Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 430: Quyết Chiến Thần Thông

Chương trước: Chương 429: Thân Ngoại Hóa Thân



Nguyệt Nhi cũng không nhàn rỗi. Ma phiên trong tay nhẹ lay động, theo âm khí quỷ vụ mấy trăm tinh hồn yêu thú bên trong lũ lượt kéo ra. Há to mồm phun ra những đạo sáng đủ mọi màu sắc.

Những yêu thú này cấp bậc mặc dù không cao nhưng thắng thế ở số lượng nhiều. Mấy trăm con cùng động thủ thanh thế thật bất phàm.

Lúc này Lâm Hiên đã hạ tử thủ. Hắn quyết định tốc chiến tốc thắng. Nếu không một khi bị đối phương quấn lấy thì đại sự có thể hỏng bét.

Roẹt! Một tiếng vang nhỏ, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm đã đem cấm chế loại bỏ phóng vào trong ma vân. Kiếm này vốn là đỉnh bậc cổ bảo ở thời kỳ hồng hoang uy lực thật phi thường.

Những chùm sáng do thú hồn phun ra dù chậm một chút cũng theo sau đánh vào trong ma vân.

Ầm ầm!

Chỉ thấy ma vân cuồn cuộn dữ dội một hồi dường như bị chấn động không nhỏ. Quỷ khí tản ra dần hiện ra một hư ảnh.

Râu để ba chòm, tướng mạo nho nhã. Thân thể y hệt như lão Hạo Thiên Quỷ Đế không khác chút nào.

Chỉ là cảnh giới tu vi thấp hơn là cấp bậc quỷ vương.

Lúc này vẻ mặt Lâm Hiên khá ngưng trọng. Đòn công kích vừa rồi đủ để sát thương nặng Kết Đan Kỳ tu sĩ. Nhưng đối phương lại dễ dàng tiếp lấy không chút khó khăn.

Không hổ là hóa thân của quỷ đế. Không thể lấy âm hồn bình thường mà so sánh được.

Lâm Hiên cảm giác tâm hắn đập nhanh có chút sốt ruột. Hắn đưa lưỡi hơi liếm khóe miệng khô đắng. Đương nhiên không phải là Lâm Hiên sợ thất thủ. Tên này thần thông kì lạ nhưng chỉ là Kết Đan Kỳ hắn muốn thắng không phải là không được. Chỉ là Lâm Hiên không có dư thừa thời gian ở nơi này.

Có trời mới biết hai lão quái kia khi nào thì phân ra thắng bại. Linh khí chấn động dữ dội ở phương xa khiến Lâm Hiên càng sốt ruột muốn đánh nhanh thắng nhanh.

Hắn đưa tay vỗ vào túi trữ vật đem một cây Ngọc Địch thanh thúy xanh biếc trôi nổi lên không.

Rồi song thủ Lâm Hiên huy động liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết đánh vào Ngọc Địch.

Hí! một tiếng vang nhỏ. Ngọc địch đại phóng ra hào quang biến thành một Cự mãng dài hơn mười trượng, thân to như thùng nước.

"Thú hồn chi bảo?"

Chân mày của hư ảnh cau lại. Thần sắc chợt biến đổi dường như đã nhận ra lai lịch của bảo này.

Nhận ra thì sao chứ để xem ngươi có thể ngăn được công kích của lão tử không đã?

Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra chút châm chọc. Hắn đưa tay ra nhẹ nhàng điểm một cái. Cự mãng lập tức gầm gừ một tiếng lao về hướng về hư ảnh.

Mà ở một bên Nguyệt Nhi vẻ mặt cũng ngưng trọng. Hai tay xát lại đem Thú Hồn Phiên tế xuất ra trôi nổi ở trên đỉnh đầu.

Ngón tay ngọc liên tục búng ra vài đạo pháp quyết vào bên trong Thú Hồn Phiên, ma phiên phần phật cuồng trướng lên. Trong phút chốc hàn phong ập tới, từ bên trong truyền ra rống thê lương cùng quỷ khóc ai oán.

Âm khí bắt đầu tập trung dày đặc lại. Sắc trời dường như cũng nhạt xuống.

"Hừ. Thân là quỷ vương lại cùng một nhân tộc kết giao. Tên phản bội vô sỉ." Hư ảnh liếc mắt nhìn Nguyệt Nhi vẻ mặt có một chút oán độc.

"Ngươi nói hươu nói vượn cái gì." Nguyệt Nhi tự nhiên sao có thể bị hắn làm kích động. Nếu như không có thiếu gia, nàng căn bản là đâu bước vào tu tiên đạo. Trong lòng nàng Lâm Hiên chính là nhân thân quan trọng nhất.

Lại bấm niệm pháp quyết, mấy đạo hắc mang từ bên trong ma phiên bắn ra. Cùng tụ lại một nơi hóa thành một thanh Liêm Đao vĩ đại đường kính cỡ hơn trượng ra sức hướng về đối phương chém xuống.

Chỉ thấy hư ảnh hừ một tiếng. Há to miệng phun ra hai bộ Khô lâu cốt to cỡ bằng ngón cái.

