Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 285: U Minh Hàn Thiết

Chương trước: Chương 284: Kinh Kiến Cố Nhân



Điền Tiểu Kiếm quét mắt nhìn hắn một cái: “Nhìn biểu tình của người, thì nhiệm vụ chắc đã thất bại?”

“Thiếu chủ tha mạng, không phải tiểu nhân không cố gắng, mà là có sự việc ngoài ý muốn.” Cả người Viên Tam run lên, ngay cả âm thanh cũng run rẩy.

Sau đó liền đem sự tình thuật lại một phen, cũng không hề thêm mắm thêm muối, so với sự thật thì không khác mấy.

Trên mặt Điền Tiểu Kiếm lộ ra một tia ngoài ý muốn, đưa tay sờ sờ cằm: “Nói như thế, cũng không thể trách ngươi được.”

“Đa tạ thiếu chủ nhân từ, tiểu nhân nhất định tận trung làm việc, dù có phải vượt qua biển lửa, quyết không chối từ.”

“Đứng lên đi!”

“Vâng!”

Viên Tam đứng lên, cung kính ở một bên. Mà Điền Tiểu Kiếm thì thong thả dạo bước, chìm vào suy tư.

“Thiếu chủ.” Một lát sau, Viên Tam cẩn thận lên tiếng.

“Nói.”

Được phép của Điền Tiểu Kiếm, Viên Tam nuốt nước bọt: “Thiếu chủ, chúng ta nếu xác định vật kia ở trong tay hai nhà, thì cần gì phải phí công, cứ trực tiếp châm ngòi chiến tranh giữa hai nhà là được…”

“Ngu xuẩn!” Trên mặt Điền Tiểu Kiếm hiện lên thần sắc giận dữ: “Tuy rằng thế lực hai nhà không lớn, nhưng dù sao vẫn có cao thủ Kết Đan Kỳ, ngươi cho là có thể dễ dàng thành công hay sao, nhất định sẽ đả thảo kinh xà.”

“Vâng, thiếu chủ anh mình.” Viên Tam vâng dạ liên tục, nhưng trong mắt như cũ vẫn hiện lên biểu tình khó hiểu.

Điền Tiểu Kiếm thấy vậy hừ một tiếng: “Ngươi cho rằng bản thiếu chủ nguyện ý trì hoãn ở nơi này sao, vẫn tìm kiếm tin tức của U Minh Hàn Thiết.”

“U Minh Hàn Thiết?”

Những lời lúc trước Lâm Hiên nghe không hiểu, nhưng ngay khi bốn từ này lọt vào tai, tinh thần hắn lại phấn chấn hẳn lên.

Sau khi tiến vào Kết Đan Kỳ, thì chính mình có thể luyện chế pháp bảo. Nhưng Lâm Hiên vẫn chậm chạp chưa bắt đầu, đương nhiên không phải vì trong tay hắn đã có Huyền Hỏa Thần Châu, mà là trước đó sư tôn và sư tổ mỗi người ban tặng cho hắn một kiện bảo vật.

Cổ Bảo tuy rằng uy lực phi phàm, nhưng đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói, quan trọng nhất vẫn là bản mệnh pháp bảo.

Lâm Hiên cũng đang lo lắng không biết nên luyện chế cái gì cho tốt.

Bình thường mà nói, mỗi loại công pháp Kết Đan Kỳ, bên trong đều có nói về phương pháp luyện chế pháp bảo.

Mà trong tay của hắn, bất luận là Cửu Thiên Huyền Công hay Huyền Ma Chân Kinh, bên trong đều có giới thiệu phương pháp luyện chế. Ví dụ như trong Cửu Thiên Huyền Công, có chừng bốn năm kiện pháp bảo.

Mỗi một loại đều diệu dụng vô cùng. Đương nhiên, mỗi người chỉ có thể luyện chế một kiện pháp bảo.

Lâm Hiên cũng từng cẩn thận nghiên cứu.

