1 Hãn giật mình thức giấc vì tiếng bọn trẻ con nô đùa inh ỏi ngoài vỉa hè. Con nít ở đâu mà lắm thế nhỉ ? Cau có bước khỏi giường, mở cửa , Hãn ra balcon nhìn xuống.
2 Hãn vung tay ném mạnh cái điện thoại không dây vào vách rồi lớn tiếng gọi liền hồi khiến bà Nhận hớt hải chạy vào Hãn cau có ra lệnh - Mẹ đi tìm Thiên Ân cho con.
3 Đang săm soi tỉa tót cặp chân mày vốn đã được tia rất mỏng của mình, Thư Hoài bỗng dừng tay hỏi: - Ê Phi! Cái thằng cha ở trước nhà mình đã đi lại được chưa vậy ? Phương Phi không trả lời, cô hỏi vặn lại: - Sao lại hỏi em ? Lạ thật! Hoài lại ngắm mình trong gương: - Không hỏi "Bà Tám" thì hỏi ai.
4 Đợi thằng Bin Anh đọc xong bản cửu chương sáu thật làu , Phương Phi mới cho nó nghỉ. Rú lên 1 tiếng sung sướng nó chạy ào qua phòng bên nơi thằng Bin Em đang ngồi chơi điện tử.
5 Phương Phi nhấn chuông , cô chờ 1 hồi mới thấy chi. Bờ ra mở cổng Bờ chép miệng - chị đang pha cà phê cho Hãn nên nghe chuông mà không ra ngay được Phi mỉm cười - Em chờ được mà chị.
6 Hãn vùi đầu vào gối, anh cố giả điếc nhưng những âm thanh ồn như vỡ chợ không để anh yên. Con ranh Phương Phi đúng là quá đáng khi cố tình chơi đá cầu với bọn trẻ vào lúc này.
7 Phương Phi rầu rĩ nhìn bánh xe xẹp lép rồi nhìn lên bầu trời xám xịt. Hừ! Tự dưng lại bị xì bánh. Thật là xui xẻo! Vừa lầm bầm , cô vừa dắt xe ra khỏi cổng trường.
8 Phải đợi gần nửa tiếng đồng hồ , Phương Phi mới thấy Hãn chập chạp lăn xe ra Cố nén bực bội , cô dịu dàng - Chúng ta bắt đầu nhé ? Hãn nạt - Làm gì vội dữ vậy ? Phải để tôi thở với chứ Phương Phi lạnh lùng - Đừng làm trò trẻ con nữa , trông chán lắm.
9 Đang đạp xe sát lề đường, Phương Phi chợt nghe có người gọi tên mình hết sức trìu mến. Quay sang, cô thấy Cần và nụ cười đầy thiện cảm của anh. Phi chao tay lái, suýt nữa cái xe đạp cà tàng của cô va vào lề đường.
10 Đặt phong thư lên bàn , bà Nhận mỉm cười:- Để cháu ăn vặt hoặc sắm sửa chút ít. . Phương Phi lắc đầu:- Cháu không dám nhận đâu. Bà Nhận dịu dàng:- Cháu xứng đáng được hơn thế nhiều.
11 Ông Trường cau có hỏi Phương Phi:- Con Hoài đâu ?Bà Túy vội trả lời thay:- Công ty mở tiệc chiêu đãi gì đó , nó được mời nênkhôngăn cơm nhà. Ông Trường ngạc nhiên nhìn vợ:- Nó mới vào làm , chỉ thuộc hạng tép riu sao lại được mời chiêu đãi kìa ?Bà Miên im lặng , trong khi bà Túy hồ hởi khoe:- TH có bà Nhận đỡ đầu.
12 Thư Hoài khều Phương Phi giọng hạ xuống:- Em muốn nghe chuyện bí mật không ?Phi nhíu mày:- Bí mật của gia đình cô Nhận hả?- Chớ còn ai vô đây nữa. Cũng ly kỳ hấp dẫn lắm nghen.
13 Vừa đặt máy xuống , Phi đã bắt gặp cái nhìn soi mói của Thư Hoài:- Lại lão Hãn à ? Sao dạo này lão khoái gọi điện thế ?Phương Phi nhăn mặt:- Thì phải có chuyện người ta mới gọi chứ.
14 Hãn vùi mặt mình vào tóc Phi và để mặc tâm trí bồng bềnh theo mùi hương cỏ. Mới bên Phi không bao lâu, nhưng anh đã yêu mê mẫn mùi tóc cô. Cái mái tóc ngang vai đẹp hơn bất cứ mái tóc quảng cáo dầu gội đầu nào trên tivi đã khiến anh thèm vùi mặt vào mỗi lần cạnh nhau.
15 Hãn nhìn mông lung ra ngoài ô cửa kính. Trời đã về chiều , anh và Cần ngồi đây đã 1 tiếng đồng hồ. Thời gian mỏng như cánh phù du và đời người ta dường như cũng vậy.
16 Đang ngủ, Cần giật mình bởi chuông điện thoại. Mới. . 8 giờ ssáng mà lại sáng chủ nhật, điện thoại đã. . ám rồi. Thật là bực bội. Khi chưa bù được cho đêm qua anh thức chơi game tới gần sáng.
17 Hãn im lặng nhìn Phương Phi. So với thời gian cô bé chăm sóc anh, hôm nay Phi xanh xao, mệt mỏi quá. Trái tim Hàn nhoi nhói đau khi nhớ về 1 thời lãng mạn đã qua.
Thể loại: Bách Hợp, Truyện Teen
Số chương: 37