Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1227: Đao Trận

Chương trước: Chương 1225 - 1226: Lại Gặp Tuệ Thông



Tròng mắt Tuệ thông hơi co lại đồng thời sắc mặt u ám xuống, tuy sớm biết thực lực Lâm Hiên vượt xa tu sĩ cùng cấp nhưng không ngờ có ngắn ngủn mấy năm không gặp, thực lực tiểu tử này lại tăng tiến kinh người đến như thế.

Chỉ thấy trượng ảnh màu đỏ giăng kín trời, khí thế kim cổ chưa từng có, có thể đem một tòa cự sơn cao vạn trượng nghiền thành bột phấn. Song kiếm võng màu xanh kia cũng nào khác trụ chống kình thiên, trong nháy mắt cả hai đã chạm nhau.

Oanh!

Một tiếng nổ như sấm động điếc tai truyền ra, toàn bộ mặt đất trong phạm vi hơn mười dặm rung chuyển. Phóng mắt nhìn chỉ thấy màu xanh cùng màu đỏ đan cùng một chỗ, giống như hai quái thú khổng lồ vật lộn giữa không trung.

Lần đầu giao thủ không ngờ lại bình thủ!

"Sao có thể!"

Tuệ Thông mở to hai mắt mà nhìn, thần thông của đối phương lại có chỗ nghịch thiên như thế, Nếu Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả thao túng Thông Thiên linh bảo có thể phát ra uy lực cực đại thế này thì không nói làm gì, song tiểu tử kia chỉ tế ra một thanh kiếm mà lại có thể cân sức ngang tài với lão.

Song còn một người nữa cũng kinh ngạc không kém, chính là Cơ Nguyệt Như hậu kỳ nữ tu, chỉ thấy thân hình nàng không tự chủ được mà lùi lại một bước, trên mặt giống như thấy ma quỷ.

Trong những kẻ đứng bàng quan tọa thủ ở đây nàng vốn có tu vi cao nhất, đối với sự đáng sợ của Ly Hợp Kỳ lão quái vật đương nhiên rõ ràng nhất, theo lý thiếu niên kia tuyệt không địch lại Tuệ Thông song quả thực không thể hiểu nổi, chẳng lẽ hắn là tu sĩ từ thượng giới phá toái hư không xuống đây?

Không quản phản ứng chúng tu sĩ thế nào, sau một kích này trên mặt Lâm Hiên cũng lộ ra vẻ vui mừng. Tuy rằng thực lực của hắn vẫn không bằng Ly Hợp Kỳ lão quái vật nhưng vẫn có sức đánh một trận.

Tuệ Thông hận Lâm Hiên thấu xương thì hắn với Vạn Phật Tông cũng không đội trời chung, sự tình đã tới nước này một bên còn chưa chết thì chưa ngừng. Nếu có thể diệt sát Thái thượng trưởng lão đối phương chỗ tốt không cần nói cũng biết, trên mặt Lâm Hiên tràn đầy sát khí lành lạnh.

Hai hàng lông mày Tuệ thông nhăn lại trong lòng không có nửa điểm khinh thị đối phương, lão rung tay một cái, chỉ thấy từ trong tăng bào thùng thình không ngừng bay ra ba mươi sáu thanh phi đao đỏ rực mỏng như cánh ve dài cỡ một lóng tay.

"Bố trận!"

Tuệ thông điểm một chỉ khiến mấy chục thanh phi đao rung lên vù vù. Bên kia Lâm Hiên cũng sẽ không trơ mắt nhìn. Thần niệm hắn khẽ động, một bộ chiến giáp phát ra linh quang chói mắt hiện ra trên người.

Không cần phải nói chính và bảo vật mà Lâm Hiên tiêu hao vô số tâm huyết mới luyện thành, Bích Diễm Kỳ Lân giáp!

Tuệ Thông thấy vậy nghẹn họng trân trối thất thanh kinh hô:"Chiến giáp thuật!"

