Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Y nhân hạo nguyệt Chương 16 - 17

Chương trước: Chương 14 - 15



Chương 16:Thám hiểm cổ mộ ( bốn )

Bước lên trong lòng đất đang lúc địa phương động, trên màn hình lập tức một mảnh đen nhánh. Ngắn ngủi ba giây sau bọn họ gặp lại ánh sáng, nghênh đón bọn họ là một con quái với móng vuốt khổng lồ. Còn không còn kịp suy tư hai người liền nhanh chóng hướng hai bên nhanh tránh ra.

Trước mắt rõ ràng là một con gấu đen khổng lồ, cao chừng ba người, trên bụng có một mảng lông màu trắng, đôi mắt nhỏ lóe dày đặc màu xanh.

Quái vật này tốc độ cực nhanh, một phát nhanh chóng biến đổi phương hướng, móng vuốt cực đại đối với Mặc Thất Tần vồ xuống. Đối với quái thuộc tính gì còn không biết Mạch Dao không dám đỡ, vừa nhanh chóng thối lui, vừa cho hai người tăng thêm sự phòng ngự.

Dng sợi tóc nghĩ cũng biết, quái này khẳng định không phải là ở chỗ này đánh chơi. Đừng xem nó bộ dạng đần độn, động tác lại vô cùng mau. Mạch Dao phát hiện muốn viết chữ trao đổi cơ hồ khó có thể không cẩn thận cũng sẽ bị con gấu xù lông kia dùng móng vuốt đập chết.

Đừng nói con gấu đen này chỉ số thông minh thật đúng là cao, tựa hồ hiểu được đạo lí “Trước giải quyết thầy thuốc mới là vương đạo”, liên tục đuổi sát Mặc Thất Tần. Mạch Dao nhịn không được hoài nghi nó có phải hay không là chân nhân của NPC. Nàng đang liều mạng tránh né đồng thời trong lòng thầm mắng: đây đâu phải quả hồng mềm mà bóp đây… quá không có cốt khí! Mặc dù rất vất vả Mạch Dao cũng không có quá mức khẩn trương…đây không phải là còn có 1 đại thần sao ~!

Vốn tưởng rằng Trường Phong Hạo Nguyệt sẽ như giết Thần giữ nhà như vậy đi vòng qua sau lưng quái đã thấy kim quang bóng trắng chạm mà đến. Mặc dù khó hiểu Mạch Dao vẫn trong khoảnh khắc phán đoán, nhanh chóng hướng bên trái tránh đi. Đồng thời Trường Phong Hạo Nguyệt trong tay ngọc tiêu vẽ ra ba đạo sáng màu bạc nhất tề hướng bụng gấu đen đánh tới. Mà lúc này, hai móng vuốt dài rộng của nó cũng phủ đầu chụp được…

Không thể không nói con gấu đen to con bày không phải là lớn lên ăn cơm chùa. Một móng vuốt xuống Trường Phong Hạo Nguyệt máu lại thoáng cái đi xuống 1/3. Khi móng vuốt lần thứ hai vung hướng Trường Phong Hạo Nguyệt thì điểm sáng trắng muốt như mưa từ đính đầu hắn hiện ra, chỉ thấy máu lần nữa giảm xuống trong nháy mắt trở về mãn.

Trường tiêu động, bạch y thích khách không hề cố kỵ đem mình đứng tại trong vùng hai con sắc bén. Tại phía sau hắn vẻn vẹn một bước ngắn chỗ, cô gái hoàng y vạt áo khẽ nhúc nhích, quyền trượng màu nâu nhạt quang đoàn liên tục không ngừng ném

Mạch Dao khẽ cắn môi dưới, ánh mắt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, mười ngón tay nhanh chóng trên bàn phím chạy.

Nàng chưa bao giờ gặp phải qua một con boss lớn như vậy, cũng chưa bao giờ gặp đại thần hoàn toàn đem sau lưng giao cho nàng. Này mới thật sự là cảm giác kề vai chiến đấu đi! Nàng rất hưởng thụ loại cảm giác được cần đến này… giờ khắc này nàng chân thật cảm giác được chính mình cũng không phải là kẻ dư thừa.

Trải qua hơn hai mươi phút chiến đấu hăng hái, thân thể cao lớn gấu đen hơi ngửa về phía sau rơi ra cho Trường Phong Hạo Nguyệt một chìa khóa đồng.

