Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu) Chương 30: Chương 30

Chương trước: Chương 29: Chương 29



Editor: Tiểu Ốc

"Anh cũng đâu để cho em được kiêu ngạo một chút." Hít mũi một cái, âm thanh đặc giọng mũi của người phụ nữ vang lên từ trong ngực người đàn ông.

Trong nháy mắt đó, dường như khóe miệng Lệ Tịnh Lương hơi nhếch lên một chút, ý tứ bên trong cặp mắt xếch đen nhánh đằng sau mắt kính kia rõ ràng là "Anh biết ngay mà" nhưng lại không thể làm gì khác.

"Em lại muốn làm cái gì."

Ai, thật ra thì phụ nữ ghét nhất là cái từ này, cái gì gọi là "lại" cơ chứ? Cô đề cập tới vấn đề này rất nhiều lần sao?

Nhưng khi nghĩ lại thì hình như...... đúng là như vậy rồi.

Có chút ngượng ngùng nắm chặt lấy vạt áo của anh, Hạ Tuyền trầm mặc một lúc lâu, hơi híp mắt ngẩng đầu lên từ trong ngực anh, túm lấy vạt áo để kéo đầu anh xuống, hai người cứ mắt đối mắt như vậy.

"Nói chuyện."

Ông chủ Lệ thấy đối phương cứ nhìn chằm chằm vào mình mà không chịu đưa ra điều kiện thì chau mày, nhìn thử xem, đàn ông đẹp chính là đàn ông đẹp, ngay cả khi nhíu mày cũng anh tuấn như vậy. Hạ Tuyền cười rộ lên, giơ tay nhẹ nhàng mơn trớn trên khuôn mặt như tranh vẽ của anh, một lúc lâu mới thu tay lại, hơi xúc động thở dài.

"Lệ Tịnh Lương, nếu như anh đi đóng phim, thì nhất định sẽ còn nổi tiếng hơn cả Vân Nhược Châu."

Giống như đụng đến chỗ hiểm của ông chủ Lệ, Lệ mỗ trực tiếp buông cô ra rồi xoay người muốn rời đi, Hạ Tuyền cười híp mắt kéo tay anh nói: "Đi đâu thế? Không đề cập tới anh ta nữa là được rồi chứ gì?"

Lệ Tịnh Lương ngoái đầu lại nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt kia thật đúng là ngoan độc mà, giống như muốn ăn sống nuốt tươi cô vậy.

"Đừng có dùng ánh mắt đó nhìn em, em sẽ bị tổn thương đấy." Cô ôm ngực, bộ dạng giống như là không thể chịu được.

Vẻ mặt Lệ Tịnh Lương khựng lại mấy giây, sau đó lại trở về như cũ, anh trực tiếp ngồi lên trên giường, từ từ bình tĩnh miêu tả từ đầu đến cuối thân hình của cô, cô là diễn viên, đã sớm bị người ta nhìn quen rồi, thấy anh như thế còn bày ra một tư thế tạo hình để cho anh nhìn, còn thuận tiện sờ sờ bụng của mình nữa.

"Thấy thế nào, nhìn có được không? Có cảm thấy em nâng cao bụng bầu như thế này rất đẹp hay không?"

Đôi mắt cô vẫn ửng hồng như cũ, mặc dù đã cố gắng hết sức để thể hiện mình vui vẻ, nhưng hiệu quả vẫn quá kém.

Lệ Tịnh Lương khẽ vỗ vào vị trí ở bên cạnh, sau đó quay đầu sang một bên, giống như là đang suy tư cái gì đó.

Ban đầu Hạ Tuyền có chút do dự, nhưng khi thấy anh dời tầm mắt đi chỗ khác thì cũng cảm thấy tự nhiên hơn đôi chút, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh anh.

Cảm giác vị trí bên cạnh lõm xuống, Lệ Tịnh Lương mới quay đầu lại nhìn thẳng về phía trước nói: "Xem ra em đã bình tĩnh lại."

Thật ra thì tâm trạng bây giờ của Hạ Tuyền vô cùng vô cùng phức tạp, cô biết vừa rồi Lệ Tịnh Lương quay đầu đi không phải là vì đang suy tư, mà là vì sợ cô không được tự nhiên. Anh suy nghĩ ân cần chu đáo như vậy, không hề có chút mưu mô quỷ quái gì, cô tự thẹn mình không bằng, nhưng lại cảm thấy rất có cảm giác an toàn.

