Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bá Khí Chương 300: Long Châu. (1)

Chương trước: Chương 299: Thiếu Gia Lập Uy. (3)



Chương 300: Long Châu. (1)

Nguồn: Vipvanda

Sưu tầm:

(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)

Chương 300: Long Châu. (1)

Nghĩ như thế, Phong Vân Vô Ngân bình tĩnh trở lại, sau đó nhắm lại hai mắt, rồi sau đó mở mắt, đứng ở trên đầu giao long, trên cao nhìn xuống, phân theo tấc đất quét nhìn Thạch hồ.

Rõ ràng trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy, bên trái khẽ phát ra một đạo ánh sáng.

- Đi qua xem một chút.

Phong Vân Vô Ngân lôi kéo cánh tay Huyết Linh Lung, nhảy xuống giao long, sau đó đi về phái ánh sáng kia, chạy đi.

Sau khi đem Phong sát bên trong Thạch hồ toàn bộ luyện hóa sạch sẽ, Phong Vân Vô Ngân vốn định mang theo Huyết Linh Lung thoát khốn. Thật không nghĩ đến, bên trong Thạch hồ này, hiển nhiên bố trí một đạo trận pháp, làm cho Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, chạy trốn mấy giờ, đau khổ tìm kiếm, vẫn như cũ không có tìm được lối ra.

- Nhất định phải tìm được mắt trận, bài trừ trận pháp này, chúng ta mới có thể chạy trốn.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng rõ ràng, lập tức, liền dõi mắt tìm chung quanh.

Ở bên trong Thạch hồ này, mơ màng âm thầm, một mảnh hỗn độn, Phong Vân Vô Ngân ánh mắt ngưng tụ, rất nhanh liền phát hiện một đạo ánh sáng. Trong lòng hắn vừa động, mang theo Huyết Linh Lung, hướng vị trí ánh sáng kia chạy tới.

Chạy đến bên cạnh, ánh sáng kia càng thêm chói mắt.

- Vô Ngân, đây là cái gì?

Huyết Linh Lung giật mình nói.

Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ nói.

- Bây giờ còn không chắc, đi qua nhìn kỹ rồi hẵn nói. •

Vừa dứt lời, Phong Vân Vô Ngân chợt dừng bước lại, bên trong đôi mắt, hiển hiện ra vẻ rung động. Huyết Linh Lung, cũng trong nháy mắt dại ra.

Rõ ràng trong lúc đó, khi bọn hắn đi lên phía trước mấy thước, xuất hiện một đạo quang cảnh kỳ dị.

Đó là một viên dịch châu nho nhỏ.

Hạt châu này, phóng thích ra vạn đạo sáng mờ, nghìn tầng khí lành, tạo ra ánh sáng thất thải sương mù, lượn lờ bay lên, bắn ra ngoài một mảng lớn ảo ảnh, đó là cảnh tượng rồng cưỡi bốn biển.

Ở bên trong ảo ảnh, cửu long hí châu. Phong Vân Vô Ngân cẩn thận quan sát, chỉ thấy, những Long kia cả người tỏ ra ánh sáng thần thánh sáng bóng, so với giao long, hình tượng càng thêm hoàn mỹ hơn.

Hạt châu này, là đặt ở giữa đường nét giao nhau. Những đường nét này bằng phương thức cực kỳ huyền ảo, bề ngoài, chữ hình rồng, chữ hình hổ, chữ hình rắn, chữ hình điểu, giăng đầy ở nơi này, phát ra hơi thở cổ xưa trầm trọng. Một loại năng lượng không hiểu, dày đặc trong đó.

- Tìm được rồi.

Phong Vân Vô Ngân vỗ vỗ đôi chân, vui mừng nói.

- Những thứ đường nét phiền phức này, cùng với chữ của yêu thú, tạo thành trận pháp, mà trong trận pháp viên hạt châu kia, chính là mắt trận rồi. Chỉ cần phá hư mắt trận, trận pháp này không tấn công tự diệt, Thạch hồ cũng không trói được chúng ta.

Phong Vân Vô Ngân lẩm bẩm tự nói một phen, sau đó bay thẳng đến hạt châu kia.

- Vô Ngân.

Huyết Linh Lung khẩn trương nói.

- Ngươi phải cẩn thận.

Phong Vân Vô Ngân cười cười.

- Linh Lung tỷ, ngươi đừng lo lắng, ta tự nhiên là có chừng mực.

Trong lúc nói chuyện, Phong Vân Vô Ngân thu nạp Tiên Thiên Tử Khí nhập vào cơ thể, cả người Tử Khí tề tụ, Phong sát tràn ngập, kiếm ý bay lên, trực tiếp hướng viên hạt châu này vọt tới.

Tiến vào trận pháp này, Phong Vân Vô Ngân cũng không có cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm nào. Hắn yên lòng, sau khi ba bước cùng hai bước, đi tới trước viên hạt châu này.

Sau đó nhìn.

Chỉ thấy viên hạt châu này bóng loáng, như thủy tinh, sạch không tỳ vết, trong hạt châu, hiển hiện ra một cái thế giới.

Một cái chân long, vô số sông núi, năm tháng, chúng sanh, đều ở trong đó.

