21 Sau giữa trưa, trong phủ Tĩnh An vương truyền đến tiếng khóc từng đợt rồi lại từng đợt.
"Ta không đi, ta không đi, Mộng phu nhân và đứa bé trong bụng nàng cũng không phải là ta hại chết, tại sao muốn đuổi ta đi?"
"Đây là mệnh lệnh của Vương gia, hạn các vị phu nhân trong một khắc đồng phải thu thập xong rời khỏi vương phủ.
22 Sau khi kinh ngạc, Triệu Như Hi hỏi ra nghi ngờ trong lòng, "Vậy tại sao thời gian này chàng cũng không tới thăm ta, cho tới hôm nay mới đến?"
"Hôm đó nàng đi ra ngoài bái tế Trăn nhi, nhất định là có người tiết lộ hành tung của nàng, những thích khách kia mới có thể theo dõi mà tới, Bổn vương chưa tra ra được thân phận tên gian tế này, vì không để cho nàng lại gặp nguy hiểm, vậy mới cố ý lạnh nhạt nàng, đồng thời thiết kế chuyện Mộng phu nhân mang thai, khiến người ngoài cho là nàng đã thất sủng, để cho Đại hoàng tử thay đổi mục tiêu, đồng thời cũng đúng lúc có thể mượn chuyện như vậy, đuổi những cơ thiếp trong phủ kia ra ngoài.
23 Trên điện Tuyên Hòa, Hoàng đế cùng quần thần đang nghị sự.
"Mạt tướng khởi bẩm hoàng thượng, Trương tướng quân phái người tới thúc giục, nói lương thảo chậm chạp không chuyển đến, trong đại doanh Nam trại tướng sĩ đã sắp không có lương thực có thể ăn, không đến nửa tháng, đại doanh sẽ hết lương thực, tướng sĩ một khi cạn lương thực, sẽ dẫn đến biên phòng của ta nguy hiểm, kính xin hoàng thượng định đoạt.
24 "Trẫm thấy ngươi êm đẹp không bệnh không tật, muốn bí dược này có ích lợi gì?" Hoàng thượng nghi ngờ nói.
"Thần tự có chỗ dùng. "
Hoàng thượng mặt trầm như nước, tâm tư vòng vo mấy phen.
25 Đôi tay nhỏ bé thừa dịp nam tử ngồi ở trước bàn không chú ý, thật nhanh lấy đi một chén pho mát, một xoay người, đang muốn cầm pho mát chạy đi thì nghe truyền đến từ sau lưng tiếng hừ lạnh, thân thể nhỏ bé khẽ cứng lại.