Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ Chương 86: Chương 86

Chương trước: Chương 85: Chương 85



Edit: susublue

Trong căn phòng sang trọng, tất cả đều toát lên vẻ xa hoa tao nhã, Tô Cẩm vừa vào cửa, cả người liền cứng đờ tại chỗ, không cử động chút nào, mắt của cô luôn nhìn theo người đàn ông đang rót rượu, trong mắt xuất hiện sự do dự, chết tiệt, cô không biết Lãnh Mặc Phàm đưa cô đến nơi này làm cái gì, anh muốn dùng sự dịu dàng để tấn công sao?

Tô Cẩm cắn môi, đây đúng là chuyện khó kháng cự đối với cô, lúc này cô thật sự đang nằm mơ, nếu cô đã vô tình buông bỏ Lãnh Mặc Phàm, vậy lúc này cô không nên đứng ở chỗ này, cô có thể xóa bỏ tình cảm với Lãnh Mặc Phàm hay không, chuyện này cô rõ hơn ai khác.

Nghe tiếng rót rượu, trong lòng Tô Cẩm có hai âm thanh đấu tranh kịch liệt, rời đi! Xoay người đi! Không được động tình với anh ta, không được mê luyến anh ta nữa, một âm thanh khác lại nhỏ giọng phản bác, đêm nay ở lại, hoàn thành yêu cầu cuối cùng của anh ta, nếu không cô sẽ hối hận.

Đang nghe đoạn đối thoại trong nội tâm, Tô Cẩm vô lực nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, cô thốt lên,“Thực xin lỗi, đêm nay tôi không thể ở cùng anh.” Nói xong, xoay người nhanh chóng đẩy cửa rời đi.

Động tác pha rượu của Lãnh Mặc Phàm hơi dừng lại một chút, anh xoay người nhìn bóng lưng Tô Cẩm rời đi, ánh mắt thâm thúy hơi thở nguy hiểm phập phồng, đối mặt với chuyện Tô Cẩm rời đi, anh cũng không hề nôn nóng đuổi theo, anh đang chờ cô trở về.

Không cần chờ quá lâu, cơ thể Tô Cẩm lui trở về, mà ở trước mặt của cô, hai người đàn ông mặc tây trang đang dùng súng ép buộc cô, Tô Cẩm quay đầu trừng mắt nhìn người đàn ông thâm trầm khó lường ở quầy bar, có chút thất vọng nói,“Anh thật sự muốn vây bắt tôi như vậy sao?”

Lãnh Mặc Phàm thở dài, giọng buồn buồn,“Thật ra tôi cũng không muốn như vậy, nhưng nếu em lại rời khỏi tôi, tôi nghĩ tôi sẽ nổi điên mất.”

“ Anh đã điên rồi.” Tô Cẩm không chút khách sáo đấm anh một cái.

“Thật ra trên thế giới này điều có thể khiến tôi thật sự hứng thú cũng không nhiều lắm, tôi sẽ không dễ dàng buông tha cái gì mà tôi đã muốn có.” Lãnh Mặc Phàm dựa vào quầy bar, thì thào tự nói.

“Đây thật sự là sự bất hạnh của tôi.” Tô Cẩm tự giễu một tiếng, mắt lại để lộ vài tia ôn nhu, nhìn người đàn ông tinh thần sa sút đối diện.

“Tôi có thể cảm nhận được em yêu tôi, nhưng tôi không biết em rời khỏi tôi vì lý do chết tiệt gì, em có thể nói cho tôi biết không, chuyện gì, tôi cũng đều có thể giải quyết.” Lãnh Mặc Phàm ngẩng đầu, khẩn cầu hỏi cô.

Tô Cẩm né tránh ánh mắt của anh, nhếch môi nói,“Không có lý do gì cả, chỉ vì tôi mệt mỏi, tình yêu của anh sẽ chỉ làm tôi cảm thấy áp lực, hít thở không thông.”

“Tình yêu là thứ đẹp nhất, tôi tin em cũng hưởng thụ được, đây không thể trở thành cái cớ để em rời khỏi tôi.” Lãnh Mặc Phàm hoài nghi nhìn cô.

Tô Cẩm vô lực phản bác những lời này của anh, cô nhìn ra bóng đêm ngoài cửa sổ, thở dài một hơi nói,“Làm gì phải vậy? Thế giới này có nhiều phụ nữ tốt hơn tôi, anh có thể đặt đại mắt lên người người khác.”

“Tôi có thể khống chế tất cả mọi chuyện phát triển, nhưng điều duy nhất tôi không làm được, chính là lựa chọn phụ nữ mình thích, đây là sự lựa chọn của trái tim tôi, không phải của đầu óc.” Lãnh Mặc Phàm tự giễu nở nụ cười.

Tô Cẩm cảm thấy lòng đang rầu rĩ lại nhói đau, cô vừa hưởng thụ tình yêu của Lãnh Mặc Phàm, vừa cố gắng ngăn chặn mình tới gần anh, tình cảm thật làm cho cô khó chịu, cô thật không biết lúc này cô đứng ở đây, rốt cuộc là vì sao, nhưng có một điều, Tô Cẩm có thể khẳng định, dù thế nào cũng không thể ở cùng anh.

