Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 598: Hồng Lăng Thi Triển Thần Uy

Chương trước: Chương 597: Sưu Hồn Thi Anh



"Đạo hữu không cần giấu đầu lộ đuôi, ẩn nấp ở bên cạnh ta là muốn làm gì?" Lâm Hiên chậm rãi quay sang nhìn chằm vào một nơi trống rỗng bên trái, ánh mắt đầy hàn ý.

"Hừ, các hạ niên kỷ còn trẻ nhưng thần thức không kém, có thể phát hiện ra hành tung của bổn tiên tử, xem ra ta đã coi thường ngươi rồi." Một giọng nói êm tai vang lên vô cùng dễ nghe nhưng Lâm Hiên lại cảm thấy rúng động.

Tiếp theo không khí ở chỗ đó lăn tăn dao động như sóng nước, rồi một thiếu nữ xinh đẹp như hoa xuất hiện.

Thiếu nữ không quá hai mươi vận y phục màu đỏ, da trắng như ngọc, môi đỏ như son, đôi mày liễu cao vút trên vầng trắng thanh tú, toàn thân phát ra một luồng linh khí sắc nhọn, đặc biệt là đôi mắt to đẹp long lanh linh động có thần, đúng là một nữ tử có cả sắc đẹp và khí chất.

Song lúc này Lâm Hiên hơi đâu mà có tâm tư thưởng thức dung mạo cùng khí chất tuyệt thế kia. Trên trán hắn nhăn tít, nhíu sâu đôi mày.

Nguyên Anh kỳ lão quái! Hơn nữa còn là tu vi trung kỳ đỉnh phong.

Nữ tử duyên dáng yêu kiều đứng đó, ngay cả một ngón tay cũng chưa từng động nhưng linh áp đó lại lùa vào mặt Lâm Hiên.

Lâm Hiên chỉ cảm thấy đầu ong một cái, thần thức như bị trúng một búa vô cùng đau đớn, trong lòng hắn nổi hàn khí vội hít sâu một hơi, pháp lực lưu chuyển cảm giác khó chịu mới từ từ tan đi.

Đại địch!

Lão yêu vừa rồi truy sát hắn cũng là Hóa Hình trung kỳ nhưng không gây được linh áp lớn cỡ này với hắn. Mà người này có chút quen mắt, tâm thần hắn nhanh chóng nhập vào tiềm thức.

Hồng Lăng tiên tử!

Từ ký ức của Thi Anh. Người này là cổ tu của Ngọc Huyền tông, hơn nữa là nhân vật trung tâm, tuy không phải là đại tu sĩ hậu kỳ những cũng là một trong những trưởng lão vô cùng quan trọng.

Điều khiến Lâm Hiên kinh hãi hơn là trong trường hỗn loạn năm đó ả đã từng to gan lớn mật xuất thủ đánh lén Ngọc Huyền tông trưởng môn, người chính là một vị tu sĩ Ly Hợp kỳ.

Tuy thân thể bị hủy nguyên anh thì bị băng phong, nhưng vẫn may mắn không chết, có thể thấy thần thông của ả lợi hại như thế nào. Cũng không ngạc nhiên khi thấy ả xuất hiện nơi đây.

Lúc này trong lòng Lâm Hiên tất nhiên sợ hãi và hoảng hốt, nhưng hắn hít vào một ngụm lương khí cố gắng trấn tĩnh trở lại. Linh lực toàn thân lưu chuyển, pháp bảo trong cơ thể Lâm Hiên run rẩy không ngừng, song ngoài mặt thì vẫn một nụ cười: "Vãn bối bái kiến tiên tử."

Thấy thế Hồng Lăng khẽ nhếch khóe môi mềm, khá khen cho tên thiếu niên này có chút ý tứ.