Vẻ mặt lão lừa trọc này có chút kinh ngạc. Thuật này vốn đã thất truyền. Hiện tại bảo vật phòng ngự của tu tiên giả đa phần là thuẫn bài, còn chiến giáp thì rất nhiều tu sĩ cả đời còn chưa từng nghe nói qua.

Tuệ Thông thân là Ly Hợp Kỳ tu tiên giả, cường giả đỉnh cao của Nhân giới kiến thức tự nhiên cực kỳ uyên bác, chiến giáp lão đã thấy qua song đều là trong mộ táng của cổ tu sĩ khai quật được, uy lực không thể tưởng tượng nổi.

Mà tiểu gia hỏa họ Lâm trước mắt này, chiến giáp trên người không chỉ có linh khí hào hùng hơn nữa lại là vật mới luyện thành.

Có lầm hay không, phóng tầm mắt trong Thiên Vân thập nhị châu sở trường về các loại kỳ nghệ chính là Thiên Xảo môn, nhưng phương pháp luyện chế chiến giáp bọn họ cũng chỉ nắm được sơ sơ, uy lực đối với tu sĩ cấp cao không có bao nhiêu hấp dẫn.

Tuệ Thông thầm hít một ngụm lương khí, tiểu tử này rốt cuộc là có bao nhiêu bí mật, càng không dám khinh thị đối phương.

Chỉ thấy hai tay lão hợp lại, các phi đao quay tròn luân chuyển sau đó tản ra các phương vị cổ quái, thấy thế vẻ mặt Lâm Hiên trở nên âm trầm. Nhìn qua đối phương như muốn bố trí một trận pháp nào đó.

Kiếm trận khác với trận pháp cấm chế là dùng nhiều pháp bảo phối hợp với nhau phát huy thêm vài thành công kích. Kiếm trận cũng tốt mà đao trận cũng được, bình thường do các tu tiên giả cùng môn phái liên thủ bày ra, nhưng Tuệ Thông dựa vào tu vi cao thâm, lấy sức một người dùng ba mươi sáu thanh phi đao bố trí thành trận pháp.

Lâm Hiên tuy chưa biết trận này uy lực như thế nào nhưng hắn đâu để đối phương thoải mái thi triển. Lúc này Thanh hỏa kiếm cùng thiền trượng vẫn không ngớt giao nhau tại không trung, Lâm Hiên phất nhẹ tay trái, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn từ ống tay áo bay ra.

Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, hai ngân hoàn hợp lại một chỗ quay tròn lưu chuyển tạo ra một cơn lốc mù mịt xuất hiện tầm mắt. Trên hư không đột nhiên hiện lên hàng ngàn hoàn ảnh to nhỏ bất đồng rung lên vù vù không ngớt.

Khí thế kinh người vô cùng song Lâm Hiên khẽ thở dài, đáng tiếc hắn không kịp dùng Thiên Nguyệt thủy tinh tế luyện Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn một lần nữa nếu không uy lực của nó còn có thể vượt xa.

Ban đầu hắn trở mặt cùng Vạn Phật Tông cũng chính vì cực phẩm thiên nguyệt thủy tinh. Từ đó có thể thấy tài liệu này quý hiếm vô cùng.

"Đi!"

Thừa dịp đối phương chưa kịp bày ra trận pháp Lâm Hiên khẽ điểm một chỉ, cơn lốc mù sương kia thế tới như chẻ tre cuốn sang Tuệ Thông.

"Hừ .."

Lão hòa thượng lại xem như không thấy, cũng không thấy lão có động tác gì mà thiên địa nguyên khí chung quanh tụ thành một pho tượng Phật Đà cao tới bảy tám trượng. Tuy rằng là hư ảnh nhưng lại trang nghiêm bảo tướng, sau lưng Phật Đà thậm chí còn có phật quang ngũ sắc. Phật đà nghiêng nghiêng đơn chưởng như chậm mà nhanh tà tà đánh ra. Động tác nhẹ nhàng không mang chút hỏa khí nhưng chứa đựng phật lực khôn cùng đánh tan cơn lốc kia.

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, lão gia hỏa này thực khó chơi, hai tay hắn nhẹ nắm truyền thêm pháp lực vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn.

