Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1447 - 1448: Thông Linh Phật Bảo

Chương trước: Chương 1445 - 1446: Đại Lôi Âm Thuật



Nếu là tu tiên giả Phật môn được Kim Cương xá lợi thì không cần tu hành thực lực sẽ bạo tăng. Giá trị của nó đương nhiên không nhỏ. Lâm Hiên duỗi tay vỗ bên hông, một cái bình ngọc bay vút ra thu nó vào trong.

Trên mặt hắn lộ sắc vừa lòng. Ánh mắt chuyển sang dừng lại ở một cái hộp gỗ dài hơn tấc, là dùng đàn mộc chế thành.

Chẳng lẽ trong này có bảo vật còn hơn Kim Cương xá lợi?

Nghĩ đến đây miệng lưỡi Lâm Hiên khô khốc, phất tay áo một cái. Một đạo thanh quang lướt ra, đem chiếc hộp gỗ cuốn về trong tay. Hắn búng tay bắn ra một chỉ đem nắp hộp mở, một quyển thư tịch ánh vào tầm mắt.

"Đây là gì.."

Trong mắt Lâm Hiên hiện vẻ kinh ngạc, đem thư quyển thu vào trong tay.

Kim Cương Kinh!

Lọt vào mắt là ba chữ Phạn thật to. Đem thư quyển mở xem, chừng một tuần trà thì Lâm Hiên ngẩng đầu nhíu mày.

Kinh Phật bên trong này không khác gì trong chùa miếu bình thường.

Nhưng chỉ e không đơn giản như vậy. Tiền bối này thần thông quảng đại, sao có thể đem một quyển Kinh Phật bình thường cùng để cùng một chỗ với Xá lợi tử. Tuy chưa nhìn ra điểm huyền diệu nhưng sau này ắt hữu dụng. Lâm Hiên đem nó cùng hộp gỗ thu về.

"Đa tạ tiền bối ban thưởng bảo. . . "

Lâm Hiên hướng về lão tăng thi lễ, lại phát hiện hai tay lão hợp thành chữ thập còn thân thể nghiêng về trước như chỉ về nơi nào đó.

Chẳng lẽ...

Trong mắt Lâm Hiên hiện dị sắc, búng tay bắn ra một đạo kiếm khí vào vách đá cách đó không xa.

Chỉ là loại đá bình thường sao có thể đỡ một kích của hắn, tức khắc đá vụn rầm rầm bắn ra.

Một kiện bảo vật ánh vào tầm mắt! Là một cây thiền trượng màu đồng cổ, nhìn không ra là dùng tài liệu gì chế thành, gõ vào trên thân thì phát ra những thanh âm trầm nặng.

Hắn đem pháp lực chú nhập vào thì tức khắc phật lực cùng phạn âm tỏa ra khắp phòng.

Không ngờ đây chính là Thông Linh Phật Bảo trong truyền thuyết a!

Lâm Hiên xem qua giới thiệu trên điển tịch về phật bảo này.

Phật tông và tu yêu giả cùng chú ý luyện thể nhưng thần thông Phật Môn quảng đại hơn nhiều. Thông Linh Phật Bảo chính là bổn mạng pháp bảo của cao tăng Phật Tông dùng Phật pháp luyện hóa thành.

Theo truyền thuyết tại Linh giới. Thông Linh Phật Bảo còn hiếm hơn so với Thông Thiên linh bảo.

Lâm Hiên kiêm tu đạo ma yêu nhưng thần thông Phật tông hắn chưa từng tu tập. Hiện chỉ có thể phát huy một phần uy lực của thiền trượng.

Lâm Hiên ngắm nghía một hồi rồi đem nó thu vào túi trữ vật.

Rời khỏi động phủ, hắn lấy ngọc giản có khắc địa đồ ra rồi đem thần thức chìm vào. Nguyệt Nhi cũng tiến đến bên cạnh.

Dấu hiệu những nơi có bảo vật trên địa đồ rất nhiều. Chẳng qua Lâm Hiên không có thời gian đi thu thập tất cả.

Tu sĩ ở trong Tu La Môn này chỉ được chín ngày, sau đó bất kể ở nơi nào đều tự bị truyền tống ra ngoài.