Khô Lâu đón gió thì trướng lên, trong nháy mắt to ra cỡ tới mấy trượng. Càng thêm khủng khiếp là toàn bộ mặt trên đầu lâu phủ kín các độc đinh sắc nhọn, hung tợn hướng về các bảo vật nghênh đón.

Ánh sáng rực rỡ chớp động, quỷ khí cuồn cuộn. Trong khoảng thời gian ngắn rơi vào trạng thái giằng co lẫn nhau.

Nét mặt Lâm Hiên khẩn trương, trong lòng quả thực kinh ngạc. Hắn và Nguyệt Nhi đã khu dụng đều là đỉnh bậc pháp bảo. Đối phương lại có thể tiếp lấy dễ dàng như vậy xem ra thần thông của y còn vượt trên sự phán đoán của hắn.

Lúc này hư ảnh lại cười lạnh lùng. Thân hình tại chỗ bắt đầu quay tròn liên tục. Từ trong thân thể bắn nhanh ra vô số điểm sáng đen đỏ xen lẫn.

Trong chốc lát tiếng vù vù nổi lên. Những điểm sáng kỳ lạ kia mơ hồ bay lượn biến thành một đám ma trùng cổ quái to hơn một tấc bắn về phía hai người.

Lâm Hiên vẻ mặt trầm xuống. Tự nhiên không khoanh tay đứng chơi, hắn tháo Linh quỷ túi bên hông xuống ném lên khoảng không. Trong màn hào quang sắc đen hơn chục thiết giáp thi hiện lên ở trước mặt.

Những cương thi này mặc dù tu vi chỉ là Trúc Cơ Kỳ hậu kỳ nhưng hung hãn không sợ chết. Từng tên há miệng phun ra thi khí đón đỡ đám ma trùng.

Lập tức tiếng keng keng nổi lên bốn phía. Vẻ mặt hư ảnh như đình trệ. Loại trùng độc ở quỷ giới này thần thông lớn nhất chính là chứa thi độc. Tu sĩ từ Trúc cơ trở xuống bị dính chắc chắn phải chết. Kết Đan Kỳ cao thủ mặc dù có khả năng kháng độc nhất định nhưng thần thông đại hạ không ít.

Nhưng cương thi vốn là tử vật, thi độc đương nhiên là không chút hiệu quả đối với chúng.

Nguyệt Nhi lại thi triển tài năng của mình. Tay ngọc phất một cái, Thú Hồn Phiên đã bay đến trước người. Hóa thân thành một màn sáng màu đen. Càng kì lạ là mặt ngoài màn sáng này lại có vô số lỗ thủng. Từ trong đó chui ra từng cái xúc tua kì dị chộp tới đám ma trùng.

Đã hóa giải chiêu số đối phương nhưng vẻ mặt Lâm Hiên vẫn khá u ám. Phương xa lại truyền đến từng đợt linh khí chấn động to nhỏ. Không biết quỷ đế cùng Khổng Tước tiên tử quyết đấu đến tình trạng nào?

Bất luận ai thắng ai thua đối với hắn mà nói đều là vô cùng bất lợi.

Ý định muốn bôn tẩu của Lâm Hiên ngày càng mãnh liệt.

Cuối cùng thì vẫn phải ra sức sát diệt tên quỷ vương này.

Tả thủ Lâm Hiên lật một cái đã đem Phược Tiên Cầu màu trắng bạc lấy ra. Mà hữu thủ thì tiếp tục thò vào túi trữ vật. Hồng quang chợt lóe, một cái hồ lô to cỡ bàn tay đã xuất hiện.

Hồ lô này là một cái cổ bảo đỉnh bậc mà Lâm Hiên thu được từ tu sĩ họ Chu. Theo lý phải cần luyện hóa mới có thể khu dụng. Nhưng bất ngờ là vật này và cổ bảo thông thường có sự bất đồng. Chỉ cần dựa vào thần thức cường đại là có thể điều khiển nó dễ dàng. Sự tình này ở trong các cổ tịch hắn cũng chưa từng thấy. Nhưng điều này không mấy kì quái. Tu tiên đạo vốn bao lao vô cùng, những điều mà hắn biết chỉ là như giọt nước trong tứ hải.

Dĩ nhiên sự tình này đối với hắn mà nói là trăm lợi mà không một hại.

Lúc này Lâm Hiên đem pháp lực rót vào bên trong Phược Tiên Cầu. Vô số sợi ngân ti từ trong ngân cầu phún ra. Dường như chậm mà lại cực nhanh hướng về phía hư ảnh định đem nó quấn lại.

Cái cổ bảo này sau khi nằm trong tay Lâm Hiên. Số lần hắn lấy ra khu sử không nhiều lắm. Nhưng thần thông tuyệt đối là không phải nhỏ. Nói là trói tiên tuy có khuếch trương một chút. Nhưng để khốn vây âm hồn hư ảnh không có thực thể thì không có vấn đề.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 431: Bản Lãnh Đầy Người

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Honey Thật Vất Vả

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Này Anh! Tôi Không Phải Là Osin

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 38



Thị Lang Của Bá Chủ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11