41 Cô – một Kim Liên ngây thơ ngốc nghếch – mười sáu tuổi – yêu đơn phương người bạn thanh mai trúc mã của mình – Thanh Nam – một trong các kiện tướng thể thao của trường.
42 “Các ngươi không xem triều đình ra gì mà dám tụ tập làm loạn nơi đây sao?” – Hồ Gia Gia hét lớn rồi quét ánh mắt hung tợn lên người phụ nữ đầy xuân bình đang ngồi bên trên.
43 Kim Thư dừng ngựa lại ở hàng bán bánh bao ven đường, Vương Tiểu Ngọc vẫn giữ thái độ với chàng như mọi ngày – như cách mà nàng đối xử với chàng xuống ba năm qua.
44 Phương Kiều Mai mở mắt ra thì đã thấy mình đang ngồi trong một cỗ xe ngựa, bên cạnh là Kiều Chi Thương đang dựa vào mình ngủ, nàng ngay lập tức nhích mình lùi ra.
45 Ngân Trúc cùng Diệc Ưng, Bát gia và Thế Hào bước khỏi xe ngựa. Cô đưa tay lên từ biệt người bạn mới quen của mình – Khương Hồng.
“Nếu có duyên ắt gặp lại!” – Khương Hồng mỉm cười dịu dàng trước tiểu mỹ nhân trước mặt không buồn quan tâm người phu quân đang ngồi cạnh mình – “Cáo từ!”
“Cáo từ!”
Sau khi xe ngưa lăn bánh, Ngân Trúc liếc mắt kín đáo nhìn người bạn đồng hành mới của mình và có chút suy tính.
46 Ngân Trúc đứng trên mạn thuyền, đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh hoàng hôn hữu tình cùng ánh chiều tà màu cam làm xao động lòng người. Đầu cô không thể nào ngăn được những suy nghĩ ngổn ngang – “Có gì đó sai sai ở đây?”
“Nếu thời tiết thuận lợi như thế này thì chúng ta sẽ đến nơi vào khoảng 2 ngày nữa.
47 Phương Kiều Mai cố gắng dùng sức nhổ từng củ cải trong khu vườn trồng rau của băng cướp Nhất Nhất Can, đoạn nàng liếc mắt nhìn những hậu sinh đang tập võ bên ngoài.