1181 Đối với đàn ông mà nói, bọn họ không thể tách rời được mùi vị của rượu và khói thuốc. Người phụ nữ quá keo kiệt, thậm chí không nỡ cho đi một điếu thuốc.
1182 Răng rắc. Quân Sư dạp dậm chân, âm thanh đổ vỡ của giày da đạp trên vật rắn chắc vang lên, đầu mẩu thuốc đang cháy bị nghiền nát. "Anh không nên hỏi, tôi cũng sẽ không trả lời.
1183 Quân Sư khóc. Đây là lần đầu tiên Tần Lạc nhìn thấy những giọt nước mắt của Quân Sư. Lần trước khi Quân Sư trúng phải loại độc biến dị cực độc, tính mạng nguye hiểm sớm tối nhưng cô vẫn không khóc.
1184 Tần Lạc vốn nghĩ bản thân mình đã đoán đước phần mở đầu và phần kết trong câu chuyện của Quân Sư, hắn không ngờ chân tướng sự việc lại quỷ dị đến thế là cùng, khiến người ta phải tròn mắt kinh hãi.
1185 Khi Tần Lạc và Quân Sư quay về biệt thự màu trắng, cả hai nhìn thấy Lạc Sân đang đứng ở bậc thềm bên ngoài. Sườn xám màu trắng dính bùn đất, băng gạc băng vết thương ở trán, mái tóc rối tung, gương mặt lo lắng, chỉ cần nhìn cũng đủ hiểu.
1186 Con là một phế nhân. Con không có quyền tự sát. Con là một phế nhân. Con không có quyền tự sát. Con là một phế nhân…Phế nhân…Những câu này một lần nữa chấn động tinh thần, đại não, trái tim vốn yếu ớt của Hoàng Thiên Trọng khiến y cực kỳ khổ sở, chết đi sống lại, sống không bằng chết.
1187 Tần Lạc ngắt điện thoại, nhìn thấy đang chu miệng nhìn hắn vẻ tức giận. "Có phải cha lại phải đi ra ngoài không?""Cha đi ra ngoài làm việc. " Tần Lạc nói.
1188 "Lệ yêu tinh, bà mới là hàng. " Người phụ nữ chân dài cười mắng. "Vừa rồi tôi không nén được mới phải cười nếu không tôi có thể được chứnh kiến anh ấy lột truồng bà.
1189 Trần Tư Tuyền cười khúc khích nhìn Tần Lạc nói: "Anh biết không? Trước khi anh tới, Lệ yêu tinh nói rằng khi bọn em nói tới việc này nhất định anh sẽ phản kháng quyết liệt thế nhưng kết quả cuối cùng bọn em sẽ giành thắng lợi.
1190 Gã to con này cao khoảng chừng hơn mét chín, dáng người cao lớn, vạm vỡ. Khi gã chạy lên sân khấu tròng như một ngọn núi nhỏ đang di động. Cũng may sân khấu này đủ lớn, bậc thang cũng đủ khỏe nếu như là một sân khấu đơn giản, nói không chừng sẽ bị bước chân của gã làm sập.
1191 Vu Tĩnh lo lắng không thừa. Chu Lý không phải là một người hâm mộ bình thường mà là một fan rất có lai lịch. Khi ông của gã còn sống đã từng là bộ trưởng bộ văn hoá Trung Quốc.
1192 Bản thân là người có địa vị, cho dù sắc mặt người đó có khiêm tốn tới nhường nào thì trong xương tủy người đó, tính kiêu ngạo vẫn cực kỳ mạnh. Bọn họ vui vẻ nói chuyện với bạn, xưng là anh em đó là bọn họ có phong độ, có khí phách.
1193 Bản tính con người ít nhiều đều có tính ỷ lại, ỷ lại người khoẻ mạnh hơn mình, ỷ lại người lanh lợi hơn mình, ỷ lại người có khả năng hơn mình, ỷ lại người có tính chuyên nghiệp và giành được vinh quang hơn mình.
1194 Mềm mại, mềm, cầm vào tay rất mịn màng. "Ôi. Đây là nhũ hoa mà" Tần Lạc nhắm mắt lại, thái độ cực kỳ thỏa mãn. Còn có gì hạnh phúc hơn khi buổi sáng tỉnh dậy, trong tay đang nắm một đôi nhũ hoa?"Đây không phải của Hoán Khê.
1195 Điện thoại di động của Tần Lạc có ghi lại số này. Bình thường không có chuyện gì, anh ta không gọi tới. Một khi anh ta đã gọi điện, nhất định đã xảy ra chuyện.
1196 Khi nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của Thái Công Dân. Tần Lạc cũng nghiêm túc, hắn nói: "Bộ trưởng Thái, ông đừng có nghiêm trọng như thế. Chỉ cần việc cháu có thể làm được, cháu sẽ làm.
1197 Không khí ẩm thấp, không gian mờ mờ. Trong hầm ngầm mờ mờ, cánh cửa sắt mở rộng, một thi thể cứng đơ nằm co quắp ở góc tường, mái tóc bù xù che kín gương mặt khiến người ta không thể nhìn thấy gương mặt và dung mạo của người phụ nữ.
1198 "Tạm thời Lâm Hách Uy không thể chết. Ít nhất không thể chết trong tay mình. " Đây chính là suy nghĩ chân thật của Tần Lạc. Tần Lạc không có bất kỳ tình cảm nào với Lâm Hách Uy nhưng hắn thật sự rất yêu thương Lâm Hoán Khê.
1199 "Cha, tại sao cha không nghe điện thoại?" Sau khi Bối Bối cho Tô Tử mượn cắt móng tay, cô bé vẫn đứng cạnh để học hỏi. Khi nhìn thấy chuông điện thoại di động của hắn vang lên nhưng Tần Lạc chỉ nắm trong tay, không có ý định tiếp nhận, cô bé sốt ruột lên tiếng thúc giục.
1200 Trương Bân là bác sĩ chủ nhiệm khoa chấn thương, chỉnh hình của bệnh viện số 1, quyền cao chức trọng, thu nhập rất cao. Trong khi đó bác sĩ ở khu phòng bệnh VIP này đều là bác sĩ nồng cốt các khoa, cần người nào thì sẽ điều động người đó tới.