Bất luận kiện pháp bảo kia là gì đi nữa, thì tài liệu cần thiết cực kỳ trân quý. Trong các phường thị cho dù có tinh thạch cũng không mua được, chỉ có thể tự mình tìm kiếm xung quanh.

Nguyên bản Lâm Hiên định chờ sau khi thực lực được củng cố, thì đi du lịch thu thập tài liệu luyện chế Lân Giáp cùng pháp bảo. Ai ngờ Thông Vũ chân nhân lại phân phó mình đi làm nhiệm vụ.

Tốt xấu gì cũng là thiếu chủ Linh Dược Sơn, cho nên sư phó đối với mình cũng công bằng, tặng không hai kiện bảo vật. Lâm Hiên chỉ có thể ngượng ngùng nhận lấy, rồi đi đến Thanh Diệp Sơn một chuyến.

Dù sao chỉ là gia tộc tu tiên mà thôi, chẳng có việc gì khó giải quyết cả, giúp bọn hắn giải quyết xong thì đi du lịch cũng không muộn.

Nhưng thế sự vô thường, tại nơi này cư nhiên lại xuất hiện người tu ma.

Lâm Hiên cẩn thận để ý, bí mật theo dõi, sau khi biết được tin này thì trong lòng tự nhiên là vui sướng vô cùng.

Lại nói tiếp, U Minh Hàn Thiết và pháp bảo trong Cửu Thiên Huyền Công cũng không có quan hệ gì. Từ tên sẽ không khó để đoán ra, vật ấy chính là tài liệu quỷ tu.

Chỉ nghe Điền Tiểu Kiếm oán hận nói: “Bổn thiếu chủ sau khi ngưng thành Kim Đan, vẫn còn chưa có bản mệnh pháp bảo cho riêng mình. Tuy rằng sư tôn lão nhân gia có ban cho ta vài món Cổ Bảo….”

Nghe đến đó, Lâm Hiên không thể nhịn được cười, hai người là địch hay bạn thì tạm thời không nói đến. Riêng điểm này, thật sự giống như hai anh em.

Đương nhiên, đó cũng là bởi vì hai người đều có nhãn lực vô cùng cao, căn bản khinh thường tài luyện bình thường để luyện chế bản mệnh pháp bảo.

“Thiếu chủ, Ma Tôn lão nhân gia chỉ có duy nhất một đệ tử là ngài, tu luyện Huyền Ma thần diệu vô cùng, chẳng lẽ bên trong không có ghi lại phương pháp luyện chế pháp bảo.” Viên Tam có chút khó hiểu.

“Sao lại không có?” Trên mặt Điền Tiểu Kiếm hiện lên một tia bất đắc dĩ: “Trong Huyền Ma Chân Kinh ước chừng giới thiệu bảy tám loại pháp bảo cùng phương pháp luyện chế, cũng giống như Tử Vân Lôi Quang Kiếm, Âm Thiên Tác Mệnh Hoàn, Bạch Cốt Oan Hồn Bổng….”

Theo lời Điền Tiểu Kiếm nói, đó toàn là pháp bảo đại danh đỉnh đỉnh của ma đạo. Viên Tam tuy rằng tu vi chỉ là Trúc Cơ Kỳ, nhưng khi nghe nói qua cũng không giấu nổi vẻ hâm mộ: “Thế vì sao thiếu chủ…”

“Không muốn luyện chế?” Trên mặt Điền Tiểu Kiếm lộ ra thần sắc vừa bất đắc dĩ vừa ngạo nghễ: “Ngươi chẳng lẽ chưa nghe nói, bản mệnh pháp bảo, chỉ có thể luyện chế một kiện. Những đồ vật vừa rồi, tuy rằng cũng đều là bảo vật đứng đầu, nhưng không xứng để bổn thiếu chủ để mắt.”

“A?” Viên Tam kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền trở nên thoải mái. Người ta sau lưng có chỗ dựa vững chắc, là thân truyền đệ tử của Cực Ác Ma Tôn, ánh mắt cao một chút cũng là việc bình thường.

