61 Khi đám mây bảy màu ôm lấy liễn xe xinh đẹp từ trên trời giáng xuống, Như Mặc đang cùng Bắc Dao Quang với sự kiên trì của Địch Tu Tư đang mặc hỉ phục mà không biết hắn tìm được ở đâu.
62 ” Nhị ca, ngươi rốt cục tỉnh? Cảm giác như thế nào?” Hôn mê một đêm, sáng hôm sau thì Tư Đồ Huyền cũng đã tỉnh lại, Tư Đồ Y ở bên cạnh thấy thế cũng an lòng hơn, bởi vì từ lúc nửa đêm cho tới sáng, Tư Đồ Huyền đột nhiên sốt cao, làm cho Tư Đồ Y lo lắng không thôi, sợ hắn xảy ra vạn nhất thì sự tình liền phiền tóai lớn.
63 Bảo Bảo ngồi trên lưng Ảnh Nhiên là lòng lo lắng, đứng ngồi không yên, chỉ sợ mình đến chậm thì không biết Thanh Liên sẽ như thế nào? Nàng đương nhiên tin tưởng phụ thân và mẫu thân sẽ không có hành động quá đáng gì đối với Thanh Liên nhưng nếu bọn họ phản đối chuyện hôn sự thì chắc chắn sắc mặt cũng không tốt đẹp gì.
64 Lần theo đạo hồng quang kia để xác định vị trí, thân hình Như Mặc tựa như du long bàn, trước khi thiên la hoàn toàn buông xuống thì đã đi vào Trung Thiên cung, sau đó là đến thần điện.
65 “Bởi vì là trứng, cho nên chúng cần có cha mẹ ấp cho chúng, mà quá trình này cần mất ít nhất là năm mươi ngày, hai chúng ta ai sẽ làm chuyện này?”. Như Mặc mặt đỏ bừng, hơn nửa ngày mới ấp a ấp úng nói ra một câu như vậy.
66 Nhìn theo bọn họ ba người rời đi, Như Mặc bất đắc dĩ mang theo hai quả trứng cũng đi ra ngòai. Tiểu thúy xà vẫn nhu thuận ở trên cây trong sân, thấy Như Mặc đi ra liền lập tức hiện hình người, cao hứng kêu lên ” chúc mừng Xà Quân đại nhân, chủ nhân có khỏe không?”” Tóc Đen, bắt đầu từ hôm nay, ban ngày ngươi hãy dùng hình người mà họat động, Thanh nhi không có ở đây, có rất nhiều việc chúng ta cần người đáng tin cậy đi làm, ngươi ăn đan dược này vào, nó có thể cho ngươi thêm hai trăm năm đạo hạnh, nhưng ngươi cần tranh né những kẻ đạo hạnh cao thâm của các tộc khác, nhất là Tuyết Ưng tộc, ngươi hãy tìm lý do gì đo để tiến vào phủ đi”Như Mặc nhìn bộ dáng của lục thúy xà, hơi nhíu mày lo lắng nhưng cũng không có chọn lựa nào khác, lúc này hắn không thể phân thân đi tìm Thanh nhi, lại cần phải có người thay bọn họ làm việc linh tinh, chẳng hạn như hỗ trợ đưa cơm cho Dao Quang, giấu diếm các hạ nhân khác…cũng cần một kẻ miệng mồm lanh lợi ngăn cản Trần Ngọc Bạch cùng Phong Vô Ảnh đến cửa cầu kiến, mà hắn, trước lúc bảo bối thuận lợi phá vỏ chui ra thì không thể có một phút lơi lỏng việc ôm chúng, bộ dáng này của hắn làm sao có thể đi ra ngòai gặp khách.
67 Bắc Dao Quang nhìn thoáng qua Như Mặc đang mỉm cười không nói gì, lại nhìn tới bộ dáng xin tha thứ của Tóc Đen, bật cười nói ” quên đi, trước hết cứ như vậy đi, chờ Thanh nhi trở về, ngươi nhanh biến trở lại cho ta, bộ dáng này ta nhìn thực không quen mắt.
68 ” Báo Vương đại nhân, người tử tế không nói vòng vo, sở dĩ kính ngươi là vì ta đại diện cho chủ nhân Xà Quân đại nhân của ta mà đến, sứ mệnh của ta là làm cho Báo Vương đại nhân nhận lấy xà y của chủ nhân, ta cũng đã hòan thành, sở dĩ còn chưa rời đi là vì Báo Vương đại nhân ngài ” ân cần chiêu đãi’.
