Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 550: Diễm Ảnh Môn

Chương trước: Chương 548 + 549: Khai Tân Đồ



Thiên Thạch Thành này khá rộng lớn, đương đối phồn hoa. Hai bên đường phố xa mã qua lại, rất nhiều phòng ốc và cửa tiệm.

Lâm Hiên vừa đi vừa quan sát nhưng rất nhanh trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc. Hiện tại hắn phát hiện ra một số tu tiên giả. Mới chừng một lúc hắn đã gặp đến tám người.

Tu vi của họ rất thấp, phần lớn đều là Linh Động Kỳ sơ kỳ, lợi hại nhất cũng chỉ là Linh Động trung kỳ. Nhưng ở lẫn với phàm nhân như vậy khiến Lâm Hiên cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Đương nhiên ở U Châu. Các gia tộc tông môn tu tiên hay các tán tu đều khổ tu trong các sơn lâm hẻo lánh. Nhưng ở đây phàm nhân và tu sĩ ở cùng nhau thản nhiên chung sống, phàm nhân cũng không có thần sắc khiếp sợ gì, chỉ thêm một điểm khác biệt là tu tiên giả nơi đây có đặc quyền trong thành.

Lâm Hiên phát hiện ra bọn họ bất luận là dùng bữa hay ở trọ đều không cần ngân lượng.

Xem ra khi trước hắn giả làm phàm nhân là quá mức cẩn thận, Lâm Hiên tự cười giễu rồi đem Liễm Khí Thuật thoáng điều chỉnh tu vi lên Linh Động trung kỳ.

Sau đó Lâm Hiên đi vào trong một trà lâu.

Trà lâu này dùng mộc đàn mà dựng lên nhưng khá rộng rãi chia làm ba lầu, lầu một dành để tiếp đãi khách nhân bình thường. Lầu hai dành cho phàm nhân có chút phú quý. Còn lầu ba thì dành cho tu tiên giả.

Lâm Hiên chậm rãi đi vào, đã thấy một thị nữ đứng đó trong tay cầm một viên bảo châu to bằng nắm tay. Vật này tuy không phải là pháp bảo nhưng có phản ứng với linh lực.

Lâm Hiên vừa mới đến gần hạt châu lập tức phát ra những tia sáng màu xanh biếc, thị nữ tự nhiên nhận ra người thiến niên trước mắt này là tiên sư, vội vàng cung kính thi lễ rồi dẫn hắn lên lầu.

Tại lầu ba rường cột chạm trổ trang hoàng hết sức xa hoa, các tu tiên giả chia ra làm sáu bàn đang hứng trí bừng bừng đàm luận cái gì đó.

"Lần này Diễm Ảnh môn tuyển đệ tử chính là kỳ ngộ ngàn năm, nếu được nhìn trúng thì như là cá chép hóa rồng. Từ nay về sau có thể hưởng diễm phúc vô song, có thể nói là nhất tiễn song điêu". Một thiếu niên ăn vận trang phục khá chưng diện, thần tình hung phấn nói.

"Đúng vậy, ta nghe nói là những tiên cô của Diễm Ảnh môn toàn là tuyệt sắc nơi nhân gian. Có nhiều mỹ nhân vây quanh như vậy thật sự là phong lưu không thể tả xiết". Một hán tử khoảng ba mươi vận bào trắng liếm khóe miệng nói.

"Các người đang nằm mộng à, tuy rằng ở toàn bộ Thất Tinh Đảo trong vân hải mà nói Diễm Ảnh môn không tính là gì, nhưng ở Thương Thúy Đảo này cũng là đại phái đứng đầu. Mấy cái người tán tu chúng ta, nếu các người có tu vi Linh Động kỳ viên mãn, có lẽ sẽ có cơ hội". Hán tử thấp lùn khoảng bốn mươi bĩu môi nói, như tạt vào mặt chúng tu sĩ một gáo nước lạnh.

"Trương đại ca, ngươi nói như vậy chưa hẳn đúng. Diễm Ảnh môn xưa này nổi danh là nhờ song tu. Lần này nghe nói vài vị nữ đệ tử xuất sắc muốn tuyển song tu đạo lữ. Trừ tu vi cảnh giới ra, bộ dáng anh tuấn đương nhiên nắm chắc ưu thế. Trương đại ca ngươi thì không được, nhưng không có nghĩa là Ngọc diện tiểu lang quân lại ta không bị nhìn trúng". Hán tử ăn vận lòe loẹt không phục nói.

