21 Mọi việc vẫn cứ như cũ trong mấy tháng cuối năm này, ai đi học đường đọc sách thì tiếp tục đi. Ai theo Dương Khiêm, Dương Phúc chăm lo đồi trà thì vẫn như cũ.
22 Đến mùng tám tháng giêng bốn người nhà Mẫn Trúc lên đường đi kinh thành. Dương lão gia tử đã thuê giúp một chiếc xe la, người đánh xe họ Trần người chuyên nhận đáng xe đi kinh thành và là người quen với Dương gia.
23 Từ viện Lâm lão gia tử trở lại trong viện của mình, Lâm Sơn bắt đầu suy tư.
La thị từ ngoài bước vào trong phòng, vẻ mặt cũng nhăn nhó, nhìn Lâm Sơn oán trách:" chàng nói xem, đang yên lành, mấy kẻ nông thôn đó đến đây làm gì? Chàng mau nghĩ cách cho bọn chúng trở về đi, chúng ta không thể nuôi không họ được".
24 Ở An Sơn huyện, Dương gia cũng đang tất bật thu hoạch lá trà, toàn bộ hơn hai ngàn ba trăm mẫu trà của Dương gia đều được thu hoạch. Vì theo lời Mẫn Trúc, toàn bộ trà trồng xen cây ăn trái đã được dùng phân bón là chính loại trái cây đang trồng, nên có thể thu hoạch sớm cũng không sao.
25 Đến dược đường, đại phu thấy đứa bé trong tay Lâm Hải cả người dơ dáy, tuy hơi giựt mình nhưng cũng vẫn tận tâm bắt mạch, thăm khám.
Vị đại phu đó đắp thuốc lá lên trán đứa bé.
26 Đến ngày thứ ba từ sau khi Lâm Hải vào trường thi, sáng sớm Dương thị cùng hai con đến trước cổng đón Lâm Hải. Phải chờ tới gần trưa ba người mới thấy Lâm Hải mỏi mệt đi ra.
27 Mọi người nãy giờ lo nói cười hỏi thăm nhau, không mấy để ý đến hai nam hài vẫn đi sau lưng phu thê Lâm Hải.
Dương lão gia tử bây giờ mới chú ý tới, đưa mắt nhìn Lâm Hải:" hai đứa bé này là hài tử nhà ai?"
Lâm Hải nói:" nhạc phụ, đây là Trương Văn, Trương Võ, hai đứa bé này ở quê nhà gặp nạn, theo cha nương chúng đi kinh thành.
28 Qua một đêm tất cả mọi người chen chúc ở chính phòng. Sáng hôm nay, Ngô thị và Dương thị đi chợ mua đồ nấu ăn, mấy người Dương lão gia tử ở nhà sắp xếp nơi ở cho mọi người.
29 Sáng sớm hôm sau, Lâm Hải đi nha môn tiếp nhận công việc ở huyện đường.
Lý ma ma cũng đến từ sớm để dẫn ba người biết nấu nướng tới. Cả nhà ăn thử, sau đó chọn Lưu sư phụ và Lưu thẩm là một đôi phu thê ở lại, theo sau họ là hai người con trai và hai tức phụ, cả nhà chỉ ký khế ước năm năm, nên trả cho Lý ma ma mười lượng bạc.
30 Vì quan tuần phủ chưa tới, nên trung thu năm nay, các thương nhân gửi tặng quà cho huyện lệnh mới là Lâm Hải không hề ít. Mặc dù lễ gửi tới không xem là nặng, nhưng cũng là những món vải vóc, tơ lụa hoặc một ít trâm cài cho phu nhân, tiểu thư.
31 Tới cuối giờ ngọ, Bùi huyện thừa dẫn phu nhân cùng hai tiểu thư tới chúc tết Lâm Hải. Dương thị cùng Mẫn Trúc ra mặt tiếp đón phu nhân, tiểu thư nhà huyện thừa.
32 Buổi tối, sau khi ăn tối xong, Lâm Hải tính cho mấy đứa nhỏ về viện của mình nghỉ ngơi sớm. Dù gì hắn và nương tử cũng l mới xa nhau cả bảy ngày, cần hảo hảo tâm sự một chút để thỏa nỗi nhớ nhung.
33 Đầu tháng ba, Lâm Hải nhận được tin từ kinh thành báo tới, quan tuần phủ sẽ tới nhậm chức trong khoảng cuối tháng ba, đầu tháng tư.
Lâm Hải cũng thở ra một hơi, bao nhiêu giấy tờ về thuế khóa, danh mục thu chi của huyện nha cần vị tuần phủ kia kiểm tra, đóng mộc để gửi về kinh thành cuối cùng cũng sắp được giải quyết.
34 Đến ngày hai mươi tám tháng ba, Lâm Hải cùng các vị huyện lệnh, huyện thừa khác từ sáng đã đi ra bến sông để tiếp đón tân tuần phủ đại nhân của An thành.
35 Nhắn nhủ tới bạn đọc: xin chân thành cảm ơn mọi người đã đọc ủng hộ mình. Vì lý do dạo này công ty mình thiếu nhân viên nên mình khá bận. Mình sẽ cố gắng ra chương mới sớm nhất có thể.
36 Qua nửa tháng, thời tiết giữa tháng tư cũng bắt đầu nóng dần lên, buổi chiều sau khi Lâm Hải từ huyện nha về, còn chưa kịp tắm rửa thay y phục thì nghe gia nhân bẩm báo có nhị vị công tử nhà Triệu đại nhân cầu kiến.
37 Sáng hôm sau Dương thị có chút mệt mỏi nhưng trên môi luôn nở nụ cười mãn nguyện, còn Lâm Hải thì thần thanh khí sảng, vui tươi phới phới cùng mấy nương con Dương thị dùng bữa sáng rồi đi huyện nha.
38 Trên đoạn đường ngắn về nhà, Dương thị có nói sơ về việc giúp đỡ Phó thị nghĩ ra món ăn cho ngày mời khách sắp tới. Mẫn Trúc tinh thần kiếm tiền dâng cao lại nghĩ tới dùng món ăn ở thế giới trước mở tửu lâu ở An thành này.
39 Mẫn Trúc cùng Thu Trà mang rau ra tới xe ngựa, phu xe vội vã giúp tiểu thư nhà hắn bỏ rau ra hộc phía sau xe rồi lại đánh xe hướng huyện nha mà chạy.
Về tới nhà Mẫn Trúc lại vội chạy xuống phòng bếp thì thấy nương nàng đang trong bếp hầm canh.
40 Đến bữa cơm tối, sau một ngày mệt nhọc, mọi người được thưởng thức một bữa ăn đầy đủ sắc- hương- vị thì không còn gì thỏa mãn hơn. Cẩn Tuệ như tối hôm qua, ăn no xong bắt đầu cảm thán: " Ăn ngon quá, nương à, bụng con no căng rồi mà vẫn muốn ăn nữa đây!"
Lâm Hải cùng Dương thị bật cười, Trương Võ thì liên tục gật đầu phụ họa lời Cẩn Tuệ nói: " Đúng đó, con cũng muốn ăn thêm, nhưng Vương sư phụ dặn, ăn no quá vào buổi tối không tốt cho việc luyện điều khí, nên con không dám ăn nữa".