21
Hứa Duy không trả lời.
Ngón tay của cô sờ lên gương mặt ẩm ướt mồ hôi của Chung Hằng, từ thái dương trượt đến tóc. Tóc của anh rất ngắn rất cứng, đâm chọt vào lòng bàn tay của cô.
22
Nói xong câu này thật lâu sau Hứa Duy không đáp lại, Chung Hằng cũng không trông cậy vào cô sẽ nói cái gì, nhàn nhạt hỏi: "Em có nghĩ tới anh hay không?"
Hứa Duy tì trán ở cổ anh, gật đầu, động tác rất nhẹ.
23
Hứa Duy không ngờ tới anh đột nhiên trở về, cô quay đầu, ánh mắt rơi vào cánh diều lớn trên tay anh.
Đầu đỏ, cánh đen, mắt vàng, miệng xanh, giống như đúc con chim ưng lớn, khổng lồ, rêu rao phô trương, quá hút mắt người khác.
24
_________
Trầm mặc một hồi, cô nhìn anh: "Chung Hằng, anh đợi em thêm một thời gian, em sẽ nói rõ cho anh. "
"Rõ cái gì. " Anh đột nhiên cười:"Cưới anh sao?"
Hứa Duy há to miệng, cũng bật cười.
25
Sáng ngày thứ hai, Hứa Duy tỉnh lại, Chung Hằng đã không ở trong phòng, đầu giường đặt quần áo của cô, áo ngực, quần lót cùng váy, quần an toàn.
Hứa Duy hơi kinh ngạc, anh thế mà cũng biết lấy quần an toàn, dù sao lần trước ở khách sạn kia lấy đồ lót cho cô vẫn còn thiếu, so với lúc đó tiến bộ rất rõ ràng.
26
Chung Hằng còn tưởng rằng nghe lầm.
Hứa Duy lại đột nhiên lắc đầu: "Vẫn là quên đi, không có cách nào mang theo cả. "
Cá Chạch rất biết làm cho người khác thích, nhưng lần này không được.
27
Hứa Duy còn muốn hỏi tiếp, Nhan Hân đã thúc giục gấp rút: "Có thể tới đây nhanh một chút không, không còn người nào có thể giúp em. "
Hứa Duy không tiếp tục trì hoãn, trấn an hai câu, ghi địa chỉ rồi cúp điện thoại.
28
Tám giờ tối, Giang Thành.
Cổng lớn cục thành phố có hai người đang đi tuần, vóc dáng rất cao, nhìn kỹ một lần, người bên trái cao hơn một chút.
29
A Trân nghe Tưởng Tùng Thành phân phó, đến giờ sẽ nấu cơm cho Hứa Duy.
Cơm tối chỉ có Hứa Duy và Tưởng Du Sinh dùng, một bàn ăn rộng dài bày sáu món ăn một bát canh.
30
Lư Hoan nói cái gì, Hứa Duy không nghe thấy.
Lực chú ý của cô đặt toàn bộ trên người Chung Hằng.
Chung Hằng đương nhiên cũng nhìn thấy cô.
31
Mười hai giờ trưa, tại cao ốc Thành Việt.
Lý Việt vội vàng đi vào thang máy, ấn nút lên trên. Thang máy đến tầng mười, lòng nóng như lửa đốt đi tới văn phòng của Tưởng Tùng Thành.
32
Sáng sớm ngày 26 tháng 7.
Chung Hằng tại sở chiêu đãi một người bên trong ăn bốn cái bánh bao.
Đây là bữa sáng của anh.
Yên tĩnh thật lâu điện thoại đột nhiên vang lên.
33
Tưởng Tùng Thành một mình ở văn phòng vắng vẻ chờ đợi mười phút.
Ngoài phòng là tiếng bước chân lộn xộn.
Anh ta nhìn chằm chằm vào điện thoại của Hứa Duy, trên màn hình hiển thị một tin nhắn rất rõ ràng: Đã thu được, dự tính mười rưỡi đến Tưởng Trạch, chuẩn bị sẵn sàng.
34
Hứa Duy một mình ngồi hơn một tiếng đồng hồ, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, rất nhẹ.
Đây không phải là do Tưởng Tùng Thành làm, anh ta có chìa khoá, không cần phải gõ cửa.
35 Tưởng Du Sinh cầm chiếc bút trong tay, nhìn chằm chằm vào cầu thang lên tầng trên, Tưởng Tùng Thành đang đi ở phía trước, phía sau anh ta còn có hai người đàn ông.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm ngày 28 tháng 7, Nghi Thành đón một trận mưa lớn, buổi chiều đã tạnh ráo.
37
Tháng 3 năm 2008, Hứa Duy ra tù, tới Thành An.
Khi đó, Chung Hằng đang làm gì? Anh vội vàng hoàn thành các điều kiện*, cũng vội vàng lo kiếm tiền chèo chống xưởng nhỏ của mình.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tôi đoán không sai? Chị ấy lấy tôi ra làm kẻ chết thay?"
________
Thời gian trong bệnh viện so với thế giới vội vã ngoài kia vô cùng khác biệt.
39 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
_______
Hứa Duy trong lòng bàn tay dần dần chảy ra mồ hôi.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
_________
Dường như tháng tám đặc biệt trôi qua rất nhanh, Hứa Duy ở bệnh viện hơn hai mươi ngày, căn bản là đã ngăn cách với "thế giới bên ngoài".