21 Chương 21: Nghiệm thi
Sau khi nhận được thông tin rằng trong Thân Vương phủ của Thập Tam Vương gia Hiên Viên Hoằng. Thì ngay lập tức, quan binh đã bao vây toàn bộ trong và ngoài Vương phủ, họ tạm thời ra lệnh cấm toàn bộ người trong Vương phủ hạn chế ra ngoài để giữ an toàn.
22 Chương 22: Đại Hội Võ Lâm
Màn đêm dần buông xuống, những bông tuyết nhẹ nhàng rơi từ bầu trời đêm lấp lánh, phủ kín khắp mặt đất.
Tại Nhất Sơn quán.
23 Chương 23: Đại Hội Võ Lâm ( Nhị ).
“ Đại hội võ lâm năm nay xem ra chính là náo nhiệt hơn hẳn mọi năm nha ! “. Mai Ly ánh mắt sáng rực nhìn toàn cảnh sinh động dưới sảnh tửu lâu, miệng nhỏ vừa ăn bánh vừa như chim sẻ nhỏ không ngừng cảm thán.
24 Chương 24: Đại Hội Võ Lâm ( Tam ).
Ba ngày sau, đại hội võ lâm cũng đã đến. Năm nay, Võ lâm đại hội diễn ra ở mộ thuỷ sơn trang – Thiên hạ đệ nhất sơn trang, trang chủ của Mộ Thuỷ sơn trang là Mộ Dung Thuỷ, cũng chính là đương kim minh chủ hiện giờ.
25 Chương 25: Triệu Thanh Hoa bại trận.
< chúng="" ta="" mặc="" dù="" không="" phải="" là="" người="" cùng="" một="" thế="" giới,="" nhưng="" hoàn="" cảnh="" giống="" nhau,…="" mãi="" mãi="" đều="" bi="" thương,="" tội="" nghiệp="" như="" vậy…="">>
----------------------------
Nữ tử thân bạch y từng bước tiến vào, khí chất làm cho tất cả mọi người có mặt tại đây đều phải chú ý.
26 Chương 26: Tôn chủ ma giới – Công tử Mạc Lân.
Sau khi Tử Hạ rời đi, đệ tử của Vân Hoa phái cùng Triệu Thanh Hoa cũng lần lượt kéo nhau rời đi. Đại Hội Võ Lâm vẫn được tiếp tục.
27 Chương 26: Không rõ ràng!
Thời tiết ở Hiên Viên quốc đang trong thời gian giao mùa, từ mùa đông sang mùa xuân, một vài loài cây vẫn còn đang rụng lá, những chiếc lá úa vàng chết đi để mầm non mới thế chỗ.
28 Chương 28: Cảm giác trong lòng.
Kỳ Tuyết sau một hồi thất thần rốt cục cũng quay về trạng thái, nàng tự mắng mình hai chữ: Ngu ngốc!
Dưới gốc hoa anh đào, hai người bọn họ ôm nhau tạo nên cảnh đẹp làm cho người nhìn không nỡ phá vỡ.
29 Chương 29: Phối hợp cùng nhau diễn kịch – Nạp trắc phi!
Sau khi đi được một quãng đường dài, Hiên Viên Vũ và Lâm Kỳ Tuyết cuối cùng cũng tới hoàng cung.
30 Chương 30: Mở Dược Đường.
Nam Châu thành nhộn nhịp tiếng nói cười, dòng người đông đúc mà ồn ào.
“ Đây, đặt cái tủ đó ở cỗ này, đúng rồi, là chỗ này!”
“ A, không phải, cái bàn đó phải kê bên kia, đúng, là chỗ đó!”
Trong một tiệm thuốc nho nhỏ, tiếng chỉ đạo không ngừng vang lên.
31 Chương 31: Gặp lại.
“ Rốt cuộc sư phụ bao giờ mới tới?”. Tử Hạ đôi mắt tĩnh lặng, một tay chống cằm, một tay cầm chén trà đã có chút nguội, giọng vẫn lạnh như vậy! Chỗ nàng ngồi gần cửa sổ, ánh mắt nhàn nhạt nhìn khung cảnh nhộn nhịp trên đường cái mà trong lòng có chút tịch mịch*
*Tịch mịch: Cô đơn.
32 Chương 32: Rời đi.
Bóng đêm bao trùm vạn vật, không gian chìm vào trong yên tĩnh, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống làm khung cảnh có chút lạnh lẽo!
Trên nóc mái ngói của Nhan Noãn Các, có một bóng đen nhỏ nhắn đang di chuyển, người đó mặc hắc y, chiếc khăn che lại khuôn mặt xinh đẹp khả ái, lộ ra đôi mắt tinh nghịch, ánh trăng chiếu vào khiến cho đôi mắt ấy sáng như ngọc lưu ly quý hiếm.
33 Chương 33: Ám Sát
Tại một vùng ngoại ô biên giới giữa Nam Cung và Hiên Viên Quốc.
Tiếng gió gào thét từng đợt quét qua, trong gió còn lẫn cả mùi vị của máu tanh.
34 Chương 34: Gặp Lại (1).
Mặt trời mọc, gió khẽ khàng chơi đùa trong từng kẽ lá, tuyết rơi tối hôm trước tan ra tạo thành những vũng nước nhỏ còn đọng lại trong sân.
35 Chương 35: Gặp Lại (2).
Thiên Ân quay đầu lại, con ngươi mở to hết cỡ, hốc mắt lại có chút hồng hồng.
Trần Phạn trợn mắt, vẫn tư thế khuỵ xuống ôm bụng mà gào rít lên:
“Tên khốn nào có gan lớn như vậy, dám xen vào chuyện của gia…?”.
36 Chương 36:
Đại điện xa hoa, dưới ánh nến lập loè, những viên dạ minh châu quý hiếm ở cửa điện lại càng làm chúng thêm sáng chói. Tử Hạ một thân bạch y tao nhã, mạn sa che đi dung nhan tuyệt mỹ mà lạnh nhạt, trên trán có nốt chu sa hình ngọn lửa màu lam nhạt do luyện Huyền Tiên Tâm Phát, hơn nữa, loại khí chất tự nhiên trên người nàng làm người khác chú ý.
37 Chương 37: Sóng ngầm.
“Tỷ tỷ, loại trà này thật ngon! Muội muội cũng đã từng nghe Thái Tử điện hạ nói qua, nghe nói, đây là vật phẩm từ Tây vực cống hiến.
38 Chương 38: Cố Lăng
Ngục tối ẩm ướt cũ kỹ, tiếng phạm nhân bị dùng cực hình kêu la thảm thiết, nghe bi thống vô cùng, Kỳ Tuyết bị những tiếng kêu của bọn họ làm cho thức giấc.
39 Chương 39: Mộng Điệp thay đổi
"Bẩm Thái Tử, Thái Tử Phi, đã đến nơi, thỉnh hai vị xuống kiệu!". Giọng nói của một vị công công già làm cho Kỳ Tuyết đang mộng đẹp liền giật mình tỉnh giấc.
40 Chương 40: Thuật Ảo Ảnh
“Haiiiz, cổ đại thật cổ hủ, không có máy in, không có giá vẽ, cũng không có màu vẽ luôn, hầy, đành vất vả chút vậy!”. Sở Dạ Nguyệt vừa than vừa xoa xoa cổ tay mỏi nhức, lại cuộn tay thành nắm đấm giơ lên đấm bóp cái gáy đau nhức.