“Vậy thiếu chủ người tính…” Viên Tam cẩn thận mở miệng.

Điền Tiểu Kiếm liếc mắt nhìn hắn. Nếu như trước mặt là tu sĩ cao giai, hắn tự nhiên sẽ không nhiều lời. Chẳng qua người này là tâm phúc, huống chi chỉ có tu vi Trúc Cơ Kỳ, nói cho hắn biết cũng không có gì.

Đương nhiên, quan trọng là việc này đã dồn nén trong lòng Điền Tiểu Kiếm từ lâu. Tính tình hắn lại mạnh mẽ, không muốn xin giúp đỡ từ sư tôn. Huống chi loại U Minh Hàn Thiết này, chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Cực Ác Ma Tôn mặc dù là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ, nhưng không nhất định sẽ cho mượn. Tâm sự nghẹn lâu nếu như có người thì sẽ nói hết. Điểm này thì người tu tiên và phàm nhân cũng giống nhau. Điền Tiểu Kiếm nắm chặt tay, chậm rãi mở miệng: “Vừa rồi những thứ kia, về sau cũng có thể luyện thành pháp bảo. Chẳng qua đối với bản mệnh pháp bảo, bổn thiếu chủ chỉ thấy có hai vật là tốt….”

“Vạn Hồn Phiên và U Minh Toái Tâm Kiếm!”

Thanh âm Điền Tiểu Kiếm truyền vào tai. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra thần sắc giống như đã biết trước. Sau khi Kim Đan đại thành, vì lựa chọn bản mệnh pháp bảo, ngoại trừ Cửu Thiên Huyền Công, Huyền Ma Chân Kinh thì các tài liệu khác hắn tự nhiên cũng cẩn thận xem hết. Bên trong giới thiệu rất nhiều pháp bảo, nhưng lấy uy lực mà nói, đứng đầu chính là Vạn Hồn Phiên và U Minh Toái Tâm Kiếm.

Vạn Hồn Phiên thì không cần nhiều lời, được Cực Ác Ma Tôn chọn làm bản mệnh pháp bảo. Tuy rằng bị người chính đạo nguyền rủa, tội ác tày trời. Nhưng bình tĩnh mà xem xét, thì uy lực quả thật vô cùng.

Bất luận là công hay thủ đều là thần thông vô cùng lớn.

Nhưng khi Lâm Hiên chọn lựa, mặc dù nói tài liệu luyện chế bảo vật này cần rất nhiều, có điều cũng không phải hiếm lắm. Quan trọng nhất là, vô luận thế nào Lâm Hiên cũng không thể xuống tay.

Cái gọi là Vạn Hồn Phiên, chính là dùng hồn phách tế luyện. Hơn nữa số lượng càng nhiều, thì uy lực càng lớn.

Nghe nói vật trong tay Cực Ác Ma Tôn, giam cầm đến chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín hồn phách, làm cho những người này không thể tiến nhập luân hồi, chỉ có thể vĩnh viễn chịu khổ….

Lâm Hiên tự nhận mình không phải tốt đẹp gì, nhưng chuyện máu lạnh như thế, hắn thật sự không làm được.

Đối địch hắn hắn không hạ thủ lưu tình, nhưng cũng sẽ không chủ động hại người.

Đương nhiên, Điền Tiểu Kiếm vì sao không chọn bảo vật này, cũng có một nguyên nhân khác. Tuy rằng tài liệu luyện chế bảo vật này có thể dễ dàng thu thập, nhưng khi luyện chế phải thu thập gần vạn hồn phách, nếu không uy lực sẽ rất khó phát huy.

Mỗi một hồn phách đều cần phải tế luyện, việc này lại hao tổn một lượng lớn thời gian, khoảng mười năm. Hiện giờ đại chiến Chính Ma hết sức căng thẳng, Điền Tiểu Kiếm cũng chỉ có thể buông tha bảo vật này. Nếu hồn phách quá ít, thì uy năng thần thông còn kém so với pháp bảo bình thường.