Sở Hạo khóe môi nhếch 1 cái: so với dự đoán còn nhanh hơn một chút. Thất Tần so với hắn tưởng tượng càng thêm xứng chức vụ, vừa có thể duy trì lượng máu cho hắn đồng thời còn có thể làm cho hắn trạng thái này thủy chung không ngừng.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: Hơ ~ rốt cục quái ngã!

< 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: Thất Tần còn tốt chứ.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: O (∩_∩ )O~

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: đúng rồi vì cái gì vừa rồi không từ phía sau lưng tiến công?

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: vừa rồi khi nó đuổi theo em anh ở sau lưng công kích nó phát hiện đánh bất động. Sau đó anh liền thử công kích chỗ màu trắng trên người nó.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: thì ra là như vậy. Hoàn hảo nó không có bốn cái móng vuốt công kích chúng ta, bằng không liền vui rồi….

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: bốn móng vuốt đều dùng để đập chúng ta mà nói… Nó lấy cái gì để đứng? Nằm đập sao?

Mạch Dao mơ mộng một chút bộ dáng con gấu đen nằm ra, không khỏi che miệng cười đến thở không ra hơi.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: ách… nó có thể lại mặc thêm ra hai cái móng vuốt để

Tiếp tục mơ mộng con gấu đen vô căn cứ dài hơn ra hai cái móng vuốt bộ dạng kia Mạch Dao âm thầm bội phục trí tưởng tượng của mình.

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: như vậy … Vậy em liền thêm bốn cái tay ra thêm máu đi. Nếu nó cũng có thể mọc ra thì em không có đạo lý sẽ mọc thêm ra đúng không?

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】:Có thể dài tay sao?

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: đương nhiên

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: không thể.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】:…

Mạch Dao oán niệm, lại nghĩ lại: này không đúng, nó có thể hay không dài ra móng vuốt cùng em chẳng có tí quan hệ nào! Em và nó là một chuyện khác! Nàng chu chu mỏ, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Đại thần anh thật là tà ác, rõ ràng dẫn em sập hố…”

Mới từ phòng học trở về Kiều Á vừa vào ký túc xá đã nhìn thấy Mạch Dao lại chu môi lại lầm bầm lầu bầu, con mắt “Bá” một chút liền phát sáng lên:

“Oa

nhìn em quả thực lưu manh! !”

Mạch Dao phục hồi tinh thần lại, ghét bỏ vuốt ve khuôn mặt Kiều Á mục đích bóp khuôn mặt nàng. Kiều Á diêm dúa cười một tiếng hướng nàng đá lông nheo, lắc lắc eo đi rửa mặt. Mạch Dao run rẩy, bất đắc dĩ bĩu môi, tiếp tục trò chơi.

Ánh mắt quay lại màn hình, Mạch Dao phát hiện giờ có tận ba cái rương trước mặt.

Lại 1 nhắc nhở đại khái nói là: ba cái rương tbên rong vẻn vẹn có một cái giấu bảo tàng, cái rương cần dùng là chìa khoá trên người gấu đen rơi xuống lấy nỏ đê mở ra, nếu cái chìa khóa cùng cái rương không đúng chìa khóa sẽ bị bẻ gẫy. Nói cách khác cơ hội mở cái rương chỉ có một. Nhiệm vụ này có thời gian hạn chế cũng là mười phút.

Trước mắt ba cái rương cực kỳ tương tự nhau, điểm khác duy nhất chính là hình vẻ ở trên rương – - tự trái qua hữu theo thứ tự là đàn tranh, nhị hồ, tỳ bà

Trường Phong Hạo Nguyệt tiến lên trước một bước tựa hồ vừa vặn dẫm lên cơ quan nào đó, trong rương từ đuôi đến đầu dâng lên một cái hình thủy mạc trong suốt đến. Màn nước này từng nhómnhỏ màu vàng tím dần dần hiện ra. Những thứ chữ nhỏ này dường như là chữ hán lại tựa hồ như không đúng, hang cao thấp không rõ .

Sở Hạo đọng lại mi, nhỏ giọng thì thầm: “17… 717… rồi gì lại có 8… là cái gì… đống lộn xộn này là cái gì!” Hoàn toàn không có đầu mối, chợt thấy trên màn hình có một hàng chữ.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: chọn cái rương cuối cùng. Đây là Trương nhạc phổ là phổ văn tự cổ đại. Đây là một khúc tỳ bà gọi là《 Uống rượu vui mừng 》.

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: lợi hại.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: em cũng là ngẫu nhiên mấy ngày trước gặp phải mà thôi.

Mở ra bảo rương, một hộp nhỏ màu vàng tự động rơi vào ba lô của Trường Phong Hạo Nguyệt. Hệ thống xuất hiện nhắc nhở lần nữa.