69 Bắc Dao Quang nhẹ nhàng đi vào phòng bên cạnh, Như Mặc đang ôm hai quả trứng màu vàng ngồi ở giữa giường, nhắm mặt lại, giống như là nhập định hàng ngày, ngay cả nàng nhẹ nhàng đến gần cũng không phát giác.
70 ” Như Mặc, sao lại thế này?” Bắc Dao Quang bất chấp trên người còn không có mặc quần áo, lập tức xốc chăn ngồi dậy, chẳng lẽ do nàng lúc trước quá mức dơ dáng dạng hình kết hợp nên mới ép phá chúng nó? Bắc Dao Quang càng nghĩ càng sợ, sợ nhìn thấy tròng trắng tròng đỏ linh tinh chảy ra.
71 Bắc Dao Quang cũng nghe thấy âm thanh này, tinh thần vừa mới trấn tĩnh lại bất an “ Như Mặc, đứa nhỏ này cũng muốn đi ra?”” Đừng hoảng hốt! Dao Quang, có ta ở đây”.
72 ” Hảo!” Bắc Dao Quang cũng vội vàng gật đầu, càng nhìn càng vui mừng, hết nhìn Bảo Bảo trong tay lại nhìn sang Mặc Mặc trong lòng Như Mặc, hồi lâu mới nói “ Như Mặc, chúng ta mỗi người tắm ột đứa, đợi bọn chúng tắm rửa sạch sẽ thì nên đi ra ngoài, ở trong nước đã lâu, ta sợ không tốt cho bọn chúng, nếu bị cảm lạnh thì không hay”Tuy Như Mặc rất muốn nói cho nàng biết bọn chúng chẳng những không sợ mà còn rất thích nước, nhưng nhìn tới tình cảnh sợ hãi lúc nãy của nàng, hắn không nói thêm gì nữa, dù sao chỉ cần Dao Quang không thích thì dù sau này nàng không cho hai bảo bối đến gần ao, hắn cũng sẽ đồng ý với nàng “ được, để ta tắm cho bọn chúng, ngươi ôm Bảo Bảo dựa vào bên cạnh ao nghỉ một chút đi, ta tắm cho Mặc Mặc xong sẽ tắm cho Bảo Bảo”” Ân! Hảo!” Bắc Dao Quang lập tức nghe lời ôm nữ nhi ngồi dựa vào bên cạnh ao, Như Mặc cầm lấy khối to lụa mềm mại bên cạnh ao, nhúng nước rồi nhẹ nhàng lau rửa cho Mặc Mặc, động tác nhẹ nhàng, chậm rãi, tiểu tử kia trợn tròn mắt, linh hoạt mà vui mừng hưởng thụ sự hầu hạ tỉ mỉ của phụ thân, thỉnh thoảng còn mỉm cười ngọt ngào, Bắc Dao Quang nhìn một lớn một nhỏ có khuôn mặt giống nhau y đúc kia, sự cảm động trong lòng càng thêm sâu sắc, cũng lộ ra nụ cười tràn ngập hạnh phúc, nụ cười đó làm cho Bảo Bảo trong lòng nàng cũng nhìn chằm chằm, thì ra mẫu thân của nàng cũng xinh đẹp và cao quý.
73 Hai vật nhỏ thấy Như Mặc quyết định trừng phạt nặng như vậy run sợ không thôi, khí phách quật cường lúc trước hoàn toàn biến mất, bây giờ chỉ còn là cầu xin tha thứ.
74 ” Ta có năng lực, có biện pháp nào? Ta tuy là thiên đình nguyên lão, nói trắng ra cũng là bản lĩnh có giới hạn, mặc kệ là chuyện chính sự của thần tiên, hiện tại tình hình đã tới mực này, hòan tòan thoat khỏi phạm vi khống chế của ta.
