1
Này bạn,
Bạn có biết, làm công một tháng ở quán ăn nhỏ chuyên bán cá nướng có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Làm thêm ở một cửa hàng tiện lợi 24h có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Tiền thuê nhà một tháng là bao nhiêu, tiền điện nước là bao nhiêu, tiền ăn mặc là bao nhiêu, còn dư lại bao nhiêu?
Park Chanyeol biết.
2 Bà chủ quán cá nướng là một người tốt, vẫn rất chiếu cố Park Chanyeol, vì vậy mỗi lần cần kéo dài công việc đáng ra nên kết thúc lúc chín giờ thành chín giờ rưỡi thì cậu cũng không nỡ từ chối.
3 Mùa này, tạm thời cho nó một cái tên dễ nghe là “cuối mùa hạ”, không tính là lạnh cũng không tính là nóng, buổi tối có thể nhẹ nhàng khoan khoái mà mặc áo dài tay, không cần bọc chăn sưởi ấm, quả thật là một mùa dễ chịu.
4
Sáng sớm, Byun Baekhyun trực ban suốt một đêm cũng đã đến lúc thay ca, đổi lại quần áo thường ngày, sau đó đi ra cửa, đột nhiên nhớ lại tối hôm qua.
Đứa bé bị cảm mạo dạ dày được vội vội vàng vàng đưa tới bệnh viện, đương nhiên, còn có vị baba hồ đồ khiến người khác cuống quýt lên.
5 Từ bệnh viện đi ra, Park Chanyeol bế Oh Sehun đi về hướng trạm xe điện ngầm. Lúc này Oh Sehun đang cố gắng hút hết một chút xíu sữa đậu nành còn lại trong chiếc hộp mà nó cầm trong tay, quanh miệng bóng nhẫy vì vừa ăn xong một cái bánh thịt nướng, Park Chanyeol đang định giúp thằng bé lau sạch, liền nghe điện thoại trong túi reo lên.
6 Mười ngày vội vã trôi qua, Do Kyungsoo biết rõ đêm nay mình nhất định không thể rảnh rỗi nên sáng sớm đã rào trước đón sau với bạn cùng phòng tên Kim Joonmyeon, nói đêm nay sẽ có người bạn qua ở nhờ một đêm.
7
“Nghe ba nói, con cũng là người thường mà, sao mỗi lần khóc là lại không dứt vậy chứ…”
“Được rồi, được rồi nha~ Người bị chửi là ba mà, ba không khóc sao con lại khóc đến phát rồ như thế…”
Ừ, chính là như vậy đấy, sau khi Oh Sehun anh dũng xông tới tấn công Do Kyungsoo với lực sát thương là số 0 tròn trĩnh, liền nhào vào trong lòng Park Chanyeol khóc không dứt, tình thế hiện tại sắp vượt qua cả Mạnh Khương Nữ khóc Trường Thành rồi —— tuy rằng Park Chanyeol không phải Trường Thành, cũng không có sắp sụp đổ!
“Aigoo~ Tổ tông, con gào đau hết cả tai ba rồi, đừng khóc nữa có được hay không ~~? Baba sẽ không cãi nhau với chú Đô Đô nữa…” Sau khi dùng hết phương pháp để dỗ thằng bé nhưng cũng không có hiệu quả, Park Chanyeol không thể làm gì khác hơn là đặt thằng bé lên giường, còn mình thì ngồi xổm ở bên cạnh, tội nghiệp mà nhìn thấy thằng bé khóc đến sắp thở không nổi, con mắt sưng như hạt óc chó, sáng sớm ngày mai xem như là không có cách nào nhìn thấy được rồi~
Thằng bé lau nước mắt nước mũi, cuối cùng, mất cả nửa ngày mới nói ra được một câu đầy đủ: “Huhuhu… Baba… Baba… Bạch Cửu không dừng được a.
8
Anh Joonmyeon hẳn là một người rất có tiền à nha.
—— Ngồi ở băng ghế sau trên xe của Kim Joonmyeon, Park Chanyeol âm thầm xoắn hai tay suy nghĩ miên man.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ban đêm, Park Chanyeol ở trong phòng vẽ tranh một chút, Oh Sehun ngồi ở trên giường chơi người máy mới mua.
10
Hôm nay là một ngày quan trọng, bạn học Oh Sehun rốt cuộc đi nhà trẻ rồi!
Để ăn mừng chuyện vui này, Byun lão gia Byun Baekhyun đặc biệt tha cho Park Chanyeol, trong bữa ăn sáng làm thêm hai quả trứng gà cho người trong chuyện này “không có công lao cũng không có khổ lao”.
