41 Có lẽ cảm thấy Lâm Khả Tâm có chút đáng thương , nguyên bản Tư Đồ Viêmđang im lặng liền mở miệng: " Vậy mẹ của cô có từng thử qua món cô nấu chưa?""Có ~ Hơn nữa tôi không ngừng nấu ẹ , mà còn rất nhiều bạn bè thưởng thức bento nữa ! Đối với tay nghề của tôi ai cũng nhất trí tán thưởng nhất là Cố Ca ca.
42 Rất nhanh trời cũng tối , Lâm Khả Tâm nhìn đồng hồ , liền lấy đồ ra làm cơm tối nhưng làm xong cô cũng không ăn mà một bên ngồi xem TV , một bên chờ Tư Đồ Viêm trở về , làm như vậy thực sự có vài phần giống Tư Đồ Thái Thái.
43 anh nhịn không được vẫn muốn chọc cô một chútBị Tư Đồ Viêm hỏi vậy , Lâm Khả Tâm nhất thời có chút bối rối " Ách , tôi có nhìn gì đâu. . . . . . Tôi. .
44 Bất quá , sự cự tuyệt của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho anh giận , ngược lại còn trố mắt một lát , đã trễ như thế này sao cô lại chưa ăn gì?. . . . .
45 Tuy rằng Tư Đồ Viêm không nói thêm gì nhưng kia ý rõ ràng là nói cô đa tình , cô cảm thấy vừa thẹn vừa giận , nói chuyện cũng không dẫn theo cơn tức: " Vô nghĩa, tôi đương nhiên biết anh nói đồ ăn , nhưng anh có nên phải nói một câu giải thích không?""Có.
46 Thấy bộ dạng thống khổ ăn uống của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm ngược lại cảm thấy thật đáng yêu. . Đáng yêu? Tư Đồ Viêm sửng sốt một chút , rốt cuộc anh bị gì vậy? Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ dùng từ này với phụ nữ cả , bởi vì phụ nữ bên cạnh anhtoàn vì tiền mà bán thân.
47 "A , anh cởi quần áo để làm chi? Mau mặc, vô mặc vô. " Lâm Khả Tâm bịt mắt nói, nhưng đáp lại là sự trầm mặcThấy anh không nói gì , Lâm Khả Tâm biết chỉ có thể dựa vào lỗ tai của mình , bit mắt , cô thấy tiếng cởi quần áo xa xa , đợi cho tất cả dừng lại cô mới tiếp tục hỏi: "Anh mặc quần áo làm chưa?"Nhưng Tư Đồ Viêm vẫn vậy không nói gì , này anh bị câm điếc sao? Như thế nào lại không trả lời cô a.
48 Lâm Khả Tâm oán giận , để ngón trỏ trước miệng anh:"Đừng quên tôi vừa nói gì"Nhớ đến lời nói uy hiếp của anh , Lâm Khả Tâm không dám loi nhoi nữa , nhưng vẫn bất mãn trừng mắt liếc anh một cáiBất quá anh không để ý sự căm tức của cô , người trong lòng ngực làm cho tâmtình anh rất tốt , anh nhắm mắt lập tức ngủ, mà Lâm Khả Tâm bị anh ôm , thật sự không dám nhúc nhích nữa cũng liền rơi vào giấc mộng đẹp.
49 "Aha. . . . . . " Nghe thấy Tư Đồ Viêm nhẹ nhàng cười , cô càng thêm đỏ mặt , thậm chí cô nghĩ anh cố ý để ra khoảng nhỏ như vậy để làm cô thêm bối rối"Cười cái gì cười?" Lâm Khả Tâm tức giận trừng mắt liếc anh một cái , sau đó chạy vào bếpNhìn theo bóng dáng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm rõ ràng nhếch miệng nở nụ cười.
50 Thấy Lâm Khả Tâm hiểu lầm , anh vốn không định giải thích nhưng sau khi quan sát , vẫn không khỏi mềm long: " Tôi không phải không tin em. ""?" Lâm Khả Tâm ngẩng đầu , nghi hoặc nhìn anh , đợi chờ lời giải thích kế tiếp của anh.