[ hệ thống ] : Chúc mừng bạn thuận lợi hoàn thành thám hiểm bảo khố! Bạn có thể thông qua truyền tống trận trở lại Vô Huyết thành!

Đồng thời hiện ra 1 cái bạch quang truyền tống trận xuất hiện ở trên mặt. Trải qua truyền tống trận trở lại Vô Huyết thành, Mạch Dao hòm thư nhắc nhở là thông báo kinh nghiệm đạt được. Mạch Dao thấy đầu óc có điểm phát mộng: làm sao nhiều “0″ như vậy! Chẳng lẽ dưới lòng đất ngây ngốc đã lâu con mắt hoa rồi?

Quơ quơ đầu mở ra bảng nhân vật sau đó nàng hóa đá. Thanh kinh nghiệm nhiều “0″ giá trị rõ ràng làm cho Mặc Thất Tần lv 100 thoáng cái nhảy lên lv 105! Này đều đã không phải là ngồi hỏa tiển, Mạch Dao cảm giác mình đã xuyên qua…

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: lại để cho em qua mấy lần truyền tống trận đi… O (∩_∩ )O ha ha ~

< Trước mặt > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: không vội, em muốn max level cũng là chuyện tháng này rồi.

< Trước mặt > 【 Mặc Thất Tần 】: ách… em chỉ là nói như vậy.

Chương 17: Nến Vũ

Mặc Thất Tần cùng Trường Phong Hạo Nguyệt mới từ cổ mộ đi ra, hệ thống liền phátt ra một thông cáo toàn seve

[ Hệ thống thông cáo ] : Chúc mừng người chơi Trường Phong Hạo Nguyệt và Mặc Thất Tần hoàn thành thám hiểm U Minh cổ mộ! Bản đồ phó bản “U Minh bảo tàng” ngay hôm nay chính thức mở ra. Người chơi có thể tại chỗ thành chủ Vô Huyết thành nhận lấy nhiệm vụ, do U Minh cổ mộ bản đồ tiến vào bản đồ phó bản nên tình hình cụ thể và tỉ mỉ mời các bạn theo dõi thông bảo của diễn đàn. Chúc mọi người chơi game vui vẻ!

Trên thế giới lập tức náo nhiệt .

[ thế giới ] 【 ma Quỷ Thiên Sứ 】: ơ

đại thần đó ~ cầu xin chụp chung!

[ thế giới ] 【 Tương Du ca 】: U Minh bảo khố sao? Ta sao cho tới bây giờ chưa từng nghe qua?

[ thế giới ] 【 Tương Du mu 】: nói nhảm! Người ta là đại nhân vật đi bản đồ thì cho anh tùy tùy tiện tiện nghe nói sao? Mau tắm một cái rồi ngủ đi!

[ thế giới ] 【 Tương Du ca 】: có ai nói lão công mình như vậy không…

[ thế giới ] 【007 】: Wow! Phó bản mới á

mong đợi đây!

[ thế giới ] 【 vỏ bọc đường mèo 】: cầu xin đồ! Trong bảo khố có thần mã không?

[ thế giới ] 【 ta là thổ hào 】: Tuyển tổ đội đi phó bản mới

có đi không, có đi

[ thế giới ] 【 Yêu Nguyệt hát 】: ta đi… ta đi

[【 Bạch Y Thiên Thỉ 】: Mặc Thất Tần tại sao lại cùng Trường Phong Hạo Nguyệt hoàn thành chung chứ?

[ thế giới ] 【 Tình Thiên Oa Oa 】: bạn ở trên, muốn chết thì có thể nói thẳng.

[ thế giới ] 【 ta là thổ hào 】: “U Minh bảo khố” phó bản còn 1 đi nào, đi nà

Kênh bang phái của Phạm cốc Lâu Lan cũng thoáng cái nổ tung.

< Bang phái > 【 ta chỉ lấy biết tên có thể lấy dài hơn 】: ha ha! Lão Đại quả uy vũ !

< Bang phái > 【hạt dưa trong vỏ 】: $_$! Tài thần bảo bối cũng uy vũ!

< Bang phái > 【 Mặc Thất Tần 】: hạt dưa chị thì không thể đổi lại xưng hô sao… em cảm giác, cảm thấy chị là kêu con mèo lắm chiêu nào đó

< Bang phái > 【 hạt dưa tron vỏ 】: chẳng lẽ em không phải ?

