21 Sau một lúc, mắt Hạ Thiên Kỳ mới quen với bóng tối, không còn không nhìn được bất cứ thứ gì nữa.
Dù cho trên người có rất nhiều thứ nghe đồn là có thể chống lại quỷ hồn, nhưng con mẹ nó cũng chỉ là nghe đồn mà thôi, Hạ Thiên Kỳ cũng không có gan lấy mạng ra đánh cược.
22 Ngồi trong phòng vệ sinh đầy mùi nước tiểu, Duẫn Tĩnh giống như một chú mèo con bị dọa sợ run lên, da gà toàn thân cũng theo đó mà nổi lên khắp người.
23 Trốn sau cánh cửa, Hạ Thiên Kỳ gắng nín thở, không dám tạo nên bất cứ âm thanh nào.
Cứ vậy khoảng 30 giây, từ ngoài cửa phòng trực bỗng vang lên tiếng cào móng tay.
24 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Dù bị đưa tới đồn công an nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không hề thấy lo lắng, bởi vì hắn hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của công ty, chẳng mấy chốc sẽ khiến bọn họ phải thả người.
25 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Dù biết mình đang tự chui đầu vào lưới nhưng cũng không thể nào làm gì khác, bởi lẽ nếu lựa chọn chạy trốn thì cũng sẽ bị quỷ tìm tới, sẽ chết càng nhanh, không bằng thẳng thừng đối mặt với nguy hiểm rồi mới từ đó tìm ra cách giải quyết.
26 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Đứng trước cửa phòng tắm, Hàn Hy Nguyên nín hơi cố gắng lắng nghe tiếng ở bên trong, không lâu sau hắn liền thở phào vì không hề thấy có âm thanh gì truyền từ đó ra.
27 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Dừng bước nhìn về phía phòng trực, Hạ Thiên Kỳ cũng không thấy bóng dáng Hàn Hy Nguyên đâu cả.
“”Tên mập chết tiệt không ở đây.
28 Kết quả thì con mẹ nó hay rồi, không thèm để ý tới cái bẫy rõ rành rành này mà ngang nhiên đi lên tầng.
"Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!. . Tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân.
29 “Ngươi nói cái đếch gì thế, đừng làm ta cảm động được không, chúng ta cùng nhau đi!”
Không thể không nói, Hạ Thiên Kỳ đã thực sự bị hành động này của Lãnh Nguyệt làm cảm động, dù chi trong giây lát ngắn ngủi.
30 Có thể nói rằng Lãnh Nguyệt đã đặt hết hi vọng vào Hạ Thiên Kỳ nên chỉ cố gắng đỡ đờn.
Còn cố được bau lâu nữa thì cũng là một câu hỏi cho cả hắn và Hạ Thiên Kỳ, bởi không chừng ngay giây tiếp theo thì cả hai sẽ lần lượt bị quỷ giết.
31 Chạy một mạch tới tầng sáu rồi Hạ Thiên Kỳ mới ngừng chân nghỉ lấy sức.
“Lãnh Nguyệt? Lãnh thần? Lãnh. . ”
Hạ Thiên Kỳ gọi mãi cũng không thấy Lãnh Nguyệt phản ứng lại, xem ra hắn đã gần hết hơi rồi.
32 Hạ Thiên Kỳ nhẫn tâm ra sức bóp chặt cổ nữ sinh khiến cho cô ta lại càng giãy dụa mạnh hơn.
Cũng không còn cách nào khác, con quỷ kia đã phụ lên người nữ sinh này, vì thể chắc là nó hoàn toàn có thể bị bóp chết!
Chỉ từ việc nữ sinh này không thể thoát khỏi tay hắn thì đã có thể nhận ra rằng hắn rất có thể chỉ cần dùng sức đã có thể giết được quỷ.
33 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Từ lúc hắn đi vào phòng 703 tới giờ vẫn chưa được ba phút, nếu là bình thường thì rất ngắn nhưng trong tình cảnh này thì lại quá dài.
34 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Nghĩ tới việc con quỷ vô cùng đáng sợ kia đang ngay bên cạnh mình thì Hạ Thiên Kỳ cảm thấy lạnh người đến nỗi lập tức chui ra khỏi gầm giường.
35 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Trong lúc cực kì sợ hãi này Hạ Thiên Kỳ bỗng có ý định buông Lãnh Nguyệt trên lưng ra…
Bởi lẽ việc này không những có thể làm giảm tốc độ của con quỷ kia, còn giúp tăng tốc độ của chính mình lên.
36 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Ngược lại cũng có thể xác định rằng con quỷ áo đỏ kia thực sự không thể rời khỏi tầng tám để ra ngoài giết người!
Vì thế chỉ cần hắn và Lãnh Nguyệt không tự quay lại ra vẻ ta đây với con quỷ kia thì cũng sẽ không còn gì nguy hiểm nữa.
37 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Trong lúc chờ xe cấp cứu tới thì Hạ Thiên Kỳ đã tìm được điện thoại cũng Lãnh Nguyệt, sau đó cũng nhìn thấy một cuộc gọi nhỡ như mình đã đoán trước, hơn nữa đó cũng là số điện thoại đã gọi cho hắn.
38 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
Nghe được câu hỏi của Hạ Thiên Kỳ thì người trung niên này chỉ lắc đầu đáp lại:
“Thật ra thì dù là giải quyết chuyện linh dị theo ý ngươi vừa nói hay là giết quỷ gì đó đều đúng cả, đó chính là công việc sau này của ngươi.
39 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
“Ta không hề nộp đơn xin việc cho công ty đúng không?”
Hạ Thiên Kỳ không hề có chút ký ức nào về việc nộp đơn xin việc tới công ty này, thậm chí hắn còn không nhớ rõ vì sao mình lại đồng ý đi phỏng vấn.
40 Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
"Vì sao khi rời công ty lại bị giết? Là do công ty cử người. . "
"Không phải như ngươi nghĩ đâu. " Người đàn ông này cắt lời Hạ Thiên Kỳ đồng thời giải thích:
"Sau khi kí hợp đồng với công ty thì đại biểu ngươi đã trở thành một thành viên của nơi này, do đó khi ngươi ra sức cống hiến thì cũng nhận được sự bảo vệ của công ty.