Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1598 -1599: Liên Thủ

Chương trước: Chương 1596 -1597: Độc Long Lão Tổ.



Nhất thời chung quanh im lặng đến dị thường, quần tu một đám sắc mặt không còn chút máu. Có người mặc dù miễn cưỡng trấn định, nhưng sự sợ hãi ở sâu trong mắt không che dấu được

Lâm Hiên nheo mắt đem phản ứng của đám người nhất nhất thu vào mắt. Hiển nhiên, Độc Long ma tổ không hề có dự định buông tha cho bất kì ai. Tu sĩ ở đây đa số đều không chút sức phản kháng , người duy nhất có thể liên thủ với hắn cũng chỉ có Vạn thú tôn giả.

Mới rồi hai người còn đánh đến kẻ sống ta chết, nhưng lúc này phải đối mặt với uy hiếp sinh mệnh từ kẻ khác, những ân oán ban đầu cũng chỉ còn cách tạm thời buông bỏ.

Sống sót mới là quan trong nhất, những thứ khác cũng chỉ như gió thoảng mây bay thôi.

Đạo lý này chắn hẳn trong lòng Vạn thú cũng hiểu rõ. Lại nghe thanh âm thê lương của Độc Long lại truyền vào tai: "Như thế nào, các ngươi còn không muốn tự sát sao, người tiếp theo chắc chắn sẽ chết thảm hơn nữa."

Trong lòng Lâm Hiên chợt động, đối phương thật sự là pháp lực quảng đại, cần gì phải dài dòng, trực tiếp động thủ diệt trừ chúng tu sĩ ở đây là được rồi.

Lại lần nữa dụ dỗ mọi người tự sát, chẳng lẽ lão ma này chỉ được miệng hùm gan sứa thôi sao?

Hoặc là phụ thân đại pháp có hạn chế gì khác sao?

Trong đầu ý niệm vừa chuyển, Lâm Hiên càng nghĩ càng cảm thấy phỏng đoán này chính xác, nếu không đối phương ngay từ đầu đã trực tiếp động thủ, không cần thiết phải lắm lời như vậy.

Ánh mắt của Lâm Hiên dừng lại trên thân của Vạn thú, lão gia hỏa kia dường như cũng nghĩ ra điều gì, thanh âm trầm thấp mở miệng : "Mọi người không cần bị lão ma này dọa, theo bản đảo chủ biết, dù là tồn tại Động Huyền Kỳ cũng rất ít người nắm được phụ thân đại pháp. Lão quái vật này ác danh lan xa nhưng phụ thân bí thuật của hắn căn bản là có chỗ thiếu hụt, không thể vọng động bao nhiêu pháp lực, nếu không thân thể mà hắn phụ thân sẽ bị đứt đoạn kinh mạch mà chết, khiến bản thể cũng đại tổn nguyên khí "

Vạn thú Tôn giả nói xong, ánh mắt nhìn phía lão giả đang lơ lửng trên không trung. Về phụ thân thuật, là do hắn tại nhiều năm trước từng được nghe một vị đại năng tồn tại nói qua, có điều cũng chỉ phong đoán, không nắm chắc mười phần.

Lúc này vị Vạn Thú đảo chủ nhất đại kiêu hùng này, thần tình cũng rất khẩn trương, mặc dù đã tận lực che giấu nhưng người sáng suốt cũng có thể dễ dàng nhìn ra.

"Thật không?"

Lão ma kia nghe xong, trên mặt lại hiện ra vẻ cười lạnh, linh áp kinh người từ trên thân tán phát ra.

Hai tay nhấc lên, nhẹ lướt về phía trước, động tác này cực kì nhẹ nhàng bâng quơ, cũng không thấy bảo vật gì bay ra nhưng những tên tu tiên giả ở gần lão đột ngột tự bạo một cách không thể hiểu nổi.

Có kẻ đầu bị nổ nát bấy, có kẻ thì bụng nổ tung, cả một đám tử trạng cực kì thảm thiết, ngay cả Nguyên Anh cũng không kịp đào tẩu.

Lần này khiến đám người cực kì khủng hoảng, ngay cả cái chết đến với như thế nào cũng không biết. Đối mặt với địch nhân như thế, chúng tu sĩ cảm thấy vô cùng bất lực.

Lâm Hiên nheo mắt lại, biết là không thể kéo dài được nữa: "Vạn thú đạo hữu, hai người chúng ta liên thủ, ngươi thấy như thế nào?"

"Được, lão ma này cũng khinh người quá đáng, chỉ là một cái phụ thân thân thể mà muốn tánh mạng của tất cả chúng ta, bản đảo muốn thử một lần, xem xem Động Huyền Kỳ tu tiên giả có thật sự là tồn tại vô địch?" Thanh âm đồng ý của Vạn thú tôn giả truyền vào tai. Lâm Hiên sở liệu không sai, này lão quái vật này là kinh qua vô số phong hiểm, tự nhiên là biết thời thế.