Đây là phép tắc thiên địa trong Tu La Môn, tuyệt không có gì nghịch lại được.

Hơn nữa tầm bảo khẳng định vô cùng nguy hiểm, mục đích của Lâm Hiên chủ yếu là phi thăng đi Linh giới.

"Thiếu gia người xem, đây có khả năng là truyền tống trận mà Như Yên tiên tử nhắc đến chăng?" Thanh âm Nguyệt Nhi truyền vào tai.

Theo chỉ dẫn của nàng, chỉ thấy có một dấu hiệu nhỏ chỉ một chỗ sâu trong Bồng Lai Sơn. Cuối dấu hiệu có họa một bức tranh cổ quái.

Đương nhiên thực hư thế nào cần phải tới đó xem xét nhưng quan hiện giờ chính là tụ hợp cùng Như Yên tiên tử.

Ánh mắt Lâm Hiên đảo tiếp trên địa đồ, sau đó dừng ở trên một đỉnh núi cao chót vót. Nơi đây vẽ một tòa kiến trúc bắt mắt.

Thiên Tiên Các!

Lâm Hiên ngẩng đầu, trầm mặc một lát rồi nói:

"Chúng ta phải đi sơn đỉnh . . "

"Sơn đỉnh, Thiên Tiên Các? Chẳng phải rất nguy hiểm sao thiếu gia! Những kẻ tiến vào Tu La Môn dù không có địa đồ thì chín phần cũng sẽ lên đó . . . "

"Ta biết, nhưng nào còn biện pháp khác. Tất cả tu sĩ tới đó thì khả năng gặp tỷ tỷ mới cao. Bồng Lai Sơn này rộng lớn như vậy. Chúng ta có thể đi đâu tìm nàng..." Lâm Hiên thở dài mở miệng.

Nguyệt Nhi nghe xong thì im lặng, lúc này chỉ có thể làm như vậy.

"Được rồi, không cần lo lắng! Hai chúng ta liên thủ cho dù gặp Vọng Đình Lâu, đánh không lại vẫn có cơ hội đào tẩu. Hơn nữa Thiên Tiên Các được đánh dấu đặc biệt như thế, rất có thể bên trong còn có bảo vật nghịch thiên gì đó. Nhân tiện chúng ta một đường đôi sự"

Nói là thế nhưng Lâm Hiên chưa đến mức bị bảo vật làm mờ mắt. Tuy không biết Tu La Môn do ai mở ra, là do Đại tồn tại nào thao túng nhưng đối phương kiến tu Thiên Tiên Các tại Sơn đỉnh dễ gây chú ý như vậy, chắc chắn không phải ý tốt gì.

Việc này phải cẩn thận, hai tay Lâm Hiên nắm chặt, khí tức toàn thân trở nên như có như không.

Nguyệt Nhi cũng về tới Thiên cơ phủ. Hắn hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía trước.

Cùng lúc đó, tại một sơn cốc heo hút trong Bồng Lai Sơn, linh quang xanh biếc chớp động không ngừng. Mộng Như Yên đang bị hơn mười tên gia hỏa tướng mạo cổ quái vây ở giữa.

Đám này cao thấp không đều nhưng hình dáng vô cùng cổ quái, không ngờ là những cây đại thụ, cành lá dài ra thành tay chân.

Vạn vật đều có thể tu tiên nhưng đều có ưu khuyết. Thực vật trên Tiên lộ còn khó rất nhiều so với Yêu tộc. Không chỉ cần sống đủ lâu mà phải đủ loại cơ duyên xảo hợp.

Nhân giới cũng có Tinh Quái thực vật xuất hiện nhưng nhiều như trước mắt thì chỉ ở Bồng Lai Sơn này mới thấy.

Mỗi Tinh Quái thực vật này thực lực không kém Nguyên Anh kỳ tu tiên giả, đủ làm kinh thế hãi tục nhưng Mộng Như Yên là Ly Hợp trung kỳ cao thủ. Sự chênh lệch về cảnh giới không phải lấy số lượng bù lại được.

