù còn lại cầm đi đấu giá. "

......

Lâm Hiên tự nhiên không biết trong tay hắn là một củ khoai lang cực nóng có thể gây bỏng mồm khi ăn. Sau khi tiến hành nhận chủ hắn đem thần thức nhập vào trong đó.

Một lát sau Lâm Hiên ngẩng đầu lên. Trong này có một số tin tức Ma U môn.

Là một trong hai đại thế lực ở Toàn Không đảo, phái này thực lực hùng hậu có ba vị nguyên anh tu sĩ, mà môn chủ đã đạt tới Trung kỳ.

Cũng giống như U Châu tự nhiên có không ít tiểu tông môn cùng gia tộc dựa vào, nên Ma U môn trở thành cây đại thụ chống trời của Ma đạo trên đảo.

Lúc này dù trên danh nghĩa đã là Ma U môn trưởng lão, nhưng Lâm Hiên chưa có ý định về tổng đàn sự tình này mặc dù chưa thấy có gì bất ổn nhưng Lâm Hiên cũng không muốn mạo hiểm chui đầu vào đó.

Hắn nhắm mắt lại suy tính một hồi. Một lát sau khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ tươi cười hóa thành một đạo độn quang bay về phía đông bắc.

Ở phía đông Toàn Không đảo có một tòa thành lớn là Thiên Thành, giao thông tiện lợi giàu có và đông đúc, phàm nhân ở đây không dưới ba bốn mươi vạn.

Ở phía tây thành có một tòa đại sơn kéo dài quanh co khúc khuỷu, bên trong nhiều loài kỳ điểu dị thú. Trước kia có không ít thợ săn ngưỡng mộ danh tiếng mà đến, nhưng hễ là tiến vào thì tám chín phần không thấy quay lại, số ít gia hỏa may mắn thoát được khi hỏi đến chuyện trong đó thì mặt mày thất sắc. Nói rằng nơi đó mãnh thú có thể nuốt vân nhả vụ lộng thủy đạo hỏa, phàm nhân đương nhiên không đối phó nổi, dần dà không người nào dám đặt chân tới nơi đây.

May là chỉ cần không tiến vào núi sâu thì quái thú cũng chưa từng đi ra, năm tháng chậm rãi trôi qua cuộc sống của phàm nhân ở chân núi vẫn bình an.

Tuy nhiên nơi này trái lại thường thấy thần tích, rằng một số cao nhân tiên phong đạo cốt ngự phong mà đi, thậm chí thi triển đại thần thông khiến nhật nguyệt biến sắc.

Thực ra ở Nhân giới này làm gì có thần tiên. Những truyền thuyết kia chỉ là thỉnh thoảng có tu tiên giả đi ngang qua nơi đây.

Chính vì nơi đây có một linh mạch bị một gia tộc tu tiên họ Mã chiếm cứ. Nói đến Mã gia này thực ra chỉ là tiểu gia tộc cấp thấp của Tu Tiên giới, cả gia tộc tu sĩ chỉ có hơn trăm người.

Linh mạch trong Hoàng Kỳ sơn này vốn không tầm thường, còn có thêm một ít tài nguyên tinh khoáng khiến không ít thế lực tông phái gia tộc mạnh hơn đều đỏ mắt muốn chiếm đoạt.

Nhưng mà đã nhiều năm như chưa từng có thế lực nào dám hành sự nguyên nhân chính là ở Mã gia gia Chủ.

Người này là một Trúc Cơ hậu kì tu sĩ, tố chất linh căn tầm thường nhưng có một khuê nữ dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, Ma U môn chủ tuy là một thân kiêu hùng nhưng sinh ra một nam nhi vốn tham hoa háo sắc. Mã lão nhi đem khuê nữ dâng lên cho Thiếu môn chủ, trở thành một trong những cơ thiếp sủng ái nhất của hắn.

Có quan hệ này tông môn gia tộc khác cũng đành nuốt nước miếng mà nhịn. Dù sao bọn họ đều phải dựa vào Ma U môn.

Nhưng sách lược dựa vào nử tữ để duy trì sự phồn vinh của gia tộc dù sao không thể lâu dài. Gần đây vì chuyện này mà Mã lão nhi đang mặt ủ mày chau.

"Thiên Minh, Trương gia đã dâng cho thiếu chủ một ả nử tử xinh đẹp có thể tranh chấp cảm tình của thiếu chủ với tỷ tỷ ngươi sao?" Trong chánh điện của Mã gia có hai người. Người đang ngồi kia chừng ngoài năm mươi dáng người ục ịch nhìn qua tựa như một viên ngoại phú ông, người này chính là Mã gia chủ.

"Đúng vậy phụ thân, tỷ tỷ mặc dù chưa thất sủng, nhưng cũng chỉ có thể cùng ả hồ ly kia ngang ngửa. Thiếu chủ đã có lời, bất kể hai nhà tranh đấu thế nào người cũng không can thiệp vào." Đang đứng là một thiếu niên tướng mạo khá anh tuấn, thân mặc một bộ trường bào màu vàng đất, cũng mặt ủ mày chau nói.

"Nếu không có thiếu chủ ủng hộ. Chúng ta không có khả năng đấu lại Trương gia kia". Mã lão thở dài nói.

"Phụ thân, hay là..." Mã Thiên Minh do dự một chút cuối cùng mở miệng : " Hay là chúng ta để bọn chúng vào đây, dù sao nơi này linh mạch khá rộng đủ để cho hai gia tộc cùng tồn tại."

"Ngươi thật quá ngây thơ, cái gọi là một núi không thể chứa hai cọp, Trương gia thế lực mạnh hơn chúng ta. Ngươi cho là bọn hắn còn cho phép chúng ta ở chỗ này sinh tồn sao?" Mã lão nhi lắc lắc đầu.

"Vậy...".

Phụ tử nhà này đang ưu phiền bất lực thì đột nhiên một đạo Truyền Âm Phù bay vào trong nhà, vẻ mặt Mã lão nhi đưa tay bắt lấy rồi đem thần thức nhập vào, trong nháy mắt vẻ mặt của lão trở nên cực kỳ cổ quái.

Loading...

Xem tiếp: Chương 611: Uy Phong Của Trưởng Lão

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Quan Đức

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 22


Sơ Hạ Trong Tôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 61


Ánh Trăng Treo Đầu Cành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Từ Hầu Gái Lên Làm Bà Chủ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45


Nữ Hoàng Của Hắc Đạo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50