Thấy hai Ly Hợp Kỳ tu sĩ liên thủ, chúng tu sĩ của Hồng Diệp đảo cùng Vạn thú đảo nhẹ nhàng thở ra. Lão ma kia dù sao cũng chỉ là phụ thân chi thể, hai người chưa hẳn không có cơ hội.

Đặc biệt là những thần thông Lâm Hiên vừa mới bày ra, liên miên không dứt. Ngay cả Vạn thú tôn giả cũng nói thầm.

Trong cả quá trình Hồng Diệp tiên tử đều trầm mặc không nói, như là có chuyện gì khó có thể lựa chọn. Mắt thấy đến thời khắc nguy hiểm, nàng cắn răng, đáy mắt ẩn ẩn hiện lên vẻ kiên quyết, môi hé mở tựa hồ truyền âm một câu.

Bất quá vô cùng bí mật, ngay cả lão ma kia cũng không chú ý.

Ánh mắt Lâm Hiên lại sáng lên, như bỏ được một khối đá lớn đè trong lồng ngực, ngoài mặt lại không hề lộ chút dị sắc.

Lúc này thanh âm của Hồng Diệp tiên tử truyền vào tai : "Đại ca, lão ma này nhờ ngươi cùng Vạn thú tôn giả, lát nữa tiểu muội sẽ cùng mọi người, ở bên cạnh lược trận."

"Ừm"

Lâm Hiên gật gật đầu, Vạn thú tôn giả nghe xong, cũng quay đầu phân phó: "Trốn cũng không được, lát nữa các ngươi hãy cùng động thủ với người của Hồng Diệp đảo."

" Dạ, đảo chủ."

Chúng tu sĩ mặc dù lòng mang ý xấu, nhưng thời khắc sống còn này cũng không dám hàm hồ, cùng gật đầu tuân mệnh.

Vạn thú tôn giả thở nhẹ, cả người đột nhiên nổi ma phong , mà quái vật đầu trâu thân rắn kia cũng phun ra nuốt vào cái lưỡi đỏ tươi trong miệng.

Toàn thân Lâm Hiên cũng có ngũ sắc linh quang như lưu ly dâng lên. Hai tu tiên giả Ly Hợp kì vừa rồi còn liều mạng với nhau, bây giờ đã chung một chiến tuyến.

Từ lúc thương lượng nghênh địch đến bài binh bố trận, Độc Long ma tổ kia một bộ lạnh lùng, không thừa lúc đối phương nhân tâm tan rã mà bỏ đá xuống giếng.

Vẻ mặt của lão cực kì thong dong dường như đang muốn kéo dài thời gian.

Chẳng lẽ lão quái vật có viện binh sao?

Nhưng Độc Long ma tổ xưa này đều độc lai độc vãng. Chưa từng nghe nói, lúc hắn đi làm ác còn mang theo người giúp đỡ.

Việc đã đến nước này đành tùy cơ ứng biến, nghĩ đến đây hắn lại liếc sang Hồng Diệp tiên tử.

Hồng Diệp dường như biết Lâm Hiên nghĩ gì, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Thấy động tác của Hồng Diệp, Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, ngược lại hét to một tiếng: "Động thủ."

Lời còn chưa dứt Lâm Hiên phất tay áo bào một cái, một bảo vật ước chừng một thước bay vút ra.

Linh quang lóe ra, chính là Thanh Hỏa!

Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, thiên địa nguyên khí ở bốn phía điên cuồng dũng mãnh nhập vào trong pháp bảo này, chỉ trong giây lát đã biến lớn gần trăm trượng.

Phần phật, một tiếng giòn vang lên, hung hăng chém về phía đối phương.

Tiên hạ thủ vi cường!

Đầu vai Vạn thú tôn giả cũng run lên, từ trong ống tay áo của hắn, tức khắc bay vụt ra năm sáu đạo hắc khí.

Vừa bắn lên đỉnh đầu lập tức biến thành Bàng mãng, Ác hổ, Lang yêu đủ các loại quái vật, rít gào kích bắn hướng về phía địch nhân.

"A, Thú Hồn chi phù, không, chỉ là có chút tương tự thôi."

Trên mặt Lâm Hiên cũng lộ ra vẻ cổ quái, mấy đạo hắc khí Thú Hồn cao cấp không thể nghi ngờ, nhưng vì sao không cần phong ấn trong phù triện mà vẫn có thể sử dụng?

Lâm Hiên cũng không hiểu được, nhưng biệt hiệu của Vạn thú tôn giả quả nhiên không phải nói chơi.

