41 Bà nội của Thanh Phong đích thân tiễn Thiên Di ra xe. Một lần nữa, Di được ngồi trong chiếc xe hơi sang trọng, đắt tiền. Nhưng cô không hề thấy vui hay hãnh diện.
42 - Xin lỗi mọi người. Nhưng điều tôi cần là một cảm giác bất ngờ. Hai người phải nhìn vào nhau thể hiện bản thân vô tình gặp đối phương. Vừa thể hiện nét buồn của cảnh vật.
43 Dứt lời, Phong rời khỏi trường quay trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Tình yêu của anh đối với Di rất nhiều, đến nỗi khiến anh và Di khó thở. Có lẽ, với anh, mọi thứ bây giờ không còn quan trọng.
44 - Dù gặp chuyện gì thì em đừng đày đọa bản thân mình. Coi như anh xin em. Xin em hãy thương tiếc bản thân mình một chút - Anh đừng có dạy đời em. Anh là ai chứ? Em làm gì thì kệ em.
45 “Anh vẫn còn nhớ phút giây ta vô tình gặp mặt. Tiếng trái tim đập thình thịch ấy, là thực sao? Nguyện vọng mỗi lúc một nhiều. Nên thế gian dường như ngày càng huyên náo hơn.
46 Phong nhìn Di bước vào khu vực bay. Rồi máy bay cất cánh. Anh muốn nói với cô ấy rằng “Anh rất yêu em! Em có thể không đi được không?”. Anh rất mong Di ở lại.
47 - Cha cũng mánh thật. Đưa con làm bia đỡ đạn - Cái thằng nhóc này. Ít ra phải có một lần con đối diện với ông ta chứ! Với lại ta tin Thiên Di sẽ xoay sở được - Sao cha biết cô ấy sẽ về mà xoay sở? - Thì ta gọi chứ ai nữa.
48 - Em cũng không biết nữa. Khó khăn lắm em mới vượt qua bản thân để từ từ chấp nhận anh ấy. Vậy mà không hiểu tại sao hôm trước nói yêu, hôm sau liền lạnh nhạt.
49 - Em về khi nào vậy? Sao không gọi anh ra đón? Em về lại Hồng Kông một mình hay đi với ai nữa? Em về rồi có dự định gì không? Em ở khách sạn hay ở đâu? - Ngưng! Anh hỏi dồn dập như vậy sao em trả lời kịp - Ờ! Anh xin lỗi.
50 - Tôi mong ông đừng bao giờ làm phiền Helen. Cô ấy không liên quan gì đến gia đình này. Ông cũng đừng gieo vào đầu cô ấy những tư tưởng của ông - Ngươi nói chuyện với cha mình như vậy hả?_Ông Trác tức giận đứng dậy quát - Phong nè! Xin lỗi cha con đi.
51 Câu nói của Di vừa dứt. Phong liền nhìn cô bằng ánh mắt đặc biệt. Mọi thứ trong phòng như biến mất, chỉ để lại không gian cho hai người. Xung quanh như tràn ngập một màu hồng với những ngôi sao đỏ lấp lánh.
52 Di đến gặp giám đốc đài và trình bày ý tưởng mới của mình. Cô dùng hết khả năng của mình để thuyết phục ông ấy chấp nhận chỉnh sửa lại đoạn phim quảng cáo cũng là đoạn phim tuyên truyền cho Show diễn Hoa – Việt được tổ chức tại Việt Nam Buổi họp báo về nam diễn viên kiêm ca sĩ Thanh Phong diễn ra.
53 Kết thúc họp báo, mọi người thay nhau chụp hình với nam diễn viên trẻ. Thiên Di bị đẩy sang một bên. Đó cũng là điều hiển nhiên và tất yếu. Không ai cần biết tác giả như thế nào.
54 Thiên Di nắm tay Phong vào căn hộ khách sạn cô thuê để nghỉ chân khi làm việc ở Hồng Kông. Di vội vàng vào trong phòng ngủ của căn hộ để thay áo chỉnh tề.
55 Trong khi đó, Thiên Di đưa Tuấn Anh đi tham quan khắp nơi. Đến sập tối, họ trở về khách sạn. Chàng tổng giám đốc họ Phan cũng thuê căn phòng nghỉ cách phòng Di không xa.
56 Bà Liên rung rung đưa hình con gái mình cho Thanh Phong và Thiên Di cùng xem. Nét mặt Di bỗng thay đổi. Trên gương mặt trắng hồng kia hiện lên một sự ngỡ ngàng pha chút hốt hoảng.
57 Đoạn phim được quay hoàn chỉnh và tuyệt vời hơn cả mong đợi. Đoàn làm phim ai cũng thật sự mừng rỡ vì đã tạo ra một sản phẩm ưng ý đến như vậy. Tuy nhiên, vì mục đích thương nghiệp, đoạn phim vẫn được giữ bí mật.
58 - Em đang nghĩ gì thế? - Không có gì. Tự nhiên muốn hít khí trời nên ra đây thôi. - Có phải em đang nghĩ về cha mẹ của mình không? - Có phải em quá đáng và ích kỉ lắm không? Em biết họ là cha mẹ mà không chịu nhận họ.
59 Phong dẫn Thiên Di vào trong. Anh lục tìm trong một tủ gỗ được khóa kín. Rồi đưa cho cô một bộ đồ ngủ. - Em mặc đi kẻo cảm - Đẹp quá! Của mẹ anh sao? - Uhm! Di nhận bộ đồ ngủ màu xanh ngọc rồi vào nhà tắm thay.
60 Ăn xong, bà Liên và ông Quảng dẫn họ tham quan phố chợ. Phong và Di nắm tay nhau, vừa cười vừa nói chuyện rất vui vẻ. Cô không thể nhận cha mẹ ngay lúc này.