61 Nhã Vy: Từ chương nay mình sẽ chuyển danh xưng anh Thập Tam từ hắn sang anh nhé, vì hai người đã bắt đầu tình ý rồi :3Thanh Vi mỉm cười đứng không vững, dứt khoát trượt xuống trong hồ, đàn ông nhìn thấy mỹ nữ mặc đồ tắm, có ai không liếc qua vài lần, có khi mắt còn thiếu chút nữa là dán lên người người ta ấy chứ, thế mà Thập Tam lại làm như thấy rắn.
62 Thanh Vi chỉ là ngủ nửa tỉnh nửa mơ, đột nhiên cảm giác được một đôi tay mò tới dầu vai. Đôi tay kia rất quen thuộc, mạnh yếu vừa phải giữ vai cô. Cô cũng không hoảng sợ, chỉ lầm bầm trong miệng: “A Ngự, mệt quá!” Nhưng giọng nói lại vô cùng nhỏ, bản thân cũng không nghe rõ.
63 Thập Tam vốn đang thẹn, quay đầu nhìn khăn mặt mới phát hiện trên khăn mặt không có vết máu. Anh kinh hãi, lôi khăn mặt lại nhìn kỹ, quả thực là không có.
64 Đi ra khỏi sân bay, Thập Tam vừa mang ba lô vừa kéo hành lý, còn Thanh Vi thì thanh thản mà đi bên cạnh anh, tìm kiếm người bạn thân An Hiểu Văn ra đón.
65 Thanh Vi và Thập Tam về đến nhà thì đã thấy Yến Dung. Vì đều đã ăn cơm xong, Yến Dung rót ấm trà, mấy người ngồi nói chuyện phiếm. Xem ra tinh thần Yến Dung cũng tốt, cho thấy việc ly hôn có tiến triển, đã làm thỏa đáng không ít.
66 Hai tháng đi qua. Trịnh Cường đã ly hôn với Yến Dung, chia cho cô một phần ba tài sản, mặt khác cho con gái một phần tư, Hân Hân ở với Yến Dung. Yến Dung rất thỏa mãn với kết quả này.
67 Thanh Vi vừa xong việc trong văn phòng, mở mạng công an nội bộ ra, điện thoại liền vang lên, là anh đại: “Yến nhi, cô xem hòm thư chưa?” Sau đó là một tràng cười.
68 Beta ♥ Nhã VyĐã gần đến tháng ba, mùa xuân phương bắc lại chậm chạp không đến, khí hậu không ổn định, mỗi ngày một kiểu. Hai ngày trước còn nắng xuân rực rỡ, khắp nơi băng tuyết tan rã, đường đi tựa như vừa mới mưa ướt sũng, hai ngày này đột nhiên không khí lạnh ùa về, thậm chí còn có tuyết rơi nhẹ.
69 Beta ♥ Nhã VyNgày đó chịu lạnh quá lâu, Thanh Vi trở về liền bị cảm. Bình thường uống thuốc là khỏi rồi, có thể gần đây công việc bề bộn, uống thuốc nghỉ ngơi không đủ nên bắt đầu phát sốt.
70 Trong phòng yên tĩnh, trên hành lang truyền đến âm thanh ong ong của bóng đèn. Thanh Vi vừa được tiêm lại mơ màng ngủ. Thập Tam mở đèn giường, nhìn chai nước thuốc chảy từng giọt từng giọt vào trong cơ thể Thanh Vi, sắc mặt cô tái nhợt vẫn không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại vì phát sốt nên hai má đỏ hồng bất thường, bờ môi cũng khô cứng.
71 Vừa hạ sốt, Thanh Vi đã liền xuất viện, về nhà tĩnh dưỡng, Thập Tam cũng ở lại chăm sóc Thanh Vi. Hôm về nhà, cơ thể Thanh Vi vẫn còn yếu, dù trời đã trở ấm nhưng vẫn chưa đủ độ, phòng lại vài ngày không ai ở, càng thiếu không khí ấm áp.
72 Thanh Vi đến nhà cha mẹ vào cuối tuần, cũng gặp mặt Thập Tam. Ăn xong hai người ra ngoài tản bộ, nói vài câu ngọt như đường. Thập Tam bỗng nhiên nói: “Anh muốn mua cho em một cái điện thoại.
73 Thời tiết dần trở nên ấm áp, không khí hơi ẩm ướt, quần áo mọi người mặc cũng đã nhẹ đi một tầng. Thanh Vi cũng rất vui, cô mặc một cái áo khoác mới trông rất xinh đẹp.
74 Thanh Vi nhìn Á Á quan tâm mình thì tỉnh lại từ trong hồi ức. Cô cười cười không nói gì: “Không cần nghĩ nhiều quá, chỉ là gặp lại bạn học cũ mà thôi.
75 Á Á nhìn thấy rõ mặt của Thập Tam- vừa rồi cô còn cho rằng là một người bẩn thỉu, ai ngờ lại là một anh đẹp trai. Tuổi trẻ, trốn học đi làm công, đúng là vấn đề của thiếu niên, chẳng lẽ là người nhà Thanh Vi sao?Tuy có cảm giác hơi kì lạ, có gì đó không đúng, nhưng cô vẫn nở nụ cười: “Được rồi, đứng chắn ở đây cũng không có cách, lúc nào quay lại thì dạy dỗ sau nhé?”Cô nói xong liền nhìn đồng hồ, ra hiệu thời gian sắp muộn.
76 Á Á tìm từ có phần sắc bén, Thanh Vi lại có thể hiểu được – lúc này nịnh bợ không được, đối với bạn bè là cảnh báo. Á Á thật sự quan tâm cô, nói cũng đúng tình hình thực tế.
77 Lúc Thanh Vi và Á Á tới khách sạn thì phần lớn mọi người đến rồi. Trong phòng, hai bàn lớn cả trai lẫn gái quần áo chỉnh tề, trò chuyện vui vẻ. Giả tạo, lực lượng tập trung, giao thiệp rộng, nói chuyện nhiều một chút, dù sao vốn dĩ cũng không phải quan hệ bạn học đơn thuần.
78 Phó Hồng vừa vào cửa liền tươi cười chào hỏi Yến ba, Yến mẹ. Anh còn rất tự nhiên, thân mật hỏi Yến mẹ: “Dì có nhớ con không? Phó Hồng, bạn học Thanh Vi, trước kia hay đến nhà dì ăn chực đó?”Quả nhiên Yến mẹ kinh hỉ nói: “Là Phó Hồng à, nhiều năm rồi không gặp con! Lúc trước con cũng giúp dì không ít.
79 Thanh Vi quay đầu nhìn qua Thập Tam bên ghế phụ, vẻ mặt anh tuấn, vui vẻ, ánh mắt nhu hòa nhìn ra ngoài cửa sổ. Phát hiện được ánh mắt Thanh Vi, anh xoay đầu lại, nhìn cô cười cười.
80 Sao chứ? Thanh Vi hơi buồn bực, cô đã xem số quần áo này, lúc đầu định cho Thập Tam cùng đi mua, nhưng vì chuyện đầu tiên nên định dạy dỗ anh một chút, nhân tiện tự mình đi mua.