21 Thành phố là nửa tháng bảy, nắng gắt như lửa, ngoài cửa xe mọi người che dù qua qua lại lại hướng trong nhà hoặc là công ty chạy, Trương Cảnh căn bản là rất sợ nóng, giờ phút này vô cùng may mắn cùng Khúc Trì Nghiêu trong xe nhiệt dộ dưới hai mươi độ chịu đựng thời gian, mà phải là ngồi ghế dài ở ngoài trời đê chuyện.
22 Làm Khúc Trì Nghiêu thất vọng chính là Trương Cảnh cũng vì thương tiếc Tiểu Hằng mà theo.
” Khúc, về trước chăm sóc Tiểu Hằng. . ” Phảng phất hạ quyết tâm hơn bình thường, Trương Cảnh bình tĩnh nhìn về phía Khúc Trì Nghiêu, cũng có vì trong mắt lên tia bi thương mà né tránh.
23 Lời lẽ ở giữa trằn trọc dây dưa hương vị mằn mặn ở trong miệng hai người tràn ra.
Khúc Trì Nghiêu đơn giản hơi tách chút, đưa tay bàn tay giúp lau nước mắt, trầm thấp ám ách thanh ngừng nỉ non, “Thực xin lỗi, Tiểu Cảnh, thực xin lỗi.
24 Đứa Tiểu Hằng này đúng là lúc lớn, trao đổi chất mau, miệng vết thương khép lại cũng nhanh, tuần lễ sau bác sĩ liền báo cho Khúc Trì Nghiêu có thể làm thủ tục xuất viện.
25 Bọn họ được người nhà Khúc Trì Nghiêu mời vào trong viện tử, Khúc Trì Nghiêu làm cho Trương Cảnh gọi bọn họ thúc thúc thẩm thẩm( chú-thím), giống Tiểu Hằng đồng dạng ngoan ngoãn gọi bọn họ tiếng, “Thúc thúc thẩm thẩm, xin chào.
26 Mặc dù là mùa hè, nhưng trong núi ngày đêm chênh lệch nhiệt độ trong ngày vẫn là rệt, gió mát phơ phất, mặc dù nhiều cũng thoải mái vô cùng. Cũng may giường khá lớn, ngủ ba người cũng có thể, Trương Cảnh nằm ở giường, trừng to mắt nhìn trần nhà, chút cũng có buồn ngủ.
27 Ngay tại lúc Trương Cảnh dần cảm thấy hô hấp khoái, Khúc Trì Nghiêu ly khai môi của, duỗi tay nắm chặt cằm của, ngón cái ấn lên môi bị mút đỏ, cái trán chống đỡ, hơi thở vương nhào vào mặt của, thanh trầm thấp, mang theo lời vui vẻ, “ nhóc ngôc, như thế nào lại biết lấy hơi để thở, xem ra vẫn là có dạy em tốt.
28 Lúc Khúc Trì Nghiêu bưng canh bồ câu hầm lên, Trương Cảnh đang nằm lỳ ở trên giường giả chết, mà Tiểu Hằng vẫn còn ngoan vì cô đấm lưng nắn vai, ngẫu nhiên hỏi một chút, “Mẹ, như vậy thoải mái hay không?”
Đứa nhỏ gặp Khúc Trì Nghiêu tiến đến, nịnh nọt hô, “Ba ba!”
Trương Cảnh tiếp tục vùi đầu ở trong gối, giả chết, cô không mặt mũi nào đối mặt hắn, càng không thể xuống dưới gặp mặt đi gặp chú thím Thẩm, nhất là ở Tiểu Hằng bên cạnh đấm lưng bên cạnh kể với cô tình huống tối hôm qua, nếu như có bán thuốc hối hận, thì cô nhất định người thứ nhất cướp nó!
Kỳ thật cô không biết là, Khúc Trì Nghiêu cũng rất khẩn trương, cố làm ra vẻ bình tĩnh, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.
29 Trương Cảnh hôm nay phá lệ mè nheo, tắm rửa xong liền giặt quần áo đến nữa canh giờ, còn chủ động đem quần áo bẩn của mọi người trong viện đem ra giếng nước bên cạnh m toàn bộ đều giặt bằng tay.
30 Kể từ ngày ở quê trở lại, mặc dù làm thêm giờ cực kì bận, nhưng Trương Cảnh vẫn không có nhiều mệt mỏi, bởi vì tâm tình tốt, làm chuyện gì đều thuận, mà ngay cả lúc chữa bệnh cung ngâm nga vài câu hát, đi sau cô là hai bạn tập sự cũng cảm nhận được tâm tình của giáo viên mình đang vui vẻ, lớn gan hỏi chuyện, vừa làm bên cạnh vừa nói chuyện ngày qua.
31 Hai giờ rưỡi chiều mới giao ban, còn sớm, trong phòng trực ban đã có bác sĩ đang ngủ, mặc dù có phòng nghỉ, nhưng cô ngây người suy nghĩ một hồi, liền trực tiếp ở trên
bàn làm việc nằm sấp, trên mặt rát, trong đầu cũng là trỗng rỗng, cô nghĩ mẹ có thể sẽ phản đối, nhưng không hề nghĩ đến sẽ phản ứng kịch liệt như vậy.