Có điều lúc này sắc mặt Như Yên tiên tử có chút khói coi, chỉ thấy nàng phất ngọc thủ một cái. một đạo bích ảnh bắn ra.

Bùng bùng thanh âm truyền vào tai, Tiên Kiếm như Khai Sơn Phủ bổ củi đem Tinh Quái chẻ thành mười bảy tám khúc, đồng thời miệng thơm khẽ hé phun ra anh hỏa màu lam nhạt đốt một Tinh Quái hóa thành tro tàn. Nhưng không ngờ trong nháy mắt linh quang màu xanh biếc chợt hiện, ba Tinh Quái bị giết lại hồi phục như ban đầu.

Thấy cảnh này vẻ mặt Mộng Như Yên trở nên băng hàn. Tình huống này đã diễn ra nhiều lần. Đám Tinh Quái trước mắt là do một quái vật phân thân mà thành, nếu không diệt trừ bản thể của nó thì không thể thoát khỏi nơi này.

Đáng giận!

Mộng Như Yên vốn không sợ, cho dù đánh tiếp chỉ là song phương tiêu hao pháp lực. Nàng có thể thể điều động thiên địa nguyên khí, đương nhiên ở thế bất bại.

Có điều nàng đâu có thời gian dây dưa ở nơi này, không biết lúc này Lâm Hiên ra sao?

Trên dung nhan tuyệt mỹ hiện một tia lệ khí. Ngọc thủ nâng lên, thiên địa nguyên khí bốn phía lập tức trở nên hỗn loạn vô cùng.

Hàn phong chợt gào rít lên!

Bích Ảnh Lạc Tuyết Kiếm cũng hóa ra vô số đạo kiếm khí màu xanh.

Ở một bên khác.

Ầm ầm ầm thanh âm truyền khắp. Bốn phía như bao phủ trong trời lửa, không biết bao nhiêu lôi hỏa từ trên trời trút xuống, vô số lưỡi phong đao cùng cự mộc không ngừng đánh tới, công kích như vậy dư sức sát diệt cả Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả.

"Hừ..."

Vẻ mặt Thiết Trụ Vương có chút tức giận, tay trái phất nhẹ. Một đạo kim quang như điện xạ ra, bắn tới đánh tan các lôi hỏa trước mặt.

Phía sau hắn có chừng hơn mười âm hồn quỷ vật Nguyên Anh kỳ. Đám này đang thao túng bảo vật đối kháng cấm chế.

"Ngô huynh, đường này sao khó đi như vậy. Ngắn ngủi một canh giờ mà chúng ta đã gặp ba cấm chế lợi hại . ." Thiết Trụ Vương nhướng mày, hướng về thanh bào lão giả ở phía sau mở miệng.

"Nếu bảo vật dễ lấy thì đã sớm bị người cướp đoạt, nào còn đến phiên chúng ta? Ngươi nghĩ Tu La Môn này chỉ có hư danh sao..."

"Nhưng tiếp tục như vậy thì khi nào mới đến Sơn đỉnh?" Thiết Trụ Vương thở dài, có chút phiền muộn.

"Nóng vội ăn không được đậu hủ nóng, chúng ta khó đi thì kẻ khác cũng không có đường bằng. Chúng ta nhiều người như vậy, cho dù ngã xuống một hai thủ hạ cũng không tính cái gì. Còn những kẻ khác có bình an đến được Sơn đỉnh hay không còn khó nói" Thanh bào lão giả thản nhiên mở miệng.

Lời đến nước này Thiết Trụ Vương cũng không nhiều lời, nhưng với tính cách vô cùng bạo ngược. Hắn rống to một tiếng, thi khí hào hùng huyễn hóa ra vài con dị thú, hung hăng đánh về phía quầng sáng trước mắt.

Gia hỏa này chính là thi ma Ly Hợp hậu kỳ, lực xuất thủ tự nhiên vô cùng mạnh mẽ.

Sau một lúc.

Đoành! Một tiếng vang lớn truyền vào tai, quầng sáng kia bị vỡ vụn ra.

Trên mặt chúng ác quỷ đều lộ vẻ vui mừng, không chậm trễ mà tiếp tục dọc theo sơn đạo đi lên. Không đến nửa tuần trà bóng dáng cả đám đều tan biến nơi phương xa.