Quái vật đầu trâu thân rắn kia mở miệng, phun ra một viên Yêu đan đen như mực chừng một nắm tay, tản ra mùi tanh hôi nồng đậm.

Rống!

Yêu vật rống to một tiếng, phun ra một ngụm máu huyết biến thành huyết vụ, được Yêu Đan hấp thu một cách cực kì nhanh chóng.

Sau đó Yêu đan này quay tròn, không ngờ biến hóa thành một cây xích sắt, bên ngoài có Yêu hỏa màu đen bao bọc, linh hoạt giống như linh xà, vặn vẹo quấn lấy Độc Long ma tổ.

"Hừ hừ, thật sự là không biết sống chết, xem ra các ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi "

Thấy Lâm Hiên động thủ, Độc Long ma tổ thốt ra những lời cực kì kiêu ngạo, tựa hồ trong mắt lão, hai gã tu tiên giả Ly Hợp Kỳ chỉ là gà bay chó chạy không đáng nhắc mà thôi. Tay áo bào phất một cái, dải sáng màu đen từng diệt sát yêu nữ Liễu Thanh yêu bay vút ra.

Tốc độ cực kỳ nhanh, để lại trên bầu trời một đạo tàn ảnh sau đó biến mất không thấy.

"Bảo vật này..."

Lâm Hiên hít một hơi lạnh, trong mắt chợt hiện kỳ quang, thi triển bí thuật Thiên Phượng thần mục.

Sau đó hắn nhíu mày, một ngón tay chợt điểm, Thanh Hỏa biến thành cự đại kiếm tiên, linh quang chợt lóe, bay về phía bên trái đón lấy.

"A?"

Độc Long lão tổ cảm thấy kinh ngạc, không ngờ đối phương có thể khám phá ra hành tích bảo vật của lão.

Không tồi, phi thăng tu sĩ quả nhiên danh bất hư truyền, nhưng cũng chỉ là phí công vô ích. Cánh tay phải giống như điểu trảo của lão ma chợt duỗi ra ngoài.

Không gian dao động , thiên địa nguyên khí thổ thuộc tính tại chung quanh nhanh chóng tụ hợp cùng một chỗ, một đại thủ dài mấy trăm trượng xuất hiện trong tầm mắt.

Trên mặt Lâm Hiên cùng Vạn thú tôn giả, đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Đây chính là thực lực của tu sĩ Động Huyền Kỳ sao? Khả năng thao túng thiên địa nguyên khí vượt xa hai người bọn. Phải biết chỗ này là ở sâu trong biển rộng, tiểu đảo duy nhất cũng đã bị đánh chìm.

Thổ nguyên khí rất loãng, đối phương có thể trong nháy mắt ngưng tụ ra quang thủ như vậy thật vượt qua ý nghĩ của tu sĩ Ly Hợp kì.

Tuy kinh ngạc nhưng Vạn thú tôn giả dù sao cũng có bản lãnh thật sự, sắc mặt của hắn trở nên đỏ như máu, đánh ra mấy đạo pháp quyết.

Tam đầu Yêu Hồn kia lóe lên linh quang, hình thể cũng nhanh chóng bạo trướng , mở mồm to như cái chậu máu phun ra đủ loại khói độc cùng ma hỏa uy lực không nhỏ. Nếu là Lâm Hiên đối đầu cũng sẽ không ngạnh kháng, mà lựa chọn tạm thời tránh lui một bên.

Nhưng đại thủ khổng lồ do thổ nguyên khí ngưng tụ kia lại không hề để ý chút nào. Thanh âm ầm ầm ầm truyền vào lỗ tai, tầm mắt bị hắc vụ đầy trời che khuất, không thấy rõ ràng nhưng sắc mặt Vạn thú tôn giả trở nên trắng bệch.

Vẻn vẹn vài tức công phu, hắc vụ tản ra, đại thủ quái lạ kia hiện ra, chỉ thấy trên bàn tay, xuất hiện một mặt quỷ dữ tợn.

Ba Yêu hồn có uy lực không nhỏ kia đã bị cắn nuốt.

"Đây là bí thuật gì?"

Vạn thú tôn giả thất thanh kinh hô mà vẻ mặt Lâm Hiên cũng hết sức khó coi.

Thanh Hỏa và dải sáng màu đen va chạm vào nhau.

Một vùng quang hoa cực kì chói mắt bạo khai, dải sáng màu đen tuy vô cùng nhỏ bé so với Thanh Hỏa nhưng Lâm Hiên đã cảm ứng rõ ràng, Thanh Hỏa kiếm bị hao tổn.

Sau đó dải sáng màu đen uốn éo như linh xà, điều chỉnh góc độ tiếp tục bay vút tới.