32 Bỏ qua một bên việc mâu thuẫn với mẹ không nói, Trương Cảnh cảm thấy gần đây cô và những người bên cạnh cô có chuyện tốt liên tục. Đầu tiên việc bình chọn tuần trước, cô cùng Nguyễn Dung lần nữa cùng nhau được bàu là bác sĩ và y tá điển hình trong khoa, có thể thấy được đồng nghiệp đối với cô vẫn tương đối tín nhiệm ủng hộ, vốn cùng cô cũng hòa hợp với đồng nghiệp, gần đây quan hệ thì tốt hơn.
33 Trương Cảnh nhắm mắt lại, giao mình cho hắn, theo hắn phập phồng phập phồng.
Cho đến khi cửa bị đột nhiên đang lúc mở ra.
Khúc Trì Nghiêu cùng Trương Cảnh đồng thời giật mình
Khúc Trì Nghiêu bất mãn nghiêng đầu, mang theo ánh mắt phẫn nppj nhìn người đi tới.
34 Đảo mắt lại đến một tuần, cũng chính là ngày hai gia đình gặp nhau
Khúc Trì Nghiêu đã đặt phòng tại nhà hàng trên tòa nhà nổi danh nhất than phố, nhà hang này sở dĩ nổi danh không phải vì có khách hàn nhiều mà là vì giá cả làm cho người ta líu lưỡi, ngưofi bình thường không thể tùy tiện vào tiêu tiền
Từ năm thứ nhất đại học Trương Cảnh đã quen ngủ dậy sớm, hôm nay đối với cô mà nói là ngày quan trọng, tinh thần tăng lên 12 vạn phần công lực, nhớ ngày đó ông Khúc Trì Nghiêu than một bộ đồ màu xám tro, xen kẽ chị sợi vàng, nhìn qua tươi đẹp sáng ngời lại không mất hào phóng.
35 Thời gian Trương Cảnh chuẩn bị đồ cưới ngày càng trôi qua, mấy ngày nay cô không c cho Trình Linh đi cùng cô mà tự mình ở đặt mua, huống chi cô cũng nghiêm chỉnh nhận lấy ánh mắt của Lâm Dật nửa nửa khẩn cầu nửa là ánh mắt uy hiếp đem Trình Linh cho đón về.
36 Trương Cảnh ngồi tại mép giường, giơ chân lên cẩn thận cởi tất chân xuống, không ngờ vớ dính đến vết phồng ở gót chân, như vậy xé ra, vết nước phồng cũng bị vỡ, cô đau đến mức nhe khóe miệng, âm thầm thề, về sau ai lại muốn cùng cô kết hôn, cô sẽ mang giầy thấp.
37 Rửa mặt xong, hai người một trước một sau xuống lầu, đi vào phòng khách, quả nhiên đã tới trễ
mọi người trong nhà đều đang ngồi ở ghế sopha, hiển nhiên đã ăn điểm tâm.
38 Sáng sớm hôm sau, khi Trương Cảnh tỉnh lại Khúc Trì Nghiêu đã mặc đồ chỉnh tề, thấy cô tỉnh liền khom lưng hôn một nụ hôn nóng bổng, cho đến khi Trương Cảnh không thở nổi mới buông cô ra, cười kéo côrời giường, "Khúc phu nhân, hôm nay chúng ta đi Cannes.
39 Nếu đã nghe ai nói qua "Chỉ có kẻ điên mới có thể đi miêu tả trên cái thế giới này không tồn tại gì đó", nếu như biết hắn đem hết thảy những thứ không thế thành có thể, những kiến trúc bên ngoài như dung bút sáp phác thảo, uyển chuyển đường vòng cung, không có quy tắc nào có thể dung định lý vật lý đến suy luận kết cấu kiến trúc, tràn đầy đồng thoại ý nhị, nếu như người ta nghĩ biết một chút về đồng thoại, như vậy không hề nghi ngờ, hắn là Gaudy.
40 Tuần trăng mật của hai người có thêm Tiểu Hằng gia nhập nên biên thành “Tam nhân hành”, Bành Di cùng Cao Chí Lăng rất yên tâm đem Tiểu Hằng giao cho cô cùng Khúc Trì Nghiêu, trước khi bước ra cửa Bành Di còn ôm cô thắm thiết, hướng cô cười bí ẩn , “có khi Tiểu Hằng đã biết cậu từ sớm, mình so với Tiểu Hằng còn muốn biết sớm hơn, đáng tiếc A nghiêu đã quen cậu trước nếu không chúng ta đã là bạn tri kỉ”
Tuy là một câu nói đùa, nhưng Trương Cảnh biết bên trong ít nhất ba phần là thật lòng, Bành Di và Khúc Trì Nghiêu dầu gì cũng có một đoạn hôn nhân, Khúc Trì Nghiêu có thể cảm thấy đó là Bành Di đang giúp hắn, nhưng có thể Bành Di không hoàn toàn nghĩ như vậy, đây là là bản tính phụ nữ, có một chút không tự nhũ muốn càng nhiều hơn
"Nghĩ gì mà nghiêm túc vậy Khúc phu nhân?" Ngồi ở ghế dài trong quảng trường Khúc Trì Nghiêu nghiêng đầu, khiêu mi nhìn cô.