Thanh âm ông ông truyền vào tai, Hàng vạn hàng nghìn hoàn ảnh đột nhiên tụ lại. Chỉ thấy thanh quang lóe ra chói mắt rồi quỷ dị sự tình đã xảy ra, các hoàn ảnh biến mất không thấy chỉ còn lại một tòa tiểu sơn cao tới trăm trượng.

Tuy chỉ là tiểu sơn nhưng vẫn kẻ khác kinh tâm sợ hãi, mang theo uy áp khôn cùng đè xuống Phật Đà kia.

Bành!

Tiếng nổ truyền vào tai, Phật Đà cỡ bảy tám trượng tuy đã giơ hai tay chống lên song vẫn bị ép tới nát vụn. Trong lòng Lâm Hiên vui vẻ giương mắt nhìn qua thì thấy khóe miệng lão hòa thượng lộ ra vẻ châm chọc. Lúc này lão đã bố trí xong trận pháp. Ba mươi sáu thanh phi đao án tại ba mươi sáu phương vị của Thiên cương bắc đẩu trận. Càng thêm quỷ dị là bên ngoài các phi đao tỏa ra linh quang hình thành những quang cầu đường kính tới hơn thước. Loại trận pháp cỡ này Lâm Hiên chưa từng gặp qua, trong lòng mơ hồ có cảm giác bất an.

Sắc mặt Tuệ thông cũng không tốt gì, dù là tu vi Ly Hợp Kỳ muốn bố trí xong trận pháp này không dễ dàng. Mà lão lại vừa mới đoạt xá, thần thông chưa hoàn toàn khôi phục.

Trong lòng Lâm Hiên tuy có chút không yên nhưng cũng không hề e dè. Cự sơn do hoàn ảnh ngưng thành theo thần niệm cảu hắn tiếp tục bay tời đè xuống đầu Tuệ Thông.

"A Di Đà Phật, tà ma mau nằm xuống"

Hai tay Tuệ thông hợp lại tạo thành chữ thập, trên mặt lại không chút lệ khí tựa hồ như biến thành một cao tăng đắc đạo mi từ mục thiện. Chỉ thấy các quang cầu do phi đao biến thành đột nhiên bành trướng lên đến hai trượng như vẫn thạch từ trên trời rớt xuống ầm ầm bắn qua đem tiểu sơn cao tới trăm trượng đánh tan.

Lâm Hiên quá sợ hãi. Tuy rằng hắn có Bích diễm Kỳ Lân giáp song tuyệt đối không dám nếm thử một kích của đám quang cầu kia. uy lực của nó vốn vượt xa pháp bảo bình thường, có thể sánh ngang với phỏng chế Thông Thiên linh bảo. Đầu vai Lâm Hiên khẽ rung thi triển Cửu Thiên Vi bộ biến mất tại chỗ. Chỉ thấy không gian ngoài hai mươi trượng mơ hồ một trận rồi hiện ra thân ảnh hắn.

Có điều hắn còn chưa kịp thở thì một quang cầu chợt lóe, không ngờ cũng biến mất không thấy. Thuấn di?

Không thể nào! Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hoảng sợ, trận pháp này không ngờ lại còn có thần thông thuấn di.

Song thời khắc này căn bản là không kịp nghĩ, Lâm Hiên tiếp tục thi triển Cửu Thiên Vi bộ đồng thời duỗi tay vỗ tại bên hông, đem một cây trường tiên dài cỡ ba thước hiện lên trước mặt.

Toàn thân trường tiên màu tím ẩn ẩn phù văn lưu chuyển, Tại Vô Định Hà Lâm Hiên thu được rất nhiều bảo vật song chỉ có Thiên Huyễn Giao Văn Thuẫn cùng Tử Lan Tiên này là hắn cảm thấy hứng thú.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 1228: Uy Năng Của Bích Diễm Kỳ Lân Giáp

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tuyết Hoa Phong Nguyệt

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 35


Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 52


Giấc Mộng Đế Hậu

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 82