21 Chờ chạy ra khỏi cửa phòng, ta mới phát giác ra chính mình cũng không biết hội trường yến hội ở nơi nào, nhưng lại thật sự không muốn quay đầu lại hỏi tên gia hỏa La Y kia, chỉ có thể cường ngạnh hướng đầu đi về phía trước, chuẩn bị gặp bất kỳ ai thì hỏi ngay lập tức.
22 “Bí đỏ?”Ta nghi hoặc nháy mắt mấy cái, nhất thời không phản ứng lại được, bí đỏ là ý tứ gì, cẩn thận tưởng tượng, lập tức phụt cười. “Bí đỏ?”Ta ôm bụng cười to, một tay chỉ chỉ nam nhân vẻ mặt âm trầm bên cạnh, “Hắn.
23 Xuyên qua ngàn năm thời không, tất cả mọi người dường như có hàng ngàn hàng vạn cái duyên nợ, cư nhiên lại không hẹn mà cùng tụ tập một chỗ, vận mệnh luân hồi, thường khiến cho người khác tràn ngập bất đắc dĩ.
24 Khi ta tỉnh lại đã là chiều ngày hôm sau. Ta mới hơi chút giật giật thân mình, người đang nằm bên cạnh liền tỉnh lại.
“Em cuối cùng cũng tỉnh. . . .
25 “Ta đang vội, không rảnh! Kêu bọn họ đợi đi. ”
Địch Tu Tư ghé sát trên người ta, không ngừng hít thở, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ.
“Thiếu gia, lão gia cùng phu nhân nói nếu người không lập tức đi gặp bọn họ, bọn họ lsẽ tự mình đến ‘thỉnh’ người đi gặp.
26 Cánh cửa bị đẩy ra, một vị nữ nhân đi chiếc guốc cao 7 phân từ bên ngoài bước vào, phía sau có một vài người bảo vệ đi sau bảo vệ, hiển nhiên vị tiểu thư này chính là vừa đi mua sắm đầy điên cuồng về.
27 Chiến đấu kịch liệt một đêm, chiến tích huy hoàng. Ta bị tên dã lang bởi vì ghen tuông này mà nổi lên thú tính, ăn sạch từ đầu tới đuôi, toàn thân không một chỗ da thịt nào hoàn hảo, thân thể đau đến không thế nhấc nổi, chỉ có thể nằm ì trên giường, thống khổ rên rỉ.
28 “Nói đi, có chuyện gì thần bí vậy? Còn muốn đòi tui rời xa anh hai tui mới nói được chứ?”Ellen dựa vào cửa sổ hỏi ta,
Ban ngày mùa hạ ở Ý tuy rằng nóng bức, nhưng đến buổi tối cũng dịu đi một chút, gió đêm thổi vào từ ngoài cửa sổ, hai mảnh rèm cửa phát phơ theo gió.
29 Ta gật gật đầu, trong lòng tuy có vài phần không cam lòng, nhưng tại quốc gia xa lạ này, chỉ có Ellen là còn có thể giúp ta.
Sau khi giao dịch đạt thành, ta lại cùng nàng hàn huyên vài câu, bởi vì sợ bí đỏ kia sẽ về sớm, cho nên ta cùng nàng cũng sớm rời đi, trở lại phòng bí đỏ, sau khi rửa mặt một phen liền trở về giường ngủ.
30 Lại bị hung hăng chà đạp một buổi tối, bởi vì có tật giật mình, lần này ta cũng không có giống như lần trước hồi báo hắn một phen. Vì vậy, sáng ngày hôm sau, hắn thần thanh khí sảng nằm dài trên giường, tâm tình thoải mái, gọi điện thoại cho nam nhân mắt kính kia đến xử lý mọi chuyện ở đây.
31 Nằm trên giường hai ngày, cơn sốt cuối cùng cũng giảm trong sự theo dõi sát sao của tên ‘quản ngục’ Địch Tu Tư, ta run rẩy bò xuống giường, đứng trên mặt đất đã lâu không được chạm đến, làm mấy động tác duỗi người.
32 Tại sân bay quốc tế ở New York, Mĩ.
Rời hải quan, ta xách hành lý ra khỏi sân bay, rồi tìm xem trong đám người đứng chờ ở ngoài có bảng nào ghi tên ta không.
33 Sau khi thuận lợi ký hết tất cả những giấy tờ cần thiết, vốn đang muốn ở Thượng Hải đi shoping, lại nhận được điện thoại của Dương Tĩnh nên đành phải mua vé xe lửa trở về Tô Châu gặp nàng.
34 Ta theo Grey, cũng chính đại ca kiếp trước của ta đi tới khu nhà trọ, ngay khi vừa định mở cửa, hắn thần bí cười nhìn ta: “Ở đây còn có một kinh hỉ đang đợi em đấy.
35 “Reng reng reng. . . . . ”
Ta mặt nhăn mày nhó, nhanh chóng chóng vươn tay tắt chuông báo thức đi, rồi mới kéo kéo lại cái chăn tiếp tục ngủ. Đang lúc ta bắt đầu mơ hồ chuẩn bị đi gặp chu công thì đột nhiên một vật nặng mạnh mẽ đè ép ta xuống.
36 Mặc dù có hai người anh trai làm chỗ dựa, nhưng dù sao ta cũng chỉ là một thực tập sinh, vì vậy, không nghi ngờ gì, ta đã trở thành tiểu đệ tạp vụ cho ban thư ký trong phòng.
37 “Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?”
Đại ca cầm lấy tay nhị ca ngồi trên ghế, mặt không chút thay đổi nhìn ta.
Ta nhìn hai tên hung thần trước mắt, lộ ra nụ cười nịnh nọt, lấy lòng.
38 Đáng ăn mừng chính là các anh của ta vẫn chưa bởi vì chuyện của Địch Tu Tư mà cấm ta ra ngoài nhưng điều kiện tiên quyết là phải có bảo vệ đi theo. Cho nên ngày hôm sau, ta dưới tình trạng kháng nghị không có hiệu quả, ta đem theo vẻ mặt đen như mực tiến ra cửa.
39 “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đại ca vội vàng đến gần, mà nhị ca thì ngồi ở bên cạnh ôm lấy ta, nhiệt độ ấm áp từ trên cơ thể hắn truyền đến khiến ta dần trở nên bình tĩnh.
40 Lại là sáng sớm ngày thứ sáu, ngày có giấc ngủ quý giá, đang lúc ta chuẩn bị tốt bàn cờ nghĩ muốn lại tới gặp chu công đại chiến, thình lình một tiếng nhạc lớn nổ ra khiến cho ta lập tức bừng tỉnh, từ trên giường nhảy dựng lên.