Lâm Hiên nghe đến đây khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm, với tâm tư của hắn mà còn không nhịn được, hai tên kia thì miễn cưỡng nhịn xuống . Cái tên tự xưng là ngọc diện tiểu lang quân này thật sự không biết liêm sỉ. Lúc này Lâm Hiên chậm rãi bước tới bàn ba người đang ngồi vòng tay

"Chư vị đạo hữu, tại có có điều xin thỉnh giáo". Lâm Hiên khách khí nói.

Cảm ứng được tu vi Linh Động kỳ tứ cấp của Lâm Hiên ba người kia không dám khinh thường, vội đứng dậy. Tu tiên giới dùng thực lực để giao tiếp, tu vi cao nhất trong bọn họ cũng chỉ là tam cấp nên đối với Lâm Hiên không dám sơ suất.

"Vị đạo hữu này nhìn khá xa lạ, xin được hỏi tôn tánh đại danh? ". Tráng hán thấp lùn mở miệng, xem ra hắn cũng là người lão luyện nhất trong ba người.

"Tại hạ là Lâm Hiên, đến từ vùng bên ngoài".

Vùng bên ngoài?

Ba người nghe xong không khỏi sửng sốt.

"Thì ra đạo hữu không phải tán tu mà là tu sĩ của tiểu đảo khác. Ta thật sự là đã thất kính". Hán tử thấp lùn lùn đầu tiên là ngạc nhiên sau đó hâm mộ nói. Trong Thất Tinh Đảo Vân Hải này có vô số tiểu đảo đều được thông giao với nhau nhờ các truyền tống trận.Nhưng mỗi lần truyền tống phải tốn rất nhiều linh thạch. Căn bản tán tu thì không có nên hắn đoán Lâm Hiên là một tu sĩ của tông phái nào đó.

Lâm Hiên nghe xong lời này trong lòng liền vui vẻ, quả nhiên hắn đã đoán được một phần, nhanh chóng hỏi : "Nơi này là nằm trong Thất Tinh Đảo Vân Hải gì đó sao? Lại còn có thêm nhiều tiểu đảo giống nơi đây sao? ".

"Đạo hữu sao lại không biết điều cơ bản thế này, không lẽ ngươi đến từ bên ngoài vân hải sao, nhưng điều này sao có thể? ". Hán tử thấp lùn lộ vẻ kinh ngạc, hai người kia cũng cảm thấy nghi hoặc vô cùng.

"Đương nhiên không phải". Lâm Hiên xấu hổ sờ sờ đầu" Không dối gạt đạo hữu, hình như tại hạ là tu sĩ của tiểu đảo khác, chẳng qua khi tới đây đã bị mất đi ký ức".

"Mất đi ký ức sao? ".

Nhất thời ba tu sĩ nhìn nhau, vẻ mặt cực kỳ cổ quái. Tu tiên giả thần thức vượt xa phàm nhân, mặc dù là tu sĩ cấp thấp thì cũng không thể bị bệnh thất lạc ký ức. Trừ phi là bị cao thủ Kết Đan kỳ thi triển bí pháp phong ấn ký ức.

Nhưng người nói như vậy chẳng lẽ do tu sĩ cao cấp ra tay. Hay là hắn có thân phận gì khác nhưng tuyệt đối không thể xem thường. Nghĩ đến đây ba người đối với Lâm Hiên không khỏi có thêm vài phần cung kính.

"Chẳng lẽ đạo hữu ngay cả xuất thân và hoành cảnh của mình cũng đã quên? ".

"Đúng thế" Lúc này trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ buồn bực : "Thỉnh các vị đạo hữu có thể cho biết, phong thổ tập tục cùng với các đại thế lực tu tiên giới phân bố như thế nào không để tại hạ có thể tìm ra lối về bổn môn? Tại hạ xin đa tạ".

"Ha ha, đạo hữu quá lời, gặp nhau là có duyên, huống chi điều này chỉ là một nhấc tay mà thôi".

Hán tử thấp lùn suy nghĩ một chút quyết định phải nắm bắt cơ hội, thiếu niên này không phải đệ tử thế gia thì ắt cũng có sư phụ là cao thủ. Ân tình hôm nay chắc này sau hắn sẽ nhớ đến.

"Được rồi, tại hạ sẽ xin bắt đầu…" Thế là hán tử thấp lùn bắt đầu thao thao bất tuyệt.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 551: Vân Thú Cùng Tiểu Đảo

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vụ Án Kỳ Lân Đầm Bích Thủy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21




Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Tế Công Hoạt Phật

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 240