21 Chap này mình xin tặng co các bạn hiểu tâm tình của Dưa, đoán trúng câu hỏi mà không khó để trả lời, đó là các bạn: Quỳnh's Anh'ss, Duong Susu Duong, Trang Candy,Hà Huyền Anh Lê,Đỗ Thu.
22
Hắn sau khi nghe nó bị gọi lên phòng giám thị thì không ngớt lo lắng mà chẳng biết tại sao, cậu thấy hắn như vậy liền trêu chọc
-Ây dô, hoàng tử "phong lưu nhà ta, hôm nay lại biết tương tư, lo lắng cho người khác, mà còn là người khác giới à_cậu chọc hắn khiến hắn càng bực hơn, liếc xéo cậu, đi ra khỏi lớp, để lại thằng bạn điên cười thích thú trước biểu hiện đáng yêu của thằng bạn thân, ông thầy và cả lớp với thái độ" không ngạc nhiên lắm", vì hắn ra khỏi lớp khi đang học giữa chừng là chuyện cơm bữa mà thôi, hắn mà không rời lớp mới là chuyện đáng quan tâm đó.
23 Reng reng, tiếng chuông báo tan học vang lên, học sinh như mọi ngày lại đưa đẩy nhau trên đường về. Chiều nay, nhỏ phải về một mình, vì nó nói có việc cần làm, nhỏ hiểu nó nên không ép nó làm chi, bóng dáng nhỏ một mình đơn côi, ánh nắng chiều tà soi bóng nhỏ ập xuống mặt đường, đang thơ thẩn nhìn cái bóng dưới chân mình mà đi thì bỗng nhiên bóng nhỏ bị che đi mất bởi một cái bóng to, cao hơn, dừng chân nhìn lại, nhỏ thấy cậu đang đi sau mình, thấy mình đã bị lộ, cậu gãi đầu cười xòa, chẳng biết vì ánh hoàng hôn rọi vào hay cậu đẹp sẵn mà nhỏ thấy cậu thật soái, ngượng ngùng cúi đầu xuống mà đi, vừa đi vừa nói chuyện với cậu.
24
Nó rời khỏi khu mộ thì nhận được điện thoại của nhỏ gọi về ăn cơm, nó thở dài đi về. Về nhà, nó khó chịu, thắc mắc khi nhìn thấy nhiều đôi dép lạ, vừa bước vào phòng khách thì mặt nó tối sầm lại, ả và hắn đang khoác vai nhau mà xem tv nhà nó, tự nhiên vô cùng (cứ như nhà mình isk), tình chàng ý thiếp mùi mẫn quá nên không biết có người.
25 Nó, cậu và nhỏ dọn dẹp bãi chiến trường sau khi ăn xong, còn hai con người cao quý kia thì lại làm lơ, dắt nhau ra ngoài kia xem tivi, người ta nhìn vào không biết, chắc sẽ nghĩ hai người đó là chủ còn 3 người là đầy tớ quá.
26 LÁ LÁ LÁ, DƯA đã trở về và chậm chạp, lề mề hơn xưa.
Trong lúc đang nói chuyện với nó, thì cậu chạy tới chỗ tụi nó, hắn đuổi cậu ra ngoài nên cậu đành đi tìm nhỏ và thấy nhỏ ở đây, nó nhờ cậu đưa nhỏ về rồi gọi cho đàn em đem xe tới cho mình.
27 Nhỏ và cậu nghe tin nó bị thương liền tức tốc tới bệnh viện cho dù là nữa đêm đi nữa, nhìn cánh cửa phòng cấp cứu vẫn cứ đóng im lìm khiến nhỏ chỉ còn biết khóc nức nở:
-Hhuhu, đáng ra tớ phải về chung với cậu ấy, mà tớ lại bỏ về trước, nên mới ra nông nổi này, huhu_nhỏ.
