Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu) Chương 32: Chương 32

Chương trước: Chương 31: Chương 31



Ban đêm mười một giờ, trong phòng bao lớn nhất của quán bar Giang Thành, dưới ánh đèn mờ ảo có mấy người đàn ông đang ôm hôn trêu chọc mấy người phụ nữ xinh đẹp, còn có hai người ngồi ở một bên bình thản nhìn một màn trước mắt, một người trong đó mặt mày dịu dàng, khóe miệng vẫn luôn mỉm cười, có cái gì đó không hề phù hợp với không khí mập mờ xa hoa phung phí của nơi này, anh thản nhiên tựa lưng vào ghế sô pha, hai chân vắt chéo lạnh nhạt liếc nhìn về phía trước, giống như người lớn tuổi ngắm nhìn một đám con nít chơi đùa.

"Ông chủ Lệ không cần người bồi bên cạnh sao?"

Người đàn ông vừa cười vừa nháy mắt về một phía, lập tức có một cô gái quyến rũ nhẹ nhàng dựa vào Lệ Tịnh Lương, khi cô gái đó còn chưa kịp chạm vào Lệ Tịnh Lương thì anh đã cười như không cười nhìn cô ta, cũng không biết tại sao, cô gái đó không còn dám tiến lên nữa, lùi về phía sau một bước theo bản năng, khi phản ứng lại thì phát hiện ra người đàn ông vừa nãy đưa mắt ra hiệu cho cô ta đã sớm xụ mặt xuống.

"Ông chủ Lệ thật đúng là giữ mình trong sạch." Vân Nhược Châu bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, gương mặt nuột nà như ngọc đã từng đóng qua rất nhiều vai diễn nam thần, anh có thể đóng vai bất kỳ nhân vật nào phù hợp với tất cả các hoàn cảnh —— chỉ cần anh muốn.

Lệ Tịnh Lương tùy ý xoay xoay chiếc điện thoại di động, bên tai là những tiếng hát không ra hồn của mấy người được gọi là "bạn bè", hình như họ đồng tình với lời nói của Vân Nhược Châu, nhưng anh ngoảnh mặt làm ngơ.

Những người tụ hội ở nơi này tối nay đều là mấy vị khách quý của nghi thức khai trương một tòa nhà bán hoặc cho thuê của bất động sản Lân Châu nào đó, Lệ Tịnh Lương đến đây là bởi vì công ty này có cổ phần của tập đoàn AR, Vân Nhược Châu ở đây có lẽ là vì anh ta là khách quý cắt băng.

"Lệ tiên sinh cần gì phải cách xa người ngoài ngàn dặm như vậy." Vân Nhược Châu rót cho một ly rượu đưa cho anh nói, "Gần đây sống chung với Hạ Tuyền có tốt không? Cô ấy yêu anh như vậy, nhất định đã đối xử với anh rất dịu dàng."

Lệ Tịnh Lương giương mắt liếc anh một cái, không có nhận lấy ly rượu.

Vân Nhược Châu tiếp tục nói: "Thật ra thì lúc ở Fiji tôi có thể không rời đi, nếu như tôi mà kiên trì ở lại, thì anh cũng sẽ không được dễ dàng ôm người đẹp về nhà như vậy đâu." Anh cười tủm tỉm nói, "Tóm lại, chẳng lẽ anh không cảm thấy đang nợ tôi một ân tình sao?"

Lệ Tịnh Lương nghiền ngẫm nói: "Anh cảm thấy bạn đồng giống với người yêu sao?"

Vân Nhược Châu mặt không biến sắc: "Cô ấy không phải là bạn đồng hành của tôi, bây giờ cô ấy là bạn đồng hành của anh rồi, nhưng đối với tôi thì đó cũng chỉ là người tình mà thôi. Nếu như lòng của cô ấy vẫn còn có vài phần đặt ở trên người tôi giống như trước, thì đương nhiên tôi sẽ không để cô ấy làm người tình đâu."

Lệ Tịnh Lương nghe xong chỉ cười: "Xem ra Vân tiên sinh có thể bò tới vị trí này ở trong Làng Giải Trí cũng không phải là không có nguyên nhân."

Sau khi nói một câu ý vị sâu xa, anh lấy điện thoại ra xem đồng hồ, rồi lập tức nảy sinh ý nghĩ muốn ra về.

Thật vất vả Vân Nhược Châu mới sắp xếp được cuộc gặp gỡ lần này, sao có thể dễ dàng kết thúc như vậy được?

Anh ta thấy hình như Lệ Tịnh Lương sắp rời đi, lập tức để ly rượu xuống bày ra vẻ mặt nghiêm túc.

"Thật ra thì tôi có một chuyện muốn thương lượng với Lệ tiên sinh." Anh ta nghiêm túc nói.

"Hả? Thương lượng với tôi?"

Lệ Tịnh Lương nhìn sang một lần nữa, nhưng ánh mắt của anh lần này mang theo một chút thăm dò và cảnh cáo, chống lại ánh mắt khiến cho người ta không tự chủ được rùng mình như thế, nhưng mà dù sao Vân Nhược Châu cũng là một nhân vật ảnh đế lớn thường xuyên xuất hiện, nên vẫn có thể chịu đựng được loại khí thế này.

"Theo như tôi được biết, thì Lệ Lão Tiên Sinh đã về nước rồi, tôi muốn gặp ông ấy." Ống tay áo Vân Nhược Châu đã hoàn toàn được thả xuống, nhưng bởi vì ánh sáng mờ ảo, nên cũng không ai chú ý tới những điều này.

Lệ Tịnh Lương chỉnh lại chiếc caravat cầu kỳ tinh xảo của mình, cử chỉ vô cùng ưu nhã, gặp gỡ một người đàn ông phi phàm, thông minh lại năng lực như vậy, cũng khó trách Hạ Tuyền lại lưu luyến không nỡ. Vân Nhược Châu ngẫm nghĩ, bưng ly rượu lên uống một hớp.

"Anh muốn gặp cha của tôi." Lệ Tịnh Lương kéo dài giọng điệu nói: "Để tôi nghĩ thử xem rốt cuộc là vì cái gì." Anh híp mắt lại, sự cao ngạo phong lưu không nói thành lời, "Chẳng lẽ anh lại là con riêng của ông ấy?"

Giọng điệu giống như là nói đùa nhưng lại thật sự chọc trúng tim đen của người nào đó, vẻ mặt Vân Nhược Châu khẽ trầm xuống, khiến cho ánh mắt của Lệ Tịnh Lương cũng trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

"Ha ha." Khóe miệng Lệ Tịnh Lương nâng lên một nụ cười, "Tôi chỉ đùa một chút thôi, Vân tiên sinh tưởng thật à?"

Vân Nhược Châu miễn cưỡng cười một tiếng nói: "Thật ra thì, tôi cũng có cách để trực tiếp gặp cha của Lệ tiên sinh mà không cần thông qua ngài." Đột nhiên, anh hạ thấp giọng, "Nhưng tôi cảm thấy với tính tình của Lệ tiên sinh, nếu như mà tôi thật sự làm như vậy, chỉ sợ rằng sẽ chết rất thảm."

"Cho nên?"

"Cho nên tôi muốn trưng cầu ý kiến của anh trước." Vân Nhược Châu rũ mắt, "Nhưng thật đáng tiếc, một câu nói đùa của Lệ tiên sinh vừa

Loading...

Xem tiếp: Chương 33: Chương 33

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chạm Vào Thương Nhớ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Ông Xã Không Thể Nuông Chiều

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tình Cũ Tự Cháy

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57


Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27


Nếu Anh Nói Anh Yêu Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 65