21 Edit: Cải Trắng + Cải Xanh
Ngày đầu tiên không có ở nhà.
Buổi tối, Cố Cảnh Ngự tới gõ cửa lần nữa cũng không có ai trả lời.
Anh xoay xoay cái điện thoại trong tay, nhưng anh không gọi cho cô nữa.
22 Edit: Cải Trắng
" Tiểu Vương, có muốn đi ăn cơm không? "
Người được gọi là Tiểu Vương là người đang đội mũ lưỡi trai, nghe được hỏi cậu lắc lắc đầu, lau mồ hôi trên trán đi: " Không đi, chút nữa ăn miếng bánh mì là được rồi.
23 Edit: Cải Xanh
Hai người hoàn toàn cứng đờ, Ôn Nhan rũ mi xuống, " Thả tôi xuống. "
Ngón tay người đàn ông giật giật, cằm duỗi thẳng, im lặng không nói.
24 Edit: Cải Trắng
Anh giương khóe miệng lên vô cùng sung sướng, hừ nhẹ một tiếng, làm ra vẻ trầm ổn bình tĩnh: " Xem như em có chút lương tâm. "
Ôn Nhan trừng hai mắt nhìn anh, sau đó tự dưng nghĩ lại, nở một nụ cười: ".
25 Edit: Cải Trắng
Ánh mắt thâm thúy âm trầm, trong mắt như có một làn sóng ngầm, nó nhanh chóng nhấn chìm tất cả mọi thứ, biết là nguy hiểm nhưng vẫn bị nó mê hoặc mà bất chấp lao tới, rồi bị nó trói buộc.
26 Edit: Cải Trắng
Ôn Nhan cứng đờ cả người lại.
Phim trường cũng đột nhiên yên tĩnh lạ thường.
Cố Cảnh Ngự làm ra vẻ không quan tâm, ánh mắt của anh càng sâu hơn, anh lấy từ trong túi ra hộp thức ăn, vô cùng tự nhiên đưa cho cô một đôi đũa, ngữ khí rất bình thản: " Ăn cơm xong thì khớp kịch bản chứ? "
Thấy cô có hơi do dự anh liền mở miệng ra trêu đùa: " Làm sao thế, ở phim trường ăn cơm xong rồi đối diễn với nhau là điều hết sức bình thường, như vậy cũng tiện mà.
27 Edit: Cải Trắng
Đôi lời của editor: Mình để tên chương nguyên si theo tên tiếng trung bởi vì mình không biết ở đây là đang nói tới ai =)) vì nó hơi loạn.
28 Edit: Cải Trắng
Trí nhớ của Ôn Nhan vẫn luôn rất tốt, đặc biệt là việc cô sợ chó.
Thang máy và Teddy, mặc dù hai cái này nếu tách nhau ra thì cô sẽ không liên tưởng gì.
29 Edit: Cải Trắng
Thật ra thì không có chuyện gì lớn, chỉ là dụng ý của người đại diện khiến Ôn Nhan cảm thấy hơi đau đầu.
Bình luận đa số đều rất bình thường.
30 Edit: Cải Trắng
Ngày hôm sau, lúc người đại diện thấy Ôn Nhan, vẻ mặt đầu tiên của hắn chính là khiếp sợ.
" Em thế này là sốt tới bao nhiêu độ rồi? "
Bọn họ ba giờ sáng là phải tới sân bay rồi, bởi vì chỉ bay trong nước nên cùng lắm là mất hai tiếng đồng hồ là tới nơi.
31 Edit: Cải Trắng
Ôn Nhan hoàn toàn không có phản ứng gì, làm như không có cảm giác có tầm mắt đang nhìn chằm chằm mình. Cô đi tới vị trí của mình, vào vị trí, nhắm mắt lại điều chỉnh cảm xúc, bắt đầu nhập vai.
32 Edit: Cải Trắng
Tra nam?
Khuôn mặt Cố Cảnh Ngự cứng đờ lại, tay không tự chủ được càng lúc càng nắm chặt lại, nhìn người đang nằm trong lòng mình.
33 Edit: Cải Trắng
Vợ của tôi sinh con chuột: Còn bao lâu nữa mới đến a! Đợi tới muốn cào tim cào phổi.
Tâm tâm niệm niệm: Vừa mới đi xem đồng hồ rồi, còn 6 phút nữa thôi.
34 Edit: Cải Trắng
Cho nên, khi vừa mới mở cửa, người đứng bên ngoài đã thấy được một con dao sáng loáng, vừa chuẩn dừng ngay trước mặt anh.
Cố Cảnh Cảnh:.
35 Edit: Cải Trắng
" Thái sợi hay thái miếng? "
" Thái sợi. " Ôn Nhan nhường chỗ đứng, đi ra tủ lạnh lấy mấy quả trứng gà, cô chuẩn bị chảo để xào, thuận miệng hỏi một câu: " Anh biết làm không? "
Tán gẫu một câu, lại đổ dầu lên chảo.
36 Edit: Cải Trắng
Có thể là do ánh sáng quá mức chói lóa, Ôn Nhan ngẩn người ra, lúc sau cô mới lấy lại tinh thần, mắt hơi cong cong lên: " Năm mới vui vẻ.
37 Edit: Cải Trắng
Đèn trong phòng đã tắt, thời gian từng chút một trôi qua, những tiếng động bên ngoài dần dần cũng mất hút. Thỉnh thoảng lại có tiếng pháo hoa nổ ở trên không trung, ánh sáng của nó xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào trong phòng.
38 Edit: Cải Trắng
Đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, Dương Phàm chỉ có thể nuốt cơn tức giận vào trong, trừng mắt nhìn anh một cái.
" Đúng rồi, có một buổi diễn nghệ thuật chưa nói qua với cậu.
39 Edit: Cải Trắng
" A, nghe nói chương trình < vương="" bài="" đối="" kháng=""> kỳ này tập một sẽ quay ở chỗ chúng ta đấy, tới lúc đó cậu có muốn đi xem không? " Một nữ sinh vô cùng hưng phấn đưa tay lay lay đứa bạn cùng bàn.
40 Edit: Cải Trắng
Hô hấp đầu dây bên kia như là ngưng lại.
Qua một lúc, Ôn Nhan mới khôi phục lại tinh thần, môi đỏ hơi nhếch lên: " Không nhé. "
" Cố Cảnh Cảnh, anh là đàn ông đấy.