28 Loa loa, Dưa xin lỗi mọi người ạ *cúi đầu*, mình định ghi là The End, ý là hết chương, nhưng có vẻ nó không phải cho lắm, chưa hết ạ, xin lỗi ạ, mình hk làm vậy nữa au, đừng tưởng vậy mà hk coi tiếp truyện nha.
29 - Biết vậy là tốt, hứ_ả lên giọng rồi kiêu căng tiếp tục xem tivi, mắt ả dán trên tivi, có vẻ chú tâm nhưng trong thâm tâm ả đang cuộn lên từng cơn tức, cố giấu lại để suy nghĩ mưu kế, cũng chỉ vì con nhỏ giường bên kia, sao quá xinh đẹp động lòng người khiến ả thêm phần khó chịu sau thái độ của hắn, khó chịu nên muốn giải tỏa lắm, ả đành đi bộ hóng mát, đi nửa đường, ả quên mất rằng mình không nên để lạnh bản thân liền quay về phòng, đừng trước cửa phòng, đặt tay lên cái vặn cửa, ả nghe được một câu chuyện thú vị và cũng giúp nhiều cho ả hàn gắn với hắn
.
30 Nó bổ nhào xuống sàn nhà, vì không còn chút sức lực nào, tác động mạnh làm vết thương chưa kịp hở, lại một lần nữa "vì" hắn mà mở rộng thêm (do nó nghĩ về hắn bị phân tâm nên mới bị đâm chớ bộ), cũng như trái tim nó đang bị thương rộng ra, máu từ vết thương rịn ra cả áo trắng bệnh nhân của nó, hắn thấy nó bị vậy cũng vội vàng đỡ nó lên giường bệnh của nó, gọi giúp bác sĩ, ả thấy thế liền tức điên mà hét lên:
-Anh, cô ta là có ý hại em đó, anh còn có thể giúp cô ả sao, em đây sao anh không hỏi thăm, khi bệnh tình của em nặng lên là do anh giận em đó_ả hét toáng lên trên giường bệnh, hắn hơi khó chịu nhưng sợ ả ta có gì thì không hay cho hắn, liền miễn cưỡng trả lời lạnh nhạt với ả:
-Dù sao cũng do tôi hơi mạnh tay với cô ta, nên vết thương mới ra nông nổi này (hừ, anh cũng đào hoa với vết thương nhỉ, hết ả tới nó_tg nhếch mép)_hắn nói tay vẫn đang nhấn phím đỏ gọi bác sĩ giúp cô gái đang ngất trong tay mình, sao cảm giác quen thuộc quá vậy.
31 Cả đêm nhỏ và cậu canh chừng nó ngủ, không thì kẻ xấu lại thừa cơ làm điều xằng bậy, ngu ngốc một lần nữa, nó đến bây giờ vẫn còn hôn mê, bất tỉnh, nhỏ khá lo nhưng cậu nói là do thuốc ngủ còn tác dụng nên nó như vậy thôi, không có gì đáng lo, nhỏ vì thế nên mới an tâm nghe lời cậu thiếp đi một lát để cậu chăm nó.
32 -What ? Cái thằng này, buổi hẹn quan trọng thế mà mày có thể quên thật à, mày để Bang chủ bên đó chờ 2,3 tiếng lận đó, ngay ngày mà cô hôn thê của mày bị ngộ độc , họ khó chịu lắm, vẻ không hài lòng với cách ứng xử của mày, tao phải ra mặt xin lỗi nhưng họ chưa chịu, họ nói mày sẽ phải ra mặt xin lỗi bang chủ họ thì may ra, mày nên ra mặt đi, dù sao mày là người có lỗi, thất hẹn trước mà.
33 -Băng à, em mau mau dậy ăn một miếng cháo đi nào, để còn có sức ngày mai đi gặp bang chủ bên Evil về vụ thất hẹn nữa, không phải sắp tới thời gian trả thù ông ta rồi sao, thời gian gấp rút, không nên để tì trệ hơn nữa, nếu không để ông ta kêt thông gia với bên kia thì ông ta sẽ càng lớn mạnh, chúng ta lại càng khó lật đổ.
