41 Mấy ngày nghỉ Tết cũng trôi qua cực nhanh luôn, chớp mắt một cái là phải đi học lại rồi. Cái lũ quỷ 11 Anh A1 ngày đầu tiên đi học của năm mới đã náo loạn cả lên, tay bắt mặt mừng, giả vờ khóc lóc tâm sự thảm thương lắm.
42 Quái nhỉ ! Rốt cuộc mãi rồi Hải Đăng cũng không hiểu nổi Diệu Anh là kiểu người gì luôn. Khóc đó, quát đó. Chẳng biết đâu mà lần.
Nhưng mà lần này có vẻ Diệu Anh gặp rắc rối lớn rồi : Mẹ Diệu Anh đang đứng ngay ở cửa.
43 Diệu Anh nằm lăn qua lăn lại trên giường, ôm khư khư điện thoại trong tay, nghĩ tới nghĩ lui vẫn không tìm ra cách để từ chối cuộc hẹn với Duy Bảo. Khổ ơi là khổ ! Tại sao cứ phải là thứ năm chứ ? Cái tên Hải Đăng này lúc nào cũng hại cô lâm vào tình thế khó xử mà !
Tiếng tin nhắn từ điện thoại bỗng dưng vang lên khiến Diệu Anh giật mình một phen, là của.
44 Diệu Anh uống thuốc xong nằm mê man cả mấy tiếng đồng hồ liền, ban đầu Hải Đăng định ở lại nhưng ngày mai còn phải đi học nên thôi. Khoảng hơn chín giờ Quỳnh Giao mới mở cửa vào nhà, nhìn thấy Hải Đăng ngồi trên sofa khiến cô giật mình một phen, không ngờ giờ này Hải Đăng còn ở đây.
45 Vừa bước vào nhà Diệu Anh đã không thấy gì cả, căn nhà tối om không một ánh đèn. Bởi vì căn nhà này quá mức quen thuộc nên Diệu Anh chỉ cần vài giây là có thể bật sáng đèn phòng khách.
46 Mỗi năm Giáo dục mỗi cải cách khác nhau, năm nay cũng vậy. Các anh chị khối mười hai được xem là " chuột thí nghiệm " của những thay đổi đó. Sau buổi tiệc hôm nay họ chính thức phải lao đầu vào học điên cuồng, để có thể đậu vào trường Đại học tốt đòi hỏi rất nhiều nỗ lực của mỗi người.
47 Minh Trang nằm trên giường nhớ lại vài chuyện, rõ ràng gần đây anh Hải Đăng rất kì lạ. Hải Đăng và Quỳnh Giao dạo này không còn thân thiết như trước, ngược lại hình như cậu cố tình tránh né Quỳnh Giao, có vẻ hai người họ đã chia tay rồi.
48 Quỳnh Giao không cam tâm, sao Hải Đăng có thể thiên vị đến như vậy chứ? Mỗi lần Quỳnh Giao gọi điện cho Hải Đăng cậu chỉ trả lời dăm ba câu rồi chủ động tắt máy, chưa bao giờ, chưa bao giờ Hải Đăng chủ động gọi cho Quỳnh Giao.
49 Hải Đăng đứng ở gian hàng nước cách đó không xa nãy giờ đã nhìn thấy tất cả. Nhìn thấy bé gái bán bong bóng chạy đến, cũng nhìn thấy sự lương thiện của Diệu Anh.
50 Lẽ ra ngay từ đầu ba mẹ Hải Đăng muốn tất cả mọi người đến ở nhà của họ nhưng Diệu Anh cảm thấy ngủ ngoài khách sạn tiện hơn nên ba mẹ Diệu Anh, Quỳnh Giao và Diệu Anh thuê khách sạn ở.
51 Vậy là đã chap 50 rồi! Đi được một nửa chặng đường rồi. Tuy lượt xem, cmt và vote có giảm đi so với những ngày đầu nhưng rất cám ơn và hi vọng độc giả tiếp tục ủng hộ cho tôi và những tác phẩm sau này của tôi! =))).