< Bang phái > 【 Tình Thiên Oa Oa 】: Thất Tần, em liền nhận đi, nó không có bảo em là Vượng tài đã là vạn hạnh lắm rồi

< Bang phái > 【 Mặc Thất Tần 】: = =

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: các người quá không hiền hậu, chuyện tốt như vậy rõ ràng không gọi cho

< Bang phái > 【 Mặc Thất Tần 】: chúng ta cũng là ngẫu nhiên phát hiện cửa vào, thật sự là hoàn toàn không có trong dự liệu…

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: cướp bóc! Đứng lại… không được nhúc nhích, giơ tay lên!

< Bang phái > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: đến đi.

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: …

< Bang phái > 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: Cầu xin chia của.

< Bang phái > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: sẽ có .

< Bang phái > 【 hạt dưa trong vỏ 】: (⊙o⊙ ) oa! Lão Đại!

< Bang phái > 【 Tình Thiên Oa Oa 】: em cũng không nhịn được muốn tham tiền một chút ~

Trong Vô Huyết thành thích khách cầm trong tay ngọc tiêu giật giật.

< Chat riêng> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: đúng rồi cái này cho em.

Yên lặng nhìn thoáng qua giao trong là 1 hộp nhỏ màu vàng kim Mạch Dao quyết đoán ấn xuống cự tuyệt giao dịch.

Mặc dù không biết trong hộp này là gì thần bí nhưng có thể nghĩ tuyệt đối là giá trị liên thành. Lần này thám hiểm nàng đã thu hoạch rất nhiều, thứ gì đó quý trọng nên thuộc về đại thần.

< Chat riêng> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: anh xem qua thuộc tính trong hộp là một binh khí hoàng kim, một khi mở ra liền không cách nào đổi chủ, chủng loại thần khí cũng xem nghề nghiệp chủ nhân mà định

(Bạn đang dọc võng du ” Y nhân hạo nguyêt” – Kỳ Nhược, chuyển ngữ Tuyết Liên. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn vui vẻ!)

Trời ạ! Tiếp xúc liền có chuẩn bị tâm lý, Mạch Dao hay sợ hết hồn. Thần khí trong truyền thuyết! Nói vô tâm không động là giả Mạch Dao trong lòng mặc niệm: bình tĩnh bình tĩnh…

Tựa hồ đoán được nàng còn có thể cự tuyệt, trên màn hình bạch y thích khách giơ tay lên ngọc tiêu trong hư không xẹt qua một đường cong. Ngay sau đó, Mạch Dao chứng kiến màn hình phía dưới khung tán gẫu truyền đến một cá

< Chat riêng> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: thần khí anh đã có rồi.

< Chat riêng> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Nhật Xước ( Trường Phong Hạo Nguyệt chế tạo ), thuộc tính: Phong. Công kích +3000, liên kích +15%. Kĩ năng thần khí: nhân 10 kĩ năng nhanh nhẹn ( phạm vi công kích lớn nhất )

< Chat riêng> 【 Mặc Thất Tần 】: oa

Mạch Dao rốt cuộc biết đại thần làm thích khách vì cái gì có được kĩ năng quần công cường đại như thế…

< Chat riêng> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: em thấy được thần khí cho anh cũng là lãng phí.

< Chat riêng> 【 Mặc Thất Tần 】: em vẫn không thể cầm. Trước kia mọi thứ đều là em cầm, cái này vốn là của anh. Hơn nữa, thần khí còn bao nhiêu người muốn có…

Sở Hạo mâu quang ảm. Kỳ thật sớm đoán được nàng sẽ như thế – - quật cường có điểm khó chịu, một chút cũng không muốn thiếu

< Chat riêng> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: em nói gì vậy? Cổ mộ vốn chính là em và anh đi, chúng ta là một đội, lấy được đồ cũng không có ai nhiều ai ít trọng yếu nhất là sự tận dụng vật phẩm. Chúng ta có được lại cho người khác em cảm thấy nói vậy là xong sao? Chuyện này nếu như đổi lại là em làm sao em làm?

Mạch Dao sờ sờ mũi, không tốt, đại thần giống như tức giận.

Có nhiều thứ chi có thẹn, nàng liền không thu đây là hành vi đạo đức của Mạch Dao. Nhưng giờ là mình lại khắp nơi theo người ta phân rõ giới hạn thái độ vậy tựa hồ thật sự sẽ làm bị thương hắn… Nàng có chút luống cuống nhìn chằm chằm màn hình.

< Chat riêng> 【 Mặc Thất Tần 】: em không phải là ý kia…

Sở Hạo mím môi – - cô bế tựa hồ có điểm bị sợ đến

< Chat riêng> 【 】: em cứ việc an tâm nhận lấy. You deserve it.