34 Dưa thành thật Xin lỗi vì sự chậm trễ này ạ *cúi đầu*, vì Dưa bận quá
-aizzzzz, sao mà tin tức về cô ta vẫn bặt vô âm tín thế này? Cô gái này thật là làm cho người khác lo lắng đến chết mà!!_cậu ngồi trên ghế sô pha ở nhà nhỏ, bất lực vò rối cái đầu của mình khiến cho nó bị rối tung hết cả lên, hắn cũng góp sức đi tìm nên cũng có mặt ở đây, ả cũng đã rời khỏi bệnh viện, bây giờ thì đang tung tăng mua sắm, làm đẹp ở các trung tâm lớn.
35 -Thưa, bang chủ chúng tôi đang mệt, có thể để khi khác không ạ_tên gác cửa đi một lúc lâu rồi quay trở lại vị trí của mình thông báo với bọn hắn.
-Cái gì? Nói rằng tôi thật sự có việc quan trọng muốn nhờ cô ấy giúp, mau đi thông báo lại đi!!!_Phong (Hắn) khó chịu ra lệnh một lần nữa cho tên gác cổng đang dần dần khó xử.
36 Xin lỗi các bạn, vì mấy hôm nay Dưa vô cùng vô cùng bận, thu truyện, thi viết truyện, blabla. . . thứ lỗi cho Dưa a, Dưa sẽ bù 2 chương liên tiếp trong tuần sau a
- Cái gì? Sao chị lại tự ý đuổi khách đi chứ, chị cũng biết hị là đối tác lớn và quan trọng của ta mà, đằng này lại đích thân bang chủ họ tới đây, chắc có chuyện quan trọng mà lại không tiếp họ thì chẳng khác nào khinh thường họ sao, chị làm cho em khó ăn nói quá đi!!_nó đập tay xuống bàn kính màu đen trong suốt, kêu to lên một tiếng hiện rõ sự tức giận cuả người đập, người con gái đứng kế bên im lặng hồi lâu cũng lên tiếng bất bình.
37 Thuy Hang, Anna Triệu, 迪磁带, Ly's Sone'ss. Những bạn đoán đúng câu 2, câu một, Dưa nghĩ hơi khó, hehe, nhưng nếu có tinh thần đoán mò thì tốt quá, nhưng đợt này thì không như Dưa mong a, ít quá, vào cháp thôi
Ba hắn là một người có gia cảnh không tốt cho lắm, nói đúng hơn là nghèo khổ, vì ông mồ côi ba mẹ từ nhỏ, bôn ba cuộc sống bên ngoài khiến ông trở nên chững chạc từ rất sớm, ông nhanh chóng mở được một công ty chuyên mua bán các mặc hàng quần áo chuyên dụng.
38 Xin lỗi, chap 37 quá dở, cháp này Dưa sẽ cố gắng a, Tag tiếp những bạn đã rả lời đúng của kì trước a, Thuy Hang, Anna Triệu, 迪磁带, Ly's Sone'ss
Vào cháp thôi
Hắn sau khi bị cha hờ ném chai rượi vào lưng, tình cảm vợ chồng hai người cũng theo đó mà suy giam.
39 -Anh, em đem thuốc cho anh bôi nè, bữa trước có hứa mà em quên khuấy đi, giờ mới nhớ đem qua cho anh, anh nhớ bôi thường xuyên cho mất sẹo nha. _nó vui vẻ chạy qua nhà hắn, tay cầm một lọ thuốc dạng bôi ríu rít từ ngoài cổng.
40 -Mời vào đi_nó lấy lại bình tĩnh, ngồi ngay ngắn lại, nhập tiếp ly rượi trên tay để giấu sự lo lắng.
Cạch, tiếng mở cửa nhẹ nhàng cùng với đôi giày da nện lên sàn nhà vang lên.