“Cám ơn anh yêu tôi, ngoại trừ câu này, tôi không còn lời nào để nói.” Tô Cẩm quay đầu, mắt khôi phục lại vẻ lạnh lùng, lẳng lặng nhìn chằm chằm bóng hình mê người ở quầy bar, không có một chút quyến luyến.

“Em cứ nhẫn tâm như vậy sao?”

“Tôi không phải người trưởng thành trong sự giáo dục, ích kỷ âm hiểm ngoan độc đều là bản tính trời sinh của tôi.” Tô Cẩm thản nhiên nói.

Lãnh Mặc Phàm đột nhiên đứng thẳng người, nhìn cô từ trên cao xuống,“Em thật sự phải làm như vậy? Em không lo lắng một chút nào sao?”

“Nó không đáng để tôi lo lắng dù chỉ một giây.” Tô Cẩm ngẩng cổ cứng rắn nói.

Lãnh Mặc Phàm vẫn bưng ly rượu do anh tự pha, đưa một ly cho Tô Cẩm, Tô Cẩm mở mắt nhìn anh, cầm lấy rượu chậm rãi uống, nói với anh,“Hẹn gặp lại.” Dứt lời, bước về phía cửa.

“Em biết không?” Phía sau vang lên giọng nam trầm thấp đầy sức quyến rũ,“Với tôi mà nói, một khi đã có được cái gì thì tuyệt đối không thể để mất được, nó đã thành nghiện.”

Bước chân của Tô Cẩm dừng lại, cô nghe ra hàm ý trong những lời này, một tín hiệu nguy hiểm, trong phút chốc, cô cảm giác thân thể giống như mất đi sức lực, trở nên vô lực, cô nắm chặt tay thành quyền, một chút sức lực ở các đốt ngón tay cũng không có, biết được chuyện gì đang xảy ra, cô quay đầu thấp giọng rủa một tiếng,“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Lãnh Mặc Phàm đi tới, dễ dàng ôm cô vào trong lòng, thấp giọng trấn an,“Yên tâm, mấy thứ này chỉ làm em ngoan ngoãn nghe tôi nói chuyện một chút.” Nói xong, ôm lấy cô đi đến phòng ngủ.

Quả thực Tô Cẩm vừa tức vừa giận, lại không thể phát tác, cô thật sự xem nhẹ đã trình độ âm hiểm của người đàn ông này rồi, không ngờ lại bỏ thuốc vào rượu.

Bị cởi giày rồi nhẹ nhàng đặt ở trên giường, Lãnh Mặc Phàm quỳ gối trên giường đối diện cô, hôn xuống giữa trán của cô,“Tôi cũng không muốn đối xử với em như vậy.”

“Anh đã làm rồi.” Tô Cẩm nghiêng mặt qua một bên, không muốn nhìn anh, nhưng trong lòng cô thật sự hận anh như ngoài mặt sao? Không, cô chỉ cảm thấy đau lòng và lo sợ không yên, nếu Lãnh Mặc Phàm thật sự yêu cô, vậy cô đối xử với anh như vậy, thật sự có chút tàn nhẫn.

“Tha thứ cho tôi, tôi chỉ không muốn mất em.” Lãnh Mặc Phàm kéo khuôn mặt của cô lại, để cho cô nhìn thẳng vào anh, Tô Cẩm có chút không cam lòng khép hờ mắt lại, không muốn nhìn anh, nhưng ánh mắt sáng quắc bức người trên đỉnh đầu lại nhìn cô không rời dù chỉ một phút, bất kỳ ai bị ánh mắt nóng bỏng như vậy nhìn chăm chú, cũng đều không thể phớt lờ được, Tô Cẩm khẽ thở dài một hơi, chậm rãi nhìn vào đáy mắt anh,“Anh cho tôi thời gian suy nghĩ.”

Lãnh Mặc Phàm nở nụ cười trầm thấp, hôn lên hai má của cô, đến đôi môi của cô, nhẹ nhàng hôn lên, cả người Tô Cẩm mềm yếu vô lực, nhưng dưới nụ hôn ôn nhu của anh, thân thể lại mẫn cảm run rẩy, cô đáp lại anh, lấy được sự cho phép của cô, sự kiềm nén nhiều ngày của Lãnh Mặc Phàm rốt cục cũng bạo phát, vuốt ve cơ thể của Tô Cẩm, cũng có thể dễ dàng làm anh phấn chấn.

“Biết tôi nhớ em nhiều thế nào không?” Giọng nói khàn khàn của Lãnh Mặc Phàm vang lên bên tai cô, trong giọng nói mang theo hơi thở nóng bỏng, ánh mắt cuồng bạo.

Tô Cẩm híp mắt, không có trả lời, Lãnh Mặc Phàm có chút buồn bực cắn cô một cái, đồng thời khi hạ người, dán môi dụ hoặc của cô lên môi anh, đoạt lấy một lần nữa.

Tô Cẩm nhắm mắt lại, cô cảm thấy anh khiến người ta mê muội không thể kháng cự, ngọt ngào mà tốt đẹp, ngay lúc lưỡi của Lãnh Mặc Phàm, quấn quanh lưỡi của cô, cô

Loading...

Xem tiếp: Chương 87: Chương 87

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Nữ Thần Báo Oán

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 24



Lãnh Phi Sủng Phu

Thể loại: Sắc Hiệp, Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 10


Mối Tình Đầu - Đông Sư

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 6