11
Do Kyungsoo gần đây có chút không ổn lắm.
… Cũng không biết nói là không ổn chỗ nào, dù sao cũng cảm giác là có gì đó không đúng, nhưng đến cùng thì không đúng chỗ nào lại không thể nói ra.
12
Trước khi nuôi dưỡng Oh Sehun, cuộc sống của Park Chanyeol luôn trôi qua một cách vô cùng cẩu thả.
Từ sau khi có Oh Sehun, vì tương lai phát triển khỏe mạnh của thằng bé, sự cẩu thả của cậu quả thật giảm đi một ít, nhưng rất nhiều chuyện cậu vẫn không có cách nào hoàn thành.
13 Thoáng nhìn thấy bóng dáng Park Chanyeol đi vào hành lang, Byun Baekhyun dặn dò Oh Sehun một tiếng “Ở đây chờ baba của con, chú đi làm chút chuyện”, sau đó liền như chạy trốn mà đi khỏi phòng trực ban, lại nhanh như chớp mà xông vào phòng làm việc của Zhang YiXing cách đó không xa.
14
Có đôi khi, chuẩn bị tốt cũng không nhất định là có hiệu quả, như mang theo chiếc dù cũng không nhất định là trời sẽ mưa.
Như hiện tại, Byun Baekhyun ăn mặc vô cùng bảnh bao: giày da, quần ôm, áo sơ mi ca-rô, còn có nơ nhỏ và gọng kính màu đen —— lại cùng Park Chanyeol vai sóng vai ngồi trên bãi cỏ ở quảng trường, không hề đẹp đẽ gì thì thôi, lâu lâu lại còn có cơn gió to thổi qua.
15
Một ngày chủ nhật đẹp trời, cả nhóm của Park Chanyeol quyết định… đi công viên ăn cơm dã ngoại!
Thật vất vả mới dàn xếp xong những chuyện rối tinh rối mù kia, đương nhiên phải tìm một chỗ mà già trẻ đều thích hợp để ăn mừng hoành tráng~
Ngồi xếp bằng ở phòng khách nhìn Lu Han và Byun Baekhyun ba chân bốn cẳng chuẩn bị đồ vật cần mang theo, Park Chanyeol đếm đầu ngón tay nghiêm túc tự hỏi: “Tiểu Bạch Cửu, mình, Baekhyun, anh Lu Han, DoDo, gọi thêm anh Joonmyeon nữa.
16
[Park Chanyeol, tôi chú ý cậu đã lâu rồi. Hẹn hò với tôi đi. ]
Quả nhiên thứ hai mà đến công ty sớm sẽ nhận được phúc lợi, ví dụ như —— thư tình =v=?
Mảnh giấy nho nhỏ bên trên ghi không được mấy chữ, nhưng mà những chữ trên đó Park Chanyeol xem xong vẫn hiểu được rõ ràng.
17
“Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ cực kỳ đơn thuần mà hỏi tôi gay bar hình dạng ra sao nữa chứ!”
Trên đường đến quán bar EXO, Wu Yifan thản nhiên chế giễu một câu.
18
Lúc Byun Baekhyun mở mắt ra là bảy giờ mười lăm phút sáng.
Cầm lấy đồng hồ báo thức ở đầu giường nhìn thoáng qua, ừ, còn sớm, ngủ một lát nữa rồi xuống giường rửa mặt.
19
Vừa vào thu, thời tiết bắt đầu trở lạnh.
Thời tiết trở lạnh, Oh Sehun sẽ không có quần áo mặc rồi.
“Ưm… Nếu không thì thử cái này xem sao? Hay là cắt cái này lại một chút cũng được… A! nếu không thì như vậy đi, may hai cái này lại là có một cái áo mới rồi…”
Một buổi tối thứ sáu, Park Chanyeol gần như lục tung tủ quần áo của mình cũng không tìm ra được một chiếc áo khoác hơi dày cho Oh Sehun mặc —— Haizz~ chuyện này chẳng phải rất nực cười sao, vóc dáng của Park Chanyeol tới một mét tám, Oh Sehun mới gần một mét, có một bộ quần áo thích hợp mới là lạ.
20
Oh Sehun ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế salon trong phòng khách, đang cùng Lu Han với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc bàn bạc cái gì đấy.
“Sehun a, nhất định phải nhớ báo cáo cho chú, có biết không?!~” bộ dạng của Lu Han như là đang bàn giao một sứ mạng thần thánh =v=.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Dị Giới
Số chương: 50