21 Nhưng rồi. . . khuôn mặt đẹp trai đó. . . dần biến sắc. . . . _A. . . a. . . . a – một khuôn mặt gớm ghiếc với những cái răng nanh nhọn hoắt đỏ màu máu.
22 Phập. . . hơ,hình như tôi vừa đụng trúng ai đó. . _xin lỗi,xin lỗi. . . - tôi không ngước lên ,tiếp tục bước đi. . _Này,tưởng một câu xin lỗi là xong chuyện đó hả?- hình như là một cô gái nào đó,có vẻ tức giận.
23 Một bữa tiệc ư? – tôi sẽ phải đi dự một bữa tiệc cùng với anh Ngôn. Cũng hay đó chứ. . nhưng sao tôi thấy lo lắng quá. . . Tối ngày mai anh Ngôn bảo sẽ đến đón tôi.
24 Tôi bỗng thấy buồn ghê gớm. Tối nay,tôi đi dự tiệc. Loay hoay mãi với cái váy,cuối cùng tôi cũng mặc được lên người,không có ai giúp đỡ thật khó khăn.
25 Tôi cũng không biết là mình cảm thấy thế nào nữa. . . Bực mình vì bị cướp mất nụ hôn đầu. . . nhưng cũng thấy có chút ngọt ngào nào đó mà khó nói. Mâu thuẫn quá.
26 Một cái dáng gầy ,cao cùng một bộ mặt quỷ. . . . Một người con trai. _Ậu à ai,ao ại ải xe mặt ế???( cậu là ai,sao phải che mặt thế? ) – tôi nhìn vào hắn,cố nói ra những điều thắc mắc nhưng vì bị cái băng dính dính chặt miệng nên chỉ có thể ú ớ.
27 Tên quỷ kia tiến lại cởi trói cho tôi,động tác nhanh chóng. _Này,chạy đi,không có cơ hội thứ hai đâu. . . ,chớ để ta bắt được. . Tôi vội vàng chạy ra cửa,sợ hãi cứ cắm đầu chạy không biết trời đát gì nữa.
28 _Có ai không?? –tôi cố hét thật to với mong muốn có ai đó tới giúp. _Vô ích thôi,ở đây là khu G,chỉ có kẻ ngốc mới vào. _Này,không giúp thì thôi,sao phải dập tắt hi vọng của tôi không thương tiếc thế hả???- hắn cũng ngu như tôi thôi.
29 Về đến nhà,tôi không dám bước vào trong. . . tử trận,một đi không trở lại là cái chắc. Bỗ mẹ tuyệt đối sẽ không tha cho tôi đâu. _Két. . . - chào. . bố mẹ.
30 _Ơ,mày đi đâu thế??/ - nó nói với theo,nhưng bây giờ,tôi muốn biết chuyện nó vừa nói có đứng hay không? Tên Phong chết dẫm,giờ này đi đâu mà gọi mãi không được,thật bực mình mà.
31 Sáng nay tôi phải đi xe buýt,tên Phong kia bảo là có việc bận không đến đón tôi. Hừ, bận chuyện gì chứ,chắc là phải đi cùng vị hôn phu nên mới vậy. Tôi uể oải lên xe buýt,kiếm một chiếc ghế ngồi xuống.
32 Nhìn bóng Anna khuất sau cánh cửa nhà vệ sinh nữ,tôi mới ngầng lên để hỏi tên Phong. _Cậu về lớp đi,nói chuyện sau- nhưng hắn đã kịp chặn họng tôi. _Ừ- đành vậy,tôi cũng không có quyền gì mà ở đây ngáng đường hai người đó cả.
33 _Cái khỉ gì vậy chứ - tôi đang mong mình có đủ dũng khí để hét lên như thế =)). Ồn áo quá sức,đón khách quý cũng không cần khách nguyên chữ “hỉ” trên đầu vậy chứ.
34 _Cậu đi chơi,vui chứ? – giọng điệu này,có chút không quen,đang quan tâm tôi đấy hử? _vui – không hiểu sao lúc đó tôi lạnh lạnh lùng như vậy,tôi cũng không hiểu bản thân mình muốn gì nữa.
35 _Gì vậy Ngôn đại ca- tôi cười,quay sang nhìn anh. Chớp nhoáng,một thứ gì đó mềm mại chạm vào trán tôi. . . Tôi mở to hết cỡ đôi mắt như ốc bươu của mình,kinh ngạc.
36 Từng chữ từng chữ đập vào mắt tôi,chậm rãi. . Phong. . hắn sẽ rời xa tôi. Đi học,tâm tình tôi giống như bỏ đâu đó thật xa,chẳng còn hứng thú. Ngay cả ngày cuối cùng,hắn cũng không đến trường.