81 “Ân. ” Tích Duyên cũng gật đầu, “Nếu Phật Hàng không chê khi ngươi cứ việc trụ lại Trương phủ, ngươi là sư huynh của phu nhân ta, chúng ta hẳn là nên lấy lễ đối đãi.
82 Động tác muốn xốc lên bức màn che của Tích Duyên nhất thời bị ngăn cản, y cũng không miễn cưỡng Phật Hàng, tay chậm rãi lại thả xuống, cũng không tái muốn nhìn xem tâm tình đến tột cùng của hắn là gì.
83 Tích Duyên mới từ trong cửa hàng đi ra đã nhìn thấy có rất nhiều người bu lại ở đầu phố. Y căn bản không nghĩ sẽ ghé mắt nhìn qua, nhưng nghe được người ta nghị luận đằng đó tựa hồ là có người đang bán mình táng phụ, y liền thuận đường mà nhìn xem thử.
84 Nghe được Tích Duyên trả lời như thế, song mâu của Cửu Hoàng nhìn chằm chằm vào bối ảnh rời đi của Tích Duyên trong chốc lát hắn mới chậm rãi thong thả bước đi theo phía sau Tích Duyên.
85 Cửu Hoàng ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn chằm chằm vào bên sườn mặt của Tích Duyên đang không trầm tư suy nghĩ. Đây cũng vừa đúng là những lúc Tích Duyên đẹp nhất a.
86 Động tác của Cửu Hoàng thực rất dịu dàng, đôi môi của Tích Duyên hiện tại so với hắn khi nãy tưởng tượng hảo hơn rất nhiều. Khi nãy thời điểm uống rượu, hắn đã lưu ý đến đôi môi hết khai lại hợp lại của Tích Duyên, hồng hồng tựa như bị người nhu ngược qua một phen, khiến cho hắn rất muốn nếm thử tư vị của đôi môi y.
87 Cơ thể Tích Duyên tựa như bị đem lên lửa thiêu đốt. Song mâu ướt át của y nhìn chằm chằm vào đôi môi của Cửu Hoàng, mọi vật trước mắt đều tựa hồ ba hồi chớp ba hồi nhoáng.
88 Vốn không phải là ý nguyện trong lòng y, thế nhưng dưới tác dụng của dược vật lại trở thành khát cầu nội tâm của y. Mặt ngoài Tích Duyên mặc dù vẫn vô cùng bình tĩnh, thế nhưng nội tâm y đã sớm rơi vào bể dục.
89 Tích Duyên cảm giác được đầu lưỡi nóng ẩm kia không ngừng liếm lộng trên da thịt mình. Thân thể y không thể dừng lại run rẩy, theo mỗi lần tư thế thay đổi, dục vọng chôn sâu ở trong cơ thể y lại càng thêm xâm nhập, nhiệt dịch tích dính đầy giữa hai chân.
90 Tích Duyên thấp giọng thở hỗn hển, rồi lại thấp giọng mà nói ra cảm thụ lúc này của mình. Y một chân xâm nhập vào bên trong thủy trì, xúc cảm lạnh lẻo kia khiến cho cả người y run rẩy, thực thoải mái.
91 Thời điểm Tích Duyên tỉnh lại, Cửu Hoàng đã ly khai. Y không nhớ rõ Cửu Hoàng là khi nào ôm y quay về phòng, cũng không nhớ rõ hắn khi nào rời đi, chỉ có thân thể toan nhuyễn nhắc nhở cho y, hết thảy những sự việc xảy ra vào đêm qua đều không phải mộng, y cư nhiên lại ở ngay hậu viên của phủ nhà mình mà cùng Cửu Hoàng đồng dạng nam tính mây mưa thất thường.
92 “Ân. ” Tích Duyên nhẹ nhàng lên tiếng, hắn biết Phật Hàng tựa hồ rất để ý đến ánh mắt của mình, khuôn mặt của Phật Hàng hiện tại đã bị phá, y biết Phật Hàng giờ phút này khẳng định vô cùng bất mãn, vì vậy y liền tận lực không nhìn tới Phật Hàng, chỉ chậm rãi buông xuống suy nghĩ, đối Phật Hàng nói, “Tuyết Liên đã tìm được rồi, ngươi hấp thụ tinh khí của Tuyết Liên sẽ có thể khôi phục linh khí.
93 Lòng bàn tay của y bảo trì một khoảng cách nhất định với trán của Phật Hàng, tinh khí từ tay y tràn ra, một chút lại một chút xâm nhập vào mi tâm của Phật Hàng.
94 “Đêm qua ngươi là không phải. . . . . . ” Khuôn mặt tuấn mĩ của Phật Hàng đối diện với tầm mắt có chút lảng tránh của Tích Duyên. Nghe được Phật Hàng muốn nói lại thôi, y thậm chí nghĩ Phật Hàng thực sự đã biết chuyện phát sinh đêm qua.
95 Tích Duyên suy yếu nhắm mắt lại, không muốn mở, cho dù là trốn tránh cũng tốt, y không muốn lại nhìn thấy nhãn thần hiểu lầm của Phật Hàng cùng song mâu không ngừng chất vấn mình của Mạt Đồng.
96 Thời tiết vô cùng oi bức, trong viện không có lấy một ngọn gió. Tích Duyên lần mò theo thanh âm nọ mà đi, nhìn đến trong viện có quang ảnh của ánh nến, vội vã bước vào.
97 Mọi người trong phủ Xích Luyện đều đã bỏ chạy cả rồi, chỉ có Xích Luyện cùng Viêm Phượng nhi là còn nán lại, Xích Luyện sau khi tẩy rửa xong, lại đến phòng Tích Duyên, trước ánh nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của Tích Duyên, hắn xốc lên chăn cùng Tích Duyên rúc vào trong ổ.
98 Dù sao cái phủ nhìn như trống rỗng này của hắn, vào ban đêm âm khí luôn rất nặng, nếu hắn không ở nơi này, tối nay tất có nữ quỷ tìm tới Tích Duyên, dù sao nữ quỷ đều luôn yêu thích thải dương bổ âm.
99 Xích Luyện không kiên nhẫn, thế nhưng trong mắt hắn nhiều nhất cũng chỉ biểu hiện ra chút ít buồn bực: “Tích đại ca, ngươi mạo hiểm trở về tìm ta, ta hiểu được tâm ý của ngươi, ngươi không thể bỏ mặc ta.
100 Cửa bị phá khai, một luồng gió âm lãnh thổi vào phòng, không khí oi bức bốn phía dường như cấp tốc giảm xuống, cho dù Tích Duyên đã không còn pháp lực cũng mao cốt tủng nhiên* cảm giác được cỗ âm khí bức người kia, cường thịnh đến khiến kẻ khác không khỏi phải sợ hãi.