75 Sáng sớm Phong Vô Ảnh đã thấy Tiểu Thanh đến tìm hắn, nói chủ nhân và phu nhân mời hắn đến phủ, lập tức thần thái bay lên. Từ lúc Như Mặc tuyên bố bắt đầu đóng cửa từ chối tiếp khách, hắn cứ cách nửa tháng lại đến Bắc Dao phủ một lần, đa phần hắn cũng có gặp được Như Mặc và Bắc Dao Quang, tuy rằng không phải hắn muốn quấy rầy vợ chồng người ta ân ái mà vì Bắc Dao Quang dù sao cũng mang song bào thai, lại là lần đầu tiên làm mẹ, bọn họ cũng không có người quen nào khác ở Hiệp Khách thành, mà hắn lại là bằng hữu duy nhất của Bắc Dao Quang ở đây, cho nên sao không thể thường xuyên đến thăm được chứ?Nhưng đặc quyền viếng thăm này trước khi Bắc Dao Quang sinh nửa tháng cũng đã bị cắt bỏ, hắn tuy rằng vẫn đến nhưng không thể gặp được bọn họ, nghe các nha hoàn nói, Như Mặc và Bắc Dao Quang hầu như suốt ngày đều ở trong phòng riêng, không hề bước ra ngoài một bước, ngay cả thức ăn cũng chỉ đem đến và đặt ở bên ngoài, không cho bất kỳ ai đi vào hầu hạ, cũng không nói sẽ nhờ hắn đến đỡ đẻ cho Bắc Dao, càng không nói tới chuyện mời bà đỡ.
76 ” Vô Ảnh, nếu ngươi nguyện ý, ngươi có thể làm cha nuôi của bọn nhỏ”. Bắc Dao Quang vì hắn rơi lệ mà cảm động, liền đưa ra đề nghị này, Như Mặc cũng thấy đề nghị này không tồi, coi như là một cách bồi thường cho Phong Vô Ảnh “ đúng vậy, ta nghe nói đứa nhỏ nếu có cha nuôi ,sau này sẽ khỏe mạnh hơn, hơn nữa hai tiểu tử này trời sinh bướng bỉnh nếu có một cha nuôi ôn lương quân tử như ngươi sau này chắc sẽ ngoan hiền hơn, hi vọng Vô Ảnh không chê”” Như Mặc, Bắc Dao, cám ơn các ngươi, các ngươi biết rõ ta thích hai tiểu bảo bối xinh đẹp này tới mức nào, các ngươi đã không chê, cho bọn chúng nhận ta làm cha nuôi đã là vinh hạnh của ta”.
77 ” Nàng chính là Trân Châu?” Ngọc Linh Lung vẫn ăn mặc trung tính như trước, ngồi trên vương tọa, từ trên cao nhìn xuống nữ nhân xinh đẹp bên dưới mặc kệ là đánh giá theo tiêu chuẩn của nhân lọai hay của Thú tộc bọn họ thì Trân Châu đều là điển hình cho lọai bất trung, lại là nữ nhân mắt cao hơn đây, lọai này lấy làm kĩ thiếp thì thật đúng nhưng là bạn sống chung cả đời thì vô luận thế nào cũng không đủ tư cách.
78 Bắc Dao Quang vừa mới cho Bảo Bảo uống nước xong, làm cho nàng ăn non mới cẩn thận đặt nàng lên giường, lục thúy xà bất đắc dĩ bị hai bàn tay nhỏ bé của Bảo Bảo chộp lấy, nhẹ nhàng lay động, ai, làm người hay là rắn cũng đều không thỏai mái a, hắn dù sao cũng là tiểu yêu tinh có mấy trăm năm đạo hạnh, thế nhưng lại trở thành đồ chơi của một đứa trẻ.
79 ” Phu nhân!” Thanh nhi lần đầu tiên nghe được Bắc Dao Quang dùng khẩu khí như vậy để nói chuyện với hắn, rốt cuộc biết cảm giác điềm xấu xảy ra là bắt đầu từ đâu, quả nhiên là số kiếp khó tránh khỏi.
80 Khi Như Mặc còn chưa tới được Tuyết Phong, Tuyết Ưng vương đã mang theo Mặc Mặc trở lại sơn động xa hoa trên đỉnh núi Tuyết Phong, trước cửa động, hàng trăm ngàn tuyết ưng đã xếp thành hai hàng chào đón, Mặc Mặc trong tay Tuyết Ưng vương hưng phất nhìn đông ngó tây, đây là lần đầu tiên từ khi hắn rời bụng mẹ mới có cơ hội nhìn ngắm thế giới bên ngoài a, hơn nữa còn ở từ trên cao nhìn xuống, thật sự là chơi rất vui.