Lâm Hiên nhướng mày, mặc dù biết Thanh Hỏa không địch lại nhưng không cách nào biến chiêu, chỉ có thể kiên trì điểm ra một chỉ.

Theo sự thao túng của thần niệm, Thanh Hỏa kiếm chợt lóe rồi nhanh chóng thu nhỏ lại.

Cự kiếm thuật mặc dù uy lực cường đại nhưng Thanh Hỏa sau khi biến lớn, sẽ không được cứng cáp sắc bén chân thể.

Lúc này Thanh Hỏa Kiếm đã khôi phục lại chừng một thước, sau đó hung hăng chém vào dải sáng màu đen kia.

Một kích này phát sau mà đến trước, chọn thời cơ vô cùng tốt. Trên mặt Lâm Hiên vừa lộ vẻ vừa lòng thì rất nhanh vẻ mặt ngưng lại.

Song phương tiếp tục va chạm vào nhau, dải sáng màu đen kia lại giống như không chút ảnh hưởng, ngược lại giống như con rắn cuộn thân hung hăng cuốn lấy con mồi.

Lúc này Lâm Hiên mới nhìn rõ, là một bảo vật cổ quái có dạng Xà hình, toàn thân đen thui như mực, không rõ là dùng tài liệu cổ quái gì luyện chế hành. Phía trên lưng còn có vuốt nhọn vươn ra, nhưng nhìn qua thật sự là rất giống một con rắn. Tám chín phần là có phong ấn khí linh yêu xà bên trong.

Thanh Hỏa Kiếm bị vật này cuốn lấy, vuốt nhọn trên lưng ma xà hung hăng cắt trên thân kiếm.

"Không ổn."

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, hai tay nắm chặt. Thanh Hỏa Kiếm liên tục lóe lên linh quang nhưng căn bản không giãy ra được.

"Tiểu tử, tìm chết!"

Trên mặt Độc Long lão tổ hiện một tia dữ tợn, lời còn chưa dứt, một tiếng nổ vang lên, không ngờ Thanh Hỏa kiếm bị hủy.

Lâm Hiên không tin vào mắt mình. Thanh Hỏa đi theo hắn mấy trăm năm, lập nên vô số chiến công, không ngờ cứ như vậy bị hủy đi.

Đây chính là thực lực của Động Huyền Kỳ sao?

Thừa dịp tâm thần Lâm Hiên bị thương, xà kiếm kia giống như kinh hồng thiểm điện, hung hăng bắn tới trước ngực hắn.

Nếu bị nó đánh trúng, kết cục của Lâm Hiên có thể nghĩ, vết xe đổ của Liễu Thanh kia vẫn còn đó.

Thanh Hỏa dễ dàng bị hủy đi, Ô Kim Long Giáp thuẫn chưa hẳn ngăn cản được công kích như vậy. Mà Thiên Huyễn Giao Văn thuẫn lại đangở trong tay Nguyệt Nhi.

Lâm Hiên thở dài phất tay áo bào một cái, một thanh đoạn kiếm chừng một thước bay vút ra.

Hắn cũng không tin, Thông Thiên linh bảo cũng ngăn không được.

Lâm Hiên duỗi tay cầm lấy, vận chuyển thông bảo quyết, từ khuỷu tay đến bàn tay hiện lên vô số vảy màu bạc, sau đó Lâm Hiên hoành kiếm ngang ngực. Kiếm quang lưu chuyển, một tiếng kích đấu truyền đến.

Song bảo gặp nhau, Xà kiếm uy lực vô cùng nhưng Thông Thiên linh bảo chính là chân bảo thủy tổ của các bảo vật. Xà kiếm giống như bị sét đánh, kinh ngạc bắn về phía sau.

"A?"

Lão ma có chút kinh ngạc, ánh mắt đảo qua trên thân kiếm thì trên mặt lộ ra vẻ tham lam không hề che giấu: "Thông Thiên linh bảo, chính là một tiểu gia hỏa Ly Hợp Kỳ lại có thông thiên linh bảo?

"Hắc hắc, xem ra lần này lão phu tới đây quả thật không sai, ta muốn bảo vật này."

Lời còn chưa dứt, một tiếng “Đương” thanh thúy truyền vào tai. Chỉ thấy quang hoa chói mắt một vùng trời, bốn phía xuất hiện hàng ngàn bảo vật, còn có đủ loại bí thuật lôi hỏa.

Không cần phải nói, là đám tu sĩ của nhị đảo đã được lệnh xuất thủ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1600 -1601: Lâm Hiên Giảo Hoạt

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bất Tiểu Tâm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33



Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 58


Ác Quỷ Cánh Trắng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 33