21 Hai người xách theo không ít đồ ăn về nhà, Trầm Úy Vũ nói với Đào Lộ là tối nay anh muốn đích thân xuống bếp, xem như để chúc mừng cô đến nhà anh ở, dù sao ngày nào cũng ăn bên ngoài thì cũng chán.
22 Lại một tuần mới bắt đầu!Bình thường lúc đi làm sau ngày cuối tuần, có khá nhiều người bị mắc một loại bệnh gọi là di chứng ngày thứ hai, có nghĩa là cảm thấy vô cùng chán nản và lười biếng với công việc vào ngày đầu tuần.
23 Đào Lộ trên tay ôm một thùng giấy, tuy kích thước không lớn lắm, nhưng bên trong không biết đựng những cái gì mà nặng đến vậy. Đi vào phòng ngủ, cô nhanh chóng mở hộp ra, bên trong có sách và đĩa DVD, trong nháy mắt, cô bỗng thấy hoang mang, đây là “bài giảng” mà chị dâu đưa cho cô đấy sao!Ngồi trước bàn máy tính, cô bắt đầu cẩn thận xem qua một lượt các loại “bài giảng”.
24 Hai tháng vội vã trôi qua…Trong sáu mươi ngày này, Đào Lộ luôn luôn bận rộn, hầu như không có ngày nào thảnh thơi, đơn giản là vì cô muốn cố gắng hết sức để thay đổi hoàn toàn nề nếp của bản thân!Ban ngày, cô vẫn đóng vai trò là một cô thư ký, tuy nhiên cũng sẽ có lúc phát sinh việc đưa văn kiện đến phòng kế hoạch, chân trước vừa đến không bao lâu, chân sau đã bị Trầm Úy Vũ kéo trở về.
25 Khi Trầm Úy Vũ cùng Đào Lộ tiến vào hội trường, ánh mắt của mọi người giống như đèn pha sáng rực chiếu thẳng lên người bọn họ, dường như có thể đốt thành một lỗ thủng luôn rồi.
26 Trên tầng sáu của tòa chung cư cao cấp truyền đến tiếng đóng cửa mạnh, nguyên nhân là vì Trầm Úy Vũ đang bế Đào Lộ nên phải dùng chân để sập cửa. Bàn tay nhỏ bé của cô sờ loạn trước ngực anh, tán thưởng nói: “A…Sờ thích thật…” Anh không đáp lời, gọn gàng bế Đào Lộ đi vào phòng của cô.
27 “Ưm…Anh đẹp trai ơi…Lưỡi của anh nóng quá…” Đào Lộ cắn môi nói, thật ra cô cảm thấy rất xấu hổ muốn rút chân về, bởi vì cô còn chưa tắm rửa mà. Hơn nữa, cô chưa từng được Trầm Úy Vũ đối đãi như vậy nên nhất thời không thể thích ứng được, lưỡi anh từ mắt cá chân di chuyển lên trên khiến cho lỗ chân lông của cô run rẩy dựng đứng cả lên.
28 Trầm Úy Vũ bị câu nói của Đào Lộ làm cho buồn cười!Từ bộ ngực tròn ngẩng đầu lên ngắm nhìn gương mặt đang say rượu của cô gái nhỏ, lần đầu tiên có người dám nói anh xấu đấy!Tuy là anh luôn biết giữ mình, không quá phóng túng, nhưng cũng không có nghĩa là anh chưa làm tình với phụ nữ, bình thường khi lên giường với người phụ nữ khác, anh đều hết sức khắc chế, một phần là vì nhu cầu của thân thể là chính, còn hầu như là không có cảm xúc gì.
29 Lối vào nhỏ hẹp bị một vật thể to lớn chen vào, dù cho vừa rồi Đào Lộ đã động tình, nhưng cảm giác đau đớn lúc này vẫn truyền tới, khiến cho sắc mặt cô trở nên trắng bệch.
30 Sau khi phóng ra Trầm Úy Vũ vẫn như cũ chôn sâu trong cơ thể Đào Lộ, tinh tế hưởng thụ dư âm sau cao trào, cúi người hôn lên xương quai xanh duyên dáng của cô.
