21 Cái tát khiến má trái của Mạn Châu đỏ ửng và những vết trầy do móng tay dần chảy ra những giọt máu. Cảm giác đau rát khiến cô kinh ngạc, bất động vài giây cô cứ trố mắt nhìn nữ sinh kia và ngấn nước trên mắt sắp vỡ oà ra do bản năng.
22 Sáng hôm sau thức dậy nhìn thấy đồng hồ đã 7 giờ, cô hốt hoảng đánh răng rửa mặt chạy ra phòng khách :"Xin lỗi, tôi ngủ quên. . . . " Nói xong mới phát hiện không có Hàn Minh ở đây.
23 Tác giả tẩy chay Trung Quốc nhưng vẫn sẽ viết truyện vì đây là truyện của người Việt viết chỉ mượn tên và hình ảnh bên TQ. Bây giờ mình sẽ bỏ những cách xưng hô kiểu TQ nha các bạn dù Vy Vy và Châu Châu chưa được lên truyện.
24 Nước mắt cứ thay phiên nhau rơi xuống, cô không kiềm được cảm xúc nó giống như một ngòi nổ làm cô nhớ lại những chuyện đau lòng trước đây.
"Cô ơi, cô đi đâu đây?" Tài xế taxi hỏi.
25 Ngày trước khi Hạo Phong đến trường.
"Anh Hạo Phong, anh nghĩ sao về chuyện đến trường làm bác sĩ?" Bạch Liên hỏi.
"Anh nói là em đến đây có việc gì mà, em mà đột xuất đến thăm anh vậy sao?"Hạo Phong cười.
26 Trong một lúc cô đang rơi vào tình cảnh éo le nào đó mà không lường trước được. Cô ngồi thụp trong phòng tắm cố gắng im lặng hết mức có thể và trong khi đó Hàn Minh đang ở ngoài lo lắng Bạch Liên sẽ bắt gặp cô nên cố gắng đuổi khéo Bạch Liên.
27 Tại sao hắn lại ở đây chứ? Thật là xui xẻo cho cô mà. Cô nhớ trong truyện thì Khương Du rất ít khi ở đây vì hắn không thích cảnh yên tĩnh tẻ nhạt này với sự làm phiền của Khả Vy nữa.
28 Truyện của mình đã bị khá nhiều trang repost mà không xin phép, làm mình rất buồn. Mình cảm thấy hụt hẫng và trống rỗng!! Các bạn xem truyện mong rằng các bạn chỉ xem trên wattpad và diễn đàn lqđ thôi nha những trang khác không hề xin phép mình.
29 Cô ngớ người nhìn Khương Du :" Anh làm gì vậy?"
"Em câu dẫn tôi như vậy mà cố tình tỏ ra ngây thơ sao?" Khương Du áp sát cô vào tường.
Mạn Châu cố đẩy hắn ra :" Hình như có chút hiểu lầm.
30 Mạn Châu cùng anh em Khương Du đến trường, mọi người ai nấy cũng ngoái nhìn khi thấy cô đi cùng họ. Cô biết nhân vật phụ như cô, đi với nam chủ, nữ chủ lúc nào cũng gọi là chuyện lạ và cô quá quen với việc đó nên cô cũng chẳng bận tâm gì những ánh mắt ấy.
31 Không gian cứ im lặng, cô chẳng biết làm gì nên từ từ mệt mỏi và ngủ thiếp đi. Hạo Phong thấy cô đã ngủ say, chăm chăm nhìn cô ngủ, đắp chăn cho cô. Anh biết mình còn yêu Mạn Châu nhưng lại không biết anh yêu cô nhiều đến mức nào, anh cứ đinh ninh là mình hận cô nhiều hơn là yêu.
32 Sáng hôm sau, cô làm thức ăn nhưng lại làm náo loạn cả phòng bếp vì tâm trí cứ để đâu đâu. Mạn Châu không nghĩ mình lại vào thế bí về tình cảm như thế này, cô kiếp trước chả yêu ai nên không hề biết chuyện yêu đương.
33 Hàn Minh về đến nhà đã muộn, cảm thấy lo cho Mạn Châu nên anh gõ cửa phòng cô thấy cửa hở, nghĩ thấy lạ vì cô luôn khóa cửa phòng khi ngủ nên Hàn Minh vào xem sao.
34 Mạn Châu bối rối : "Khương Du, anh bỏ tôi xuống đi. "
"Em ở yên đó cho anh, không là anh cho em mông tiếp đất đó. " Khương Du nói nhỏ với cô và quay sang nói với Hạo Phong.
35 "haha. . anh đừng có đùa mà. " Cô cười xoà nhìn Khương Du.
". . . " Khương Du nắm lấy tay Mạn Châu và đặt lên ngực rắn chắc của mình.
". . Anh làm gì vậy?!" Cô khó hiểu hỏi.
36 Đêm trước- Khi Hàn Minh về đến nhà
Anh bước vào nhà, Hàn Minh bật đèn xua đi sự tối mịt. Giữa gian phòng yên ắng, anh nhận được một lời nhắn viết tay để trên bàn kính.
37 Khương Du để cô lên xe, cài dây an toàn giúp cô :" Ngoan ngoãn đi với anh, không thì. . *anh tiến lại gần thì thầm vào tai cô* anh hôn em đó. " Khương Du cười gian mãnh nói.