1441 "Ông và bà ấy?" Tần Lạc mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc. Hắn nghĩ nghĩ một lúc nhưng cuối cùng cũng không có hỏi Phó Phong Tuyết vấn đề vẫn một mực vắt ngang trong lòng mà cầm chặt cổ tay Phó Phong Tuyết nói: "Để tôi bắt mạch cho ông đã".
1442 Nghe Dương Phụ nói, Lạc Sân tý nữa không nhịn được cười thành tiếng. Hoàng Thiên Trọng là do Phó Phong Tuyết cho đánh cho tàn phế tứ chi đấy, chẳng lẽ các ngươi muốn đánh lão?Bất quá, bà minh bạch Dương Phụ nói như vậy là để động viên con mình nên trong lòng cũng cảm động và ủng hộ mà nói: "Dương Phụ nói rất đúng.
1443 Từ khi Bối Bối ở trên ban công nhìn lén Chiến Hiệp Ca bị hắn trừng mắt liếc một cái, cô bé nhớ hắn mãi không quên, một mực kiên trì cho Chiến Hiệp Ca là "người xấu".
1444 "Tao chỉ biết giết người mà không biết diễn trò". Đây là một chiến sĩ Chiến Hiệp Ca tự phụ, cũng là một gã thiết huyết chiến sĩ kiêu ngạo. Mặc dù hiện tại hắn đã xuất ngũ, vì người nhà, vì muội muội đi làm một số chuyện vi phạm đạo nghĩa và lương tâm nhưng có một số việc hắn vẫn làm không được.
1445 Tần Lạc nhìn vẻ mặt mê hoặc của Chiến Hiệp Ca hỏi: "Như thế nào? Chiến huynh không muốn tha thứ cho đệ sao?""Không phải". Chiến Hiệp Ca cảm giác đầu mình đau nhức.
1446 Răng rắc!Hình ảnh trên màn hình vụt tắt, chỉ còn lại sóng nhiễu trắng xoá. Phía bên kia Hoàng Đế đã đánh nát video giám sát và hệ thống điều khiển. Cho đến lúc này, đám người trong lâu đài cô mới có cơ hội thở dốc.
1447 Khi Tần Lạc tới cổng Trại an dưỡng của Văn Nhân gia tộc thì thấy xe của Chiến Hiệp Ca đã đợi tại đây rồi. Trại an dưỡng của Văn Nhân gia tộc có bác sĩ ưu tú nhất và dụng cụ hiện đại nhất, ngoài ra còn có hoàn cảnh thoải mái dễ chịu.
1448 Lôi Hổ tính cách nôn nóng, lão đại đang ở bên trong làm giải phẫu, hơn nữa hắn nhớ lại lần đi khám trước, cả một đám bác sỹ bệnh viện không quân và Tổng cục hậu cần gì đó nhìn thấy lão đại đều lắc đầu thở dài nói không thể làm giải phẫu được, cái này khiến hắn không thể không khẩn trương.
1449 Nghe xong câu trả lời của Vương Dưỡng Tâm. Tần Lạc cười chúm chím, chỉ có điều chiếc khăn màu trắng trên mặt hắn khiến người ta không cách nào nhìn thấy rõ sắc mặt hắn.
1450 Văn Nhân Mục Nguyệt đứng dậy định bỏ đi, Tần Lạc túm lấy cổ tay nàng. Văn Nhân Mục Nguyệt kéo lại, vòng tay lục lạc trên cổ tay nàng phát ra tiếng kêu leng keng rất êm tai khiến nàng càng trông dí dỏm, đáng yêu hơn nữa.
1451 Lâm Hoán Khê lái xe. Tần Lạc ngồi ở ghế bên cạnh, ở ghế sau là Tần Lam, Bối Bối, Garbo, ba tiểu, đại mỹ nhân. Hôm nay mấy người bọn họ tới vườn thú Yến Kinh vui chơi cả ngày, vui vẻ quay về.
1452 Quả nhiên khi Thái Công Dân nhìn thấy Tần Lạc, câu đầu tiên ông nói là: "Tần Lạc, tôi cần cậu đi cứu hỏa". "Cứu hỏa?" Tần Lạc hỏi lại. Mới rồi Hậu Vệ Đông có nói với hắn là đi "cứu hỏa" bây giờ Thái Công Dân thấy hắn đã nói là đi "cứu hỏa".
1453 "Đi Nhật Bản?" Tần Lam kinh ngạc hỏi. "Bây giờ cháu đi Nhật Bản làm gì?""Bên kia xảy ra sự cố y học, muốn cháu sang đó xử lý" Tần Lạc cười nói. Lâm Hoán Khê cau mày, nàng hỏi vẻ cảnh giác: "Thành phố nào ở Nhặt Bản?""Đảo Honshu" Sau khi do dự một lát.
1454 Sự tình đặc biệt cần cách làm đặc biệt. Từ khi Thái Công Dân trở thành bộ trưởng bộ y tế, những việc làm của Tần Lạc thuận tiện hơn rất nhiều. Buổi tối Tần Lạc định ra danh sách thành viên đội điều trị gồm mười người thông báo với bộ y tế.
1455 Lần gặp mặt trước của Tần Lạc với bọn họ, đích thực hắn dùng lực một người hạ nhục Hàn y, giẫm bọn họ tới mức không ngóc đầu dậy được, khiến cả hệ thống Hàn y mất hết thể diện.
1456 Đường xá xóc nảy. Ngồi trong chiếc xe Toyota việt dã đặc chế cho quân đội vẫn lắc lư khiến người ngồi trong chóng mặt buồn nôn. Người trẻ tuổi thì còn khá, người nhiều tuổi hơn hay người hay bị say xe thì mệt mỏi, lắc lư tới mức chết đi sống lại.
1457 "Cái gì? Đội trưởng đội Trung Y Trung Quốc đánh chết người? Ôi, chúa ơi. Thật vậy sao?""Nghe nói là đánh chết một bệnh nhân nhiễm bệnh. . . người bệnh kia túm lấy anh ta, anh ta đánh vào cổ người đó.
1458 "Có phải anh ta đã đoạt lời thoại của chúng ta không?" Vương Dưỡng Tâm ngồi sau Tần Lạc, thì thào vào tai hắn. Tần Lạc nhếch miệng làm thành một đường cong mê người, nhìn Hứa Đông Lâm đứng giữa đám người, dõng dạc giải vây cho mình, như có điều gì cần suy nghĩ.
1459 "Khi đó không chú ý" Tần Lạc cau mày nói. Khi đó người túm lấy hắn là một bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch, hắn không thể có phản ứng ứng phó tương đương, cuối cùng không ngờ bản thân lại bị thương.
1460 Trước kia Văn Nhân Mục Nguyệt không biết tình yêu là gì. Hay nói chính xác nàng vốn nghĩ mình biết nhưng nàng không có cơ hội chứng minh suy nghĩ của mình có chính xác hay không.