31 Đào Lộ tuy đã cực kỳ mệt mỏi, nhưng nếu Trầm Úy Vũ đã yêu cầu thì cho dù có không muốn thì cô cũng không thể từ chối được, vì cô hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
32 Ánh nắng mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, căn phòng nam tính u tối trở nên bừng sáng, đánh thức Trầm Úy Vũ đang ngủ say. Mắt nhìn Đào Lộ đang co rúc trong ngực mình, lông mi dài khẽ run, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi hé mở, mái tóc đen làm tôn lên làn da trắng nõn của cô, xung quanh phảng phất mùi quýt thơm ngọt.
33 Giờ tan tầm của ngày thứ năm, hôm nay không giống với các ngày khác, đó là vì Trầm Úy Vũ sẽ không đi về nhà cùng cô mà phải đi xã giao buổi tối. Trước khi đi anh còn lưu luyến không rời kéo cô lại hôn hít một trận, khiến cho Đào Lộ nghĩ mà buồn cười, anh hình như là càng ngày càng muốn dính lấy cô rồi!Nếu không có Trầm Úy Vũ đưa đón, vậy thì cô sẽ đi xe bus về nhà!Bước ra khỏi cửa công ty, Đào Lộ đã bắt gặp ngay một bóng hình lả lướt kiều diễm đi tới, giày cao gót còn dậm cộp cộp lên sàn, cứ như là cô ta có thù oán với mặt đất vậy.
34 Đây là một nhà hàng đồ Tây nổi tiếng ở ngay gần công ty, nhưng giá cả đối với dân làm công ăn lương bình thường thì hơi cao, tuy rằng lúc đầu Đào Lộ không muốn vào, nhưng Quản Sĩ Huân nói vì đây là lần đầu tiên có hẹn với cô, cho nên hắn muốn lưu lại cho cô một ấn tượng tốt.
35 Nhìn cảnh đêm bên ngoài lướt nhanh trong tầm mắt, những ánh đèn từ biển hiệu hàng quán cũng đã bắt đầu được bật lên, nhưng cho dù bên ngoài có rực rỡ sôi động thế nào đi chăng nữa thì Đào Lộ cũng chẳng có tâm trạng mà thưởng thức.
36 Thư phòng bỗng chốc rơi vào yên tĩnh, tiếng kêu của đồng hồ trở nên rõ ràng, tích tắc tích tắc, giống như tiếng tim đập của Đào Lộ lúc này. Cô cúi đầu khẽ nhếch môi, cái miệng nhỏ nhắn cứ mở ra rồi lại ngậm vào, thật sự không biết phải làm sao để chấm dứt đề tài này.
37 Xe ô tô đi xuống hầm gửi xe của công ty, Trầm Úy Vũ cầm văn kiện, mở cửa đi xuống xe, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía thang máy trục trặc đang được tu sửa.
38 Người này là muốn ăn cái miệng nhỏ của cô đến khi nào hết tức giận thì thôi đấy à?Cũng không phải là không được, nhưng mà anh có thể nhẹ nhàng một chút không? Tuy nhiên Đào Lộ lại không có cơ hội nói ra suy nghĩ của mình, bởi vì lưỡi còn đang bị anh cắn mút.
39 Đào Lộ tiếp tục chuyển hướng hôn xuống bụng Trầm Úy Vũ, ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn mỹ nhuộm màu tình dục của anh, nhìn càng thêm mê người, da thịt trơn bóng bị cô lưu lại dấu hôn, làm cho cô xúc động muốn hạ gục anh.
40 “A…” Trầm Úy Vũ được đưa vào hoàn toàn trong cơ thể cô, phát ra tiếng thở dốc khoan khoái. “Quả đào nhỏ của anh đẹp quá!” Đây là suy nghĩ của Trầm Úy Vũ ngay sau khi bị cô áp đảo, nhìn gương mặt nhỏ nhắn nhuốm màu tình dục của cô, thật xinh đẹp giống như một đóa hoa đào.