51 Mang theo tia lo lắng , Lâm Khả Tâm trở nên vô tri vô giác , cho đến khi tối , làm xong cơm chiều cô vẫn không thể lấy lại được bình tĩnh , ngay lúc cô sợ hãi thì cửa mở ra , không khỏi làm cô giật mình ,cả người bật dậy.
52 Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , Lâm Khả Tâm không khỏi sửng sốt một chút , đúng ha , cô và anh đều vì tình một đêm nên mới ký hợp đồng hôn nhân , điều duy nhất không giống là đứa bé , còn những thứ kia không có gì khác , bất quá nếu anh không nói cô cũng chẳng phải hiện ra.
53 " Lâm Khả Tâm , chẳng lẽ em đã quên rằng trong hợp đồng có ghi em khôngđược quyền chống đối yêu cầu của tôi? Nếu em không nhớ thì lấy ra xem đi. ""Này.
54 Không biết có phải người giàu đều thích nuôi loại chó lớn , chỉ một chút sâu , Lâm Khả Tâm liền thấy vài chú chó , hơn nữa cùng một màu , mà điều khoa trương nhất chính là chú Ngao Tây Tạng.
55 Lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm kinh ngạc một chút , sau đó cô bối rối nhìn anh , biểu tình cũng trở nên mất tự nhiên. Tuy rằng không ngẩng đầu , nhưng anh cũng đoán được biểu tình của cô lúc này , vì thế một bên anh cơi nút áo , một bên giải thích nói :" Tôi chỉ cảm thấy mặc quần áo ngủ sẽ không thoải mái , em không cần khẩn trương như vậy , tôi sẽ không làm gì em đâu".
56 Theo bản năng , anh lấy tay vỗ vỗ nhẹ sau lưng cô , lúc này cô đang trau mày thì giãn ra. "có ba ba thật tốt. . . . . . " Nhìn thấy Lâm Khả Tâm nở nụ cười , Tư Đồ Viêm thởdài , sau đó yên lặng hạ quyết định trong lòng.
57 Vì tránh để cho anh biết cô nghĩ gì , nên cô nở nụ cười tuỳ ý tìm cớ nói: " Đúng vậy , còn sớm mà anh còn chưa ăn tối phải không? Trước anh cứ ăn đi rồi có gì nói sau.
58 Một bên Đại Vĩ giúp Tư Đồ Viêm, mở miệng nói: " Lâm Tiểu Thư cô không biết đâu , thật ra tiểu bắc kinh này cũng không phải sủng vật được bán ra , mà là của lão bản Tiểu Tể , ông ấy định sẽ tặng cho bằng hữu , nên dù thế nào cũng không bán , sau đó Tổng Tài năn nỉ ông ta nửa ngày , và ột chút tiền , ông ấy mới đáp ứng.
59 Bởi vì hành động của anh quá đột ngột , Lâm Khả Tâm nhất thời cứng người , thậm chí những gì cô định nói cũng đã quên hết , mà Tiểu Bắc Kinh không biết hai người đang làm gì nên tò mò đến cọ cọ vào hai người , nhưng bọn họ vẫn không nhúc nhích.
60 Đúng vậy , bởi vì cấm dục lâu rồi nên anh như con hổ đói lâu ngày , bá đạo , cường ngạnh hôn , làm cho cô một trận choáng váng. Ngay từ đầu , Lâm Khả Tâm còn đẩy anh ra nhưng vì nụ hôn đó quá mãnh liệt , cô làm sao ngăn cản được? Từ từ chậm rãi buông nắm tay , mà trong lòng cũng bị nụ hôn đó làm cho hoà tan , thậm chí cả người đều nóng lên , ý thực được cô không còn chống cự nữa , Tư Đồ Viêm buông lỏng đôi môi sưng đỏ của cô ra.