Trường Phong Hạo Nguyệt: nếu như em vẫn cảm thấy không ổn, trong ba lô những thứ kia trang bị tím kia tất cả đều cho anh. Như vậy được chưa?

< Chat riêng> 【 Mặc Thất Tần 】: Ok

Nhìn xem trong hộp nhỏ trong ba lô mình Mạch Dao trong lòng cảm động thậm chí quá nhiều giờ phút hưng phấn. Nàng biết rõ nhiều hơn nữa trang bị tím cũng bù không được cái hộp nhỏ trên tay nàng. Đại thần hiển nhiên là tìm cái bậc thang vô cùng tốt cho nàng đi làm cho nàng không có biện pháp nào cự tuyệt.

Khẽ run tay mở ra hộp nhỏ, một cây quyền trượng bạch ngọc lẳng lặng nằm ở trong ba lô Mặc Thất Tần. Thần khí xuất thế lại an phận đến như thế lặng yên không một tiếng

“Nến vũ”, thuộc tính: Quang. Công kích +2600, hung mãnh đánh +20%, kĩ năng thần khí: chớp trong nháy mắt.

Đây là một quyền trượng vô cùng an phận, dài chừng cỡ nửa người, thân trượng màu trắng có chút hoa văn màu đỏ nhàn nhạt như ẩn như hiện, quyền trượng đỉnh là một cái chạm rồng, một bảo thạch mà đỏ thẫm lẳng lặng khảm ở chính giữa. Cầm trên tay Mặc Thất Tần lộ vẻ ôn hòa vô hại.

Nghe tiếng mà đến Minh Trạch lúc này đứng đối diện với Mặc Thất Tần, đang mở kênh bang phái châm chọc.

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: đồng dạng là thần khí, đồng dạng là bạch ngọc như thế nào “nến vũ” trên người em liền bộ dạng bình thường như vậy, còn sao của ta liền bộ dạng kì lạ… như này đây?

< Bang phái > 【 Mặc Thất Tần 】: không có đâu… kỳ thật cái kia của anh nhìn… rất

Mạch Dao có điểm chột dạ liếc nhìn cung trên mu bàn tay của Thanh Y “bạch ngọc cung”. Cứ việc nhìn người kia đầu như tuyết che kín hơn phân nửa, nó tản mát ra hơi thở âm lãnh nhưng không bị che lại phân nửa.”Dị dạng “, hướng tốt lắm nói… gọi “nghệ thuật” là sao?

< Bang phái > 【 Tình Thiên Oa Oa 】: phốc! Nghệ thuật… Thất Tần, em cũng là học Trung văn sao…

< Bang phái > 【 Mặc Thất Tần 】: không có em học quản lý tài chính

< Bang phái > 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: khụ khụ, nghệ thuật… Thất Tần thực biết chọn từ.

< 【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: Nghệ thuật… Ha ha ha! ! !

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: các người làm gì! Tất cả phản rồi phải không!

< Bang phái > 【 hạt dưa trong vỏ】: bang chủ nổ lên.

< Bang phái > 【 Tình Thiên Oa Oa 】: hẳn phải là bang chủ “lại” nổ lên

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: Hừ! Thực Nguyệt của ta trưởng thành như vậy, nhất định là bởi vì ủi lên tên do “Trường Phong Hạo Nguyệt” chế tạo, bằng không như thế nào đức hạnh nhường này ~

< Bang phái > 【 hạt dưa trong vỏ 】: em yếu ớt nói một chút… Nhật Xước của lão Đại cũng là “Trường Phong Hạo Nguyệt” chế tạo…

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: a a a a! BS! Chính mình làm ra cái xinh đẹp như vậy, làm cho ta như thế nào thành như vậy! ! !

< Bang phái > 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: nếu là ghét bỏ cậu có thể trả hàng.

< Bang phái > 【 Minh Trạch 】: …

Nhiếp Vũ Trạch oán niệm trừng mắt liếc bạch y thích khách trên màn hình. Trường Phong Hạo Nguyệt bạch y thắng tuyết, bên cạnh Mặc Thất Tần có vẻ dịu dàng linh động.

Nhiếp Vũ Trạch oán thầm: Khó trách 2 hai có thể thông đồng đến cùng 1 nơi đi, thoạt nhìn cũng là nhiều cái trông như vô hại trên thực tế đều là sói đội lốt cừu. ( Mạch Dao: hey… nói cái gì đó, em rất thiện lương được không được? )

Loading...

Xem tiếp: Chương 18 - 19

Loading...