Trong hạt châu, chân long rất sống động, có thể nhỏ có thể lớn, có thể ngắn có thể dài, dâng lên trời, lặn sâu xuống, hô phong hoán vũ, không gì không làm được.

- Ngao! Ngao! Ngao!

Từng tiếng rồng ngâm, cũng từ trong hạt châu, từ đầu chân long kia gầm hét lên, cũng kèm theo một cổ khí thế quân lâm thiên hạ.

- Đây là một bảo bối.

Phong Vân Vô Ngân không nhịn được, tay phải trảo ra, sau đó cầm hạt châu kia, nhưng Phong Vân Vô Ngân nhướng mày cảm thấy nó quá nặng nề.

Trọng lực khổng lồ như nước thủy triều, cũng từ hạt châu truyền ra.

Hạt châu này, chỉ bằng một quả đấm mà thôi, nhưng trọng lực, có thể so với một tòa sơn mạch.

Phong Vân Vô Ngân nhếch miệng cười một tiếng.

- Quả nhiên là bảo bối.

Sau đó hắn hít sâu một hơi, 1О8 long thần lực vĩ đại, ngưng tụ tay phải, trong lúc nhất thời, cánh tay bành trướng ra, từng đạo hình rồng chân khí, đều đang sôi trào, lúc này Phong Vân Vô Ngân gầm nhẹ một tiếng. truyện từ

- Lên cho ta.

Thanh âm ùng ùng truyền ra.

Hạt châu được Phong Vân Vô Ngân nắm trong tay.

- Nặng nề, nặng nề.

Phong Vân Vô Ngân luôn miệng cảm thán, đánh giá, hạt châu này, nếu như không có 6,70 long lực lượng, căn bản là không cầm được.

Lúc này, Huyết Linh Lung cũng chạy tới, vội hỏi.

- Vô Ngân, vật này là cái gì?

Phong Vân Vô Ngân trong lòng vừa động.

- Linh Lung tỷ, đây chính là bảo bối bên trong Thạch hồ trấn áp trận pháp rồi, ngươi thử cầm một chút, rất nặng, ngươi cẩn thận.

Huyết Linh Lung nhẹ nhàng cười một tiếng.

- Đồ vật nhỏ như vậy, Vô Ngân, ngươi lo lắng ta cầm không được?

Cánh tay phải đưa ra, cười dài nói.

- Ta vui đùa một chút.

Phong Vân Vô Ngân bất động thanh sắc, đem hạt châu đưa tới, sau đó giao cho Huyết Linh Lung.

Huyết Linh Lung mới vừa nắm chặt hạt châu, gương mặt xinh đẹp mặt trong nháy mắt đỏ bừng, nàng 'Dát' một tiếng, lảo đảo ngã xuống.

Phong Vân Vô Ngân vội vàng đở lấy Huyết Linh Lung, đem hạt châu cầm trở lại.

Huyết Linh Lung chảy ra mồ hôi, cả người có cảm giác thoát lực.

- Nặng... Ta... sử xuất toàn lực, cũng cầm không được hạt châu này.

Phong Vân Vô Ngân đem hạt châu cầm trong tay, lẩm bẩm nói.

- Khó có thể nói, trong hạt châu này, phong ấn một cái chân long?

Đúng lúc này, trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, giao long gầm hét lên, phóng thích ra vẻ tham lam, giao long thậm chí tự động chui ra đan điền Phong Vân Vô Ngân, ở bên trong miệng to như chậu máu, thèm thuồng muốn ăn hạt châu kia.

- Giao long muốn ăn hạt châu này?

Phong Vân Vô Ngân trong lòng vừa động, một ý niệm hiện ra, để cho giao long trở lại đan điền. Sau đó, hắn đem hạt châu để vào trong nạp giới, hắn thầm nghĩ hạt châu này rất cổ quái, tuyệt đối là bảo bối trân quý nhất, nói không chừng, còn so với 4 phẩm tông môn số mệnh cây kia. Dù sao ta muốn chạy về Ngạo Hàn Tông, cùng Gia Luật Hồng kia đánh một trận, cho nên tạm thời đem hạt châu giữ lại, sau đó để cho Chúc Lão xem một chút. Chúc Lão tu vi sâu không lường được, kiến thức uyên bác, mới có thể hiểu lai lịch hạt châu này. Loại kỳ bảo này, nếu bị giao long hồ đồ ăn mất, chẳng lẽ phí của trời sao?

Phong Vân Vô Ngân đem hạt châu trân trọng cho vào nạp giới.

Đúng lúc này, thanh âm nứt nẻ truyền đến.

- Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!

Không gian ở chỗ Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung bị áp súc, sau đó Phong Vân Vô Ngân thấy, bốn phía hiện ra thạch bích, những thạch bích này, cấp tốc nát bấy, sau đó bạo liệt ra.

- Phanh.

Một tiếng vang thật lớn vang lên, Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, đã đứng ở trong sơn cốc, bên cạnh toàn bộ đều là hòn đá, đã rơi từng mảng, lúc này Thạch hồ đã vỡ vụn rồi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 301: Ta Vừa Trở Lại

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?




Ảnh Hậu Là Đá Lót Đường

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 23