21 Có đôi khi, những loại dục vọng như thế này rất khó dùng ngôn ngữ để biểu đạt hết ý nghĩa của nó. Dục vọng bản thân là một loại bản năng nguyên thủy nhất.
22 Mê hoặc lòng người, mê hoặc tâm trí, Uông Thanh Mạch chính là loại đàn ông được ông trời chiếu cố, ban cho cái loại ma lực này. Anh có thể đánh bại bức tường vững chắc nhất, cũng có thể đâm lũng trái tim kín đáo nhất.
23 Hôm sau là ngày Chủ Nhật, An An dọn dẹp đồ đạc rồi mang sách và tài liệu đi sở nghiên cứu. Tới trưa thì Kiều Vũ gọi điện thoại tới. Hai người cách nhau không xa nên Kiều Vũ mang sách thi tới cho cô, sau đó cùng nhau đi ăn cơm trưa.
24 Bình Tử thuộc loại động vật chậm tiêu có chỉ số EQ loại âm, nhưng nếu được giúp đỡ một chút thì có thể tăng thành số dương. Mà IQ, EQ của Triệu Dư đều rất cao.
25 Giống như Lương Mộc Dương đoán chắc hôm nay bọn họ sẽ đến, bấm thời gian rất chính xác, chạm trán mà sắc mặt không hề lộ ra vẻ ngạc nhiên. Dù thế nào đi nữa, An An cũng không thể kìm nén được tâm tình.
26 An An vừa lo lắng vừa đau lòng. Mấy năm nay Nham Tử đã không còn bị thương nữa. Tuy rằng lần này chỉ là bị thương nhẹ, nhưng trong lòng cảm thấy rối rắm.
27 Khi Nham Tử trở về thì đã hơn mười giờ, cơm tối đã dọn xong. Trong lúc ăn cơm, Nham Tử nói đơn giản vài câu, Vương Á Viêm đã hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
28 Khi không vô cớ Diệp Tử biến mất đã ba ngày rồi. Mặc cho Quân Tử phát động toàn bộ hành trình lục soát cũng không tìm ra người. Quân Tử cho rằng Diệp Tử sẽ đến Bắc Kinh tìm cô, nhưng lại không thấy bên An An có chút tin tức nào, cho nên anh vội vã gọi điện thoại tới.
29 Đàn bà thì phải cưng chiều, càng cưng chiều càng trở nên gan dạ. Trước mắt, chỉ có An An mới có thể biến loại tình thế như thế này thành trò đùa thôi.
30 An An gọi điện thoại cho Uông Thanh Mạch, bên kia lại tắt máy, có lẽ là đang họp. Ngâm mình trong bồn tắm, toàn thân sảng khoái, lỗ chân lông nở ra, cùng cô hít thở không khí mới mẻ, khiến cô cảm thấy thoải mái không muốn đi ra.
31 Uông Thanh Mạch không phải là người bạn muốn gặp là có thể gặp. An An ngồi chờ từ lúc bầu trời tối đen cho đến khi mặt trời mọc, rồi từ lúc mặt trời mọc cho đến khi mặt trời lặn.
32 Thoáng chốc tháng chín đã sắp trôi qua, chỉ còn khoảng mười ngày nữa là đến ngày cử hành hôn lễ của Diệp Tử. An An có chút lo lắng thay cho Quân Tử, rốt cuộc không biết phải xử lý chuyện này như thế nào nữa.
33 Tuy nói rằng An An chấp nhận quà lễ này, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rùng mình vì câu nói tối hôm qua của Uông Thanh Mạch. Rốt cuộc là anh có ý gì đây? Càng ngày cô càng không đoán được lời nào của anh là thật, lời nào là giả, câu nào là thật lòng, câu nào là đùa giỡn.
34 Tiền lương căn bản tháng này của An An bị hố. Số ngày cô xin nghỉ đã vượt quá mức quy định, cho nên lương căn bản chẳng còn được bao nhiêu. Hôm sau là ngày Chủ nhật, An An lại gây lộn rầm trời với Chu Tiến rồi cúp điện thoại.
35 Tối hôm qua trở mình suốt đêm, đến gần sáng mới chợp mắt được một chút. Đáng lẽ hôm qua tính về nhà, kết quả lại bị cú điện thoại của Phương Mạc gọi đi Tam Lý Đồn (tên đường ở Bắc Kinh), chơi một hồi tới tận nữa đêm.
36 Bình Tử thuê nhà ở Thông Châu, diện tích không lớn lắm nhưng cũng tốn hết nửa tháng tiền lương của cô. Tuy rằng ở chung với Bình Tử rất thoải mái, nhưng cô có bệnh thích sạch sẽ một cách nghiêm trọng.
37 Trước sự kinh ngạc của nhiều người, An An bị Uông Thanh Mạch kéo ra khỏi quán bar. Sau đó vì đánh không lại sức lực của anh, người kia chỉ còn biết khập khễnh đi theo sau.
38 Ánh trăng sáng tỏ ngời ngời, xuyên qua tấm màn cửa sổ mỏng manh màu vàng nhạt, vào bên trong căn phòng êm dịuAn An giạng chân, ngồi hai bên hông tràn đầy sức mạnh của Uông Thanh Mạch, miệng không ngừng gặm cắn da thịt rắn chắc của người đàn ông.
39 Lúc An An tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, chăn mềm ẩm ướt. Toàn thân giống như bị nghiền nát, chỉ cần cử động nhè nhẹ thôi là cơn đau truyền đến. Cố gắng mở cặp mắt nặng trĩu ra, An An bắt gặp nụ cười dịu dàng của Uông Thanh Mạch.
40 An An nhìn hai bên người của Uông Thanh Mạch, cười khúc khích không đứng đắn. Mà người kia thì chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ, mang theo một đống dấu răng trên người bước lên xe.