Trừ vật này, khiến cho hắn để mắt chính là U Minh Toái Tâm Kiếm!

Mặc dù không có thần thông quỷ dị như Vạn Hồn Phiên, nhưng lấy lực công kích mà nói, lại còn trên một bậc, đồng dạng là pháp bảo cao cấp nhất.

Hơn nữa thứ làm cho người ta động tâm chính là, bảo vật này có thể dễ dàng luyện chế. Một khi thành công, không cần phải dùng nguyên thần tẩm bổ nhiều, chỉ cần tâm thần tương thông, là có thể phát ra uy lực vô cùng.

Đương nhiên, phúc họa đi đôi với nhau, có lợi phải có hại. Tài liệu luyện chế bảo vật này trân quý vô cùng, chính là một loại tên là U Minh Hàn Thiết gì đó.

U Minh Hàn Thiết, chính là thánh vật của tu sĩ quỷ đạo. Cho dù là trăm vạn năm trước kia, mỗi khi một lượng nhỏ hiện thế, đều đưa tới một trận cướp đoạt điên cuồng, vô số tu sĩ ngã xuống.

Thiên Sát Ma Quân cũng thèm nhỏ dãi đối với vật này, nhưng sau khi tìm khắp U Châu mà vẫn không có, cuối cùng chỉ có thể luyện chế Tử Vân Lôi Quang Kiếm.

Tuy rằng bảo vật này đồng dạng cũng uy lực vô cùng. Nhưng mấy ai biết được rằng, căn bản là Ma Quân bất đắc dĩ mới lựa chọn mà thôi.

Điền Tiểu Kiếm tuy rằng tâm cao, nhưng nói thật, đối mặt với loại tài liệu nghịch thiên như thế, cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi. Nhưng chẳng biết có phải vận khí tốt hay không, ngay lúc hắn buồn bực, dạo chơi xung quanh Thanh Diệp Sơn, thì ngẫu nhiên nghe nói hai gia tộc lớn nhất ở đây đoạt được một bản đồ bảo tàng. Địa điểm bảo tàng chính là quặng mỏ từ thời thượng cổ.

Trong mỏ quặng đương nhiên có một chút tinh thạch tài liệu từ thời thượng cổ.

Ví dụ như Huyền Thiết Chi Mẫu, Cực Bắc Băng Tinh, Địa Linh Hỏa Ngọc….

Mấy thứ này thì đối với tu sĩ khác, cho dù là Kết Đan Kỳ, cũng là trân quý vô cùng. Chẳng qua lấy thân phận Điền Tiểu Kiếm, thì hắn không để vào mắt.

Nhưng vì tò mò, hắn lại tiếp tục hỏi thăm, thậm chí lén bắt đệ tử hai nhà, dùng sưu hồn đọc trí nhớ. Kết quả đạt được, nhất thời làm hắn mừng rỡ không thôi.

Bên trong cư nhiên còn có U Minh Hàn Thiết!

Điền Tiểu Kiếm tuy vẫn chưa tin lắm, nhưng trải qua vài lần xác nhận, thì khả năng bên trong có tài liệu này đạt tới chín thành!

Tuyệt vời chính là, bất luận là Diệp gia hay Liễu gia, cũng không biết nó trân quý. Điều này cũng không có gì kỳ quái, pháp bảo bình thường, căn bản không nghe nói đến tài liệu này. Mà người biết nó, đã ít lại càng ít hơn.

Mà Liễu Diệp hai nhà cũng bởi một số nguyên nhân, vẫn chưa đi xem xét bảo khố. Hiện tại bảo tàng bị chia làm hai nửa, phân biệt ở trong tay bọn họ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 286: Song Bản Mệnh Pháp Bảo

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Dị Giới Dược Sư

Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Năng

Số chương: 456


Mật Thám Nương Tử

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 90


Mẹ Thơm Một Cái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Điệu Slow Trong Thang Máy

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 15


Âu Lạc Chi Nữ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 61