21 Vài ngày sau nó được xuất viện Nam và hắn dứt khoát không để cho nó ở một mình nữa mà sẽ dọn về biệt thự của 1 trong 2 người. - Thôi giờ nó là em gái tao thì tao sẽ đón nó về ở với tao.
22 - Dạ chị. - Một người con trai bước vào quán cafe tới bàn của nó:- Thế nào rồi - Nó mau chóng vào chuyện chính- Đây là Ken tên này chỉ vào Nam, bên này là Sun chỉ sang hắn.
23 - Em chưa ngủ sao?- Em chưa ngủ được anh ạ. - Có tâm sự gì sao? - Hắn lại vòng tay ôm lấy nó nhẹ nhàng từ đằng sau. - Ơ - nó hơi giật mình. - Hình như đã yêu em từ lâu nhưng chưa bao giờ anh gần em đến thế.
24 (Xin lỗi m. n vì hôm qua bận quá nên giờ mình mới đăng chuyện được). Đứng nghĩ ngợi một hồi thì nó cũng quyết định mua đôi đồng hồ. Trên đường về nó thích lắm cứ nhìn chiếc hộp là cười tít mắt.
25 Nó tỉnh dậy thì thấy mình đang ở một căn phòng tối om, đầu nó đau quá. Nó nhớ mang máng đến lúc lên xe đi được 3 - 4 phút thì tự nhiên nó buồn ngủ khó chịu rồi nó thiếp đi.
26 Các cậu định làm gì? - Kiệt hỏi- Phải đưa cô ấy đến bệnh viện không kịp rồi - Nam nhìn- Cậu nghĩ từ đây ra thị trấn gần lắm hả? phải 40p. 40p đấy - Kiệt quát lớn- Phải làm thế nào bây giờ? - Nam hỏiNam vừa dứt câu hắn đặt nó xuống, hô hấp nhân tạo cho nó.
27 Anh vừa ra tới cửa phòng thì nhìn xuống tay rồi anh quay lại. Tháo chiếc đồng hồ ra đặt lên giường cho nó. - Tý nữa thì anh quên mất nó chỉ là của em.
28 nhìn vào tấm hình:
- Anh là đồ tồi, anh còn dám nói gì nữa sao với những bức ảnh này? Anh còn lên giường với cô ta nữa sao? Vậy mà tôi vẫn tin anh không làm chuyện đồi bại đó cơ.
29 Anh. Anh chưa chết sao? - nó lại gần đập đập vỗ vỗ vào mặt hắn
chẳng hiểu chuyện gì hắn quay sang nhìn Nam. Nam gật gật đầu. Hiểu chuyện này do Nam sắp đặt hắn giả vờ.
30
Ở nhà Nam đang bật ti vi chuyển hết kênh này đến kênh khác mà không xem, vò đầu bứt tai Nam chẳng biết làm gì hơn. Bỗng anh dừng ở dự báo thời tiết đang báo có bão từ biển vào đất liền.
31 Nam tiến lại gần chiếc đảo hoang ấy, tiến về phía có làn khói mờ ảo kia nhìn thấy nó đang dựa vào vai hắn, hắn dựa vào đầu nó ngủ. Hắn đang gật gù gật gù thì giật mình thức giấc.
32 Nam gõ cửa.
- vào đi, hắn ra mở cửa cho Nam.
- Bây giờ tính sao? - Nam vội hỏi
- Để Thiên ở đây đi - Hắn nhìn
- Không được lỡ mình không có nhà, Bà vào thì biết tính sao? - Nam hỏi
- Thế mày tính sao? - hắn nhìn Nam.
33 tối đến hắn và Nam đưa nó về lại xóm trọ.
- Vợ ở tạm đây mấy ngày nhé - Hắn nói
- Vâng - nó gật đầu. Rồi đi vào.
. . . . .
- Mẹ mày nói sẽ ở đây 2 tuần đấy - Nam vừa lái xe vừa hỏi.
34 --- Tập đoàn Hải Sơn.
- Mày thấy có gì lạ không? - hắn sau một buổi sáng mầy mò lục lọi xem xét. . .
- Có, số liệu có lẽ được tính toán rất kỹ lưỡng, nhưng mày có nghĩ vấn đề là vật liệu không? - Nam cầm Bảng số liệu và vật liệu lên.
35 Hắn và Nam khi nghe xong nó nói thì mắt chữ A mồm chữ O nhìn.
- Anh thật không thể ngờ, nhưng em yên tâm, gia đình anh không bao giờ làm chuyện như vậy.
36 Sáng hôm sau điện thoại hắn kêu:
- Alo. - Giọng ngái ngủ không kịp xem ai gọi của hắn.
- Sơn, tình hình không ổn rồi - Mẹ hắn giọng gấp gáp.
- Mẹ, có chuyện gì rồi sao ạ? - Sơn bật dậy
- Uk.
37 Đến một ngã tư đèn đỏ đang bật Nam loáng thoáng thấy một bóng hình quen quen. Anh vội vã chạy nhanh sang đường đuổi theo bóng dáng ấy. Nhưng anh mới chỉ chạy được có một nửa đèn giao thông chuyển màu xanh, dòng xe vội vã vun vút lao qua bỗng một chiếc siêu xe lao vụt tới chỗ anh, tiếng còi xe khắp nơi, anh giật mình quay sang và anh nhắm mắt.
38 Tối ngày hôm sau:
- Cô đang ở đâu. Chuẩn bị thực hiện kế hoạch đi. Mai cả trường chỉ có mình khối tôi thôi. cũng như chỉ có tôi và cô ta. - Linh gọi cho Lyon giọng ghê rợn.
39 - Bỏ ra mau, tôi sẽ giết chết cô - hắn hét lên, nhìn từng giọt máu đẫm trên khuôn mặt nó chảy ra, hắn đau đau quá mà không thể làm gì.
- Haha. . . .
40 5 Tiếng trôi qua trong phòng cấp cứu.
- Bác sĩ - hắn chạy đến khi thấy phòng của Linh mở ra.
- Cô bé bị bỏng nặng nhất ở chân, có thể phải ngồi xe lăn cả đời, còn tay và cơ thể bị bỏng chúng tôi đã làm phẫu thuật cấy da chỉ vài năm là cơ thể bình thường.