Lúc này ở một nơi hư không đột nhiên hắc quang chợt lóe. Một quái vật mặt mũi hung tợn cao tới bảy tám trượng hiện ra. Cả người hắn được lân giáp dày đặc bao bọc.

Cổ ma!

Không hổ là phân thân của thượng giới ma tổ, tuy cảnh giới chỉ là Ly Hợp sơ kỳ nhưng thần thông huyền diệu vô cùng. Ngay cả hai gã yêu quỷ hậu kỳ cũng không phát hiện được hành tích.

Về phần Bắc Minh chân quân kia thì Cổ ma làm gì có chữ tín. Sau khi tiến vào Tu La Môn, thấy hắn gặp nguy hiểm. Cổ ma không chỉ thấy chết không cứu mà còn ném đá xuống giếng. Đem Nguyên Anh vừa thoát ra của hắn thôn phệ nốt.

Bắc Minh chân quân cũng coi như một kẻ kiêu hùng nhưng ngã xuống một cách lãng nhách a!

Chỉ thấy trong mắt cổ ma lóe ra hồng quang: "Hừ, đám gia hỏa âm ty giới này dường như biết được điều gì đó. Nhưng chỉ bằng vài tên Ly Hợp Kỳ nho nhỏ cũng muốn đắc bảo sao..."

Lời còn chưa dứt đột nhiên trong mắt hắn hiện tia dữ tợn: "Là ai trốn ở nơi đây nghe lén bản tôn nói chuyện, lăn ra đây cho ta. . . "

Thanh âm Cổ ma có chút kinh nghi. Khá khen cho Liễm Khí Thuật huyền diệu, thiếu chút nữa qua mặt được linh thức của hắn.

Một trần sơn phong thổi qua nhưng bốn phía vẫn không một tiếng động.

Thấy cảnh này vẻ mặt Cổ ma càng dữ tợn. Tay trái nâng lên, móng tay đen thùi tỏa sáng. Không thấy có thêm động tác gì mà một cỗ ma khí tinh thuần cuồn cuộn ra, hóa thành một mãng xà thân to như thùng nước, bắn tới một chỗ không người.

"Ồ..."

Tiếng thở rất khẽ truyền vào tai sau đó hồng quang chợt lóe. Một đạo kiếm khí bắn ra, vừa lúc đánh trúng đầu mãng xà khiến thân hình nó run lên rồi tán loạn đi.

Sau đó không gian lăn tăn như sóng gợn, hiện ra một tu sĩ trung niên. Người này râu dài ba tấc, tướng mạo tiêu sái vô cùng.

Càng cổ quái chính là toàn thân người này không chút linh lực dao động. Tròng mắt Ma tổ co lại:

"Ngươi là Ly Hợp Kỳ đỉnh giai tu tiên giả..."

"Đạo hữu tới từ thượng giới sao?" Trong mắt Vọng Đình Lâu thoáng hiện vẻ nghi ngờ nhưng bộ dáng vẫn vô cùng tiêu sái.

Cổ ma không mở miệng nhưng sắc mặt khó coi vô cùng. Gia hỏa này luyện công pháp Hạo Nhiên Chính Khí khắc chế hắn. Uy hiếp đến ma vật không thua gì tu tiên giả Phật tông.

Nhìn không thấu!

Cổ Ma không nắm chắc chiến thắng đối phương mà Vọng Đình Lâu cũng không có ý xuất thủ. Thời thượng cổ thì tu tiên giả cùng Ma tộc thế bất lưỡng lập nhưng thế sự đổi dời. Tại Tu La Môn này quan trọng nhất chính là lợi ích, không có lợi thì không ai nguyện ý ra tay.

Trong lòng hai người đều có điểm cố kỵ. Nhất thời tràng diện có vẻ yên lặng lạ thường.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1449 - 1450: Tương Vương Vô Mộng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hồn Thuật

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 382


Hồ Ly Báo Ân

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 14


Trêu đùa lòng vua

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Khiết Phích Thiếu Gia

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 47


[ Long Fic Tfboys] Bloody Love

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 13