Cô nhìn anh, bờ vai của anh rộng như vậy, cô nhìn một lúc cũng không tự chủ mà dịch tới gần, rúc vào đầu vai của anh.

"Thật ra thì em cũng không nghĩ ra muốn làm cái gì." Cô chậm rãi nói ra từng lời trong tim mình, "Em chỉ là muốn hỏi anh một vài vấn đề."

Lệ Tịnh Lương rũ mắt nhìn cô, trầm trầm thấp thấp phát ra một tiếng nghi vấn: "Hả?"

Tầm mắt Hạ Tuyền chuyển lên nhìn thẳng vào anh, hỏi: "Về sau anh sẽ đối xử tốt với em chứ?"

"Sẽ."

"Vậy anh có thật sự muốn em và đứa bé này không?"

"Muốn."

"Vậy anh có thể đảm bảo rằng cả đời này sẽ không nuốt lời không?"

"Có thể."

"Không đúng." Hạ Tuyền ngồi thẳng người nói: "Với tính tình của Lệ tiên sinh, chẳng phải là nên nói cái gì mà ‘tôi không đoán được chuyện của tương lai, chỉ có thể đảm bảo chuyện của hiện tại’ thôi sao?"

Lệ Tịnh Lương cười như không cười trêu chọc: "Em đang đoán suy nghĩ của anh sao?"

"Đây là sự tò mò trong tình yêu." Vẻ mặt cô vô cùng nghiêm túc, bộ dạng giống như là mình đang nói đúng.

Lệ Tịnh Lương khẽ cười một tiếng, giơ tay đè lên đôi bàn tay không ngừng di trái di phải của cô, đặc biệt là bàn tay sắp chạm đến eo của anh, hơn nữa chúng còn giống như đang hợp tác làm loạn trên eo anh, sao anh có thể không ngăn cản được?

"Vừa nãy còn chất vấn anh ở trên ban công, vậy mà bây giờ còn nói cái gì mà sự tò mò trong ‘tình yêu’, chính bản thân em có tin được không."

"Em đương nhiên tin." Cô rất cố chấp muốn chạm vào eo của anh, mặc dù anh đã ngăn cô lại rất nhiều lần, nhưng cô vẫn lúc thua lúc thắng.

Cuối cùng, Lệ Tịnh Lương không nhịn được nữa, bắt lấy cổ tay của cô chau mày nói: "Còn lộn xộn nữa thì lập tức lên giường."

Những lời này tuyệt đối không phải ý tứ trên mặt chữ, nhất định là có một ẩn ý nào đó. Nhưng Hạ Tuyền là ai chứ? Sao cô có thể sợ được?

"Ngay cả một cái yêu cầu nho nhỏ như vậy của em mà anh cũng không chịu đáp ứng, anh còn nói rằng về sau sẽ đối xử tốt với em sao." Hạ Tuyền lã chã chực khóc, "Em ngay cả sờ một chút cũng không được à? Em cũng đâu có sờ phần dưới của anh, chỉ là muốn sờ eo của anh thôi mà."

"Eo của đàn ông có gì tốt mà sờ vào." Anh không mặn không nhạt nói, không cử động.

"Eo của anh không giống với những người đàn ông khác!"

"Anh không phải là đàn ông sao?"

"Anh là đàn ông, nhưng anh không phải là đàn ông thối, anh là một người đàn ông thơm ngát." Cô hôn một cái lên trên mặt anh, bây giờ thật sự vui vẻ hơn rất nhiều.

Lệ Tịnh Lương liếc mắt nhìn cô, nghiền ngẫm nói: "À, bây giờ anh không phải là người xấu nữa rồi, em có thể yêu anh lại một lần nữa."

"......" Người đàn ông này thật đúng là thù dai, Hạ Tuyền ho một tiếng nói sang chuyện khác, "Buổi sáng vẫn chưa được ăn nhiều lắm nên hơi đói, em đi ra ngoài ăn một chút đây." Nói xong cô đứng dậy chuẩn bị rời đi, Lệ Tịnh Lương cũng không ngăn cản cô, đợi đến khi cô sắp

Loading...

Xem tiếp: Chương 31: Chương 31

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Four-L

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12



Cùng ta vui vẻ được không

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45


[Thích Cố] Bỉ Ngạn Hoa

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 10


Phá Giới

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12