Nếu là một vị tu sĩ Ngưng Đan kỳ khác, hoặc là cả người run rẩy quỳ xuống van xin, hoặc là liều mạng chạy trốn. Đây là hai loại phản ứng bình thường nhất nhưng trong mắt nàng đều vô cùng ngu xuẩn.

Còn thiếu niên này thì lại khác, dưới linh áp của ả mà vẫn giữ được chút trầm ổn. Tuổi còn trẻ như vậy mà tu vi cùng tâm cơ đã đến cảnh giới này. Nếu có ngày sau thành tựu nhất định phi thường.

Chỉ có thể trách y vận mạng không tốt, ai muốn chiếm bảo vật của Ngọc Huyền môn ta thì nhất định phải chết.

Trong mắt nữ tử lóe lên vẻ tàn khốc, khẽ thở ra một hơi rồi ngọc thủ phất lên.

Động tác của thị mềm mại tới cực điểm, giống như là đang múa rồi một đạo linh lực tinh thuần phóng ra.

Đó là một mảng sương mù hồng nhạt giống như là vật sống đang chuyển động, sau đó một con linh điểu dài hơn một thước từ trong vụ khí bay ra, ngẩng đầu hót vang, hai mắt lóe ra hồng quang lao về phía Lâm Hiên,

Thoạt nhìn thì công kích này có vẻ tầm thường song vẻ mặt của Lâm Hiên lại cực kỳ ngưng trọng.

Hắn đưa tay ra vỗ lên túi trữ vật, Phiên Vân Lạc Tuyết kiếm bay lên hóa thành một con Băng giao to cỡ bảy tám trượng vào linh điểu.

Băng giao há to mồm gào thét song linh điểu lại chủ động bay vào mồm băng giao.

Lâm Hiên nhíu mày, chiến thắng này xem ra quá dễ dàng khiến hắn thầm kêu bất hảo, chỉ thấy bên ngoài băng giao đột nhiên xuất hiện những vết nứt màu hồng nhỏ li ti như vết chân chim rồi bắt đầu lan rộng ra bên trên thân thể của băng giao, giống như là hỏa diễm quỷ dị bắt đầu hừng hực thiêu đốt lên.

Nhất thời linh tính của Phiêu Vân Lạc Tuyết kiếm đại mất. Sắc mặt Lâm Hiên trắng bệch không muốn để tiêm kiếm bị hủy hai tay bắt quyết, băng giao lạp tức thu nhỏ hoá thành một đạo lam quang bay trở về kiếm.

Hồng Lăng cười lạnh đem thần niệm phát ra. Từ trên thân tiên kiếm bay ra một đạo hồng quang trở lại thành linh điểu bay lượn trên đỉnh đầu ả.

"Đạo hữu đừng phí khí lực như thế, bằng vào chút thần thông nho nhỏ của ngươi sao có thể đối kháng được với bản tiên tử, ta có một kiến nghị không biết ngươi có muốn nghe không?"

Vẻ mặt Lâm Hiên âm tình bất định nhìn Phiêu Vân Lạc Tuyết kiếm trên tay. Khắp nơi trên thân kiếm đều có vết rạn, thậm chí có không ít chỗ bị tàn phá. Cổ bảo này uy lực không nhỏ mà đối phương tùy tiện đánh một kích đã hủy đi?

Song Lâm Hiên nén sự đau lòng, cây có bóng người có tiếng, chẳng trách Thi Anh đó lại kiêng dè ả Hồng Lăng tiên tử này như vậy, thần thông của đối phương mạnh mẽ vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Nghe lời của ả Lâm Hiên hơi cảm thấy có chút bất ngờ, hít sâu một hơi bình phục lại tâm tình nhưng lại tăng thêm mấy phần cảnh giác nói: "Có gì xin được thỉnh giáo tiên tử."

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 599: Phệ Thần Thuật

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoàn Toàn Ngoài Ý Muốn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 6


Vợ À! Địa Ngục Chờ Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50




Chồng Cũ Nuôi Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10