41 9000 lạng là khái niệm gì? Tửu lâu trong nhà Lâm Minh cũng không trị giá 3000 lạng, nếu có thể mua lại tửu lâu kia, cha mẹ cũng không cần khổ cực như vậy.
42 - Không phải chứ. Lâm Tiểu Đông khoa trương kêu một tiếng, đây là nhà ai coi tiền như rác, đây cũng quá hãm hại đi. Hắn có chút lo lắng nói:- Minh ca, bán nhiều như vậy, nếu như ngày sau người ta tìm tới cửa, huynh đệ chúng ta khả năng đánh không lại a.
43 Lâm Minh gật đầu một cái, Lâm Tiểu Đông là hảo huynh đệ của mình, hắn vốn không nghĩ giấu, hơn nữa cũng giấu không được. Hắn muốn thông qua Lâm Tiểu Đông gửi tiền về nhà, cũng muốn báo đáp nhân tình của Lâm Tiểu Đông.
44 Nghe xong Lâm Minh nói, lại nhìn thấy phần danh sách này, chưởng quỹ hơi tức giận, con mẹ nó, cho rằng Bách Bảo Đường là địa phương có thể tùy tiện ngoạn sao? Một khoản lớn đồ vật như thế, ít nhất mấy ngàn lạng hoàng kim, hảo gia hoả, ngữ khí của tiểu tử này như mua cải trắng trên đường, đồ vật mấy ngàn lạng hoàng kim, coi như là con cháu thế gia tới chỗ này, mua nhiều như vậy cũng phải tỉ mỉ ước lượng.
45 Chưởng quỹ kia vừa nói một bên tát vào miệng mình, tuy ra tay không nặng, nhưng trên mặt vẫn bị đánh đỏ bừng. Trong lúc nhất thời Lâm Tiểu Đông cũng trợn tròn mắt, gia hoả này, làm sao đột nhiên uống lộn thuốc?Chưởng quỹ kia lo sợ tát mặt mình, lại tìm tới một chưởng quỹ khác tính tiền, hung hăng chịu tội, cuối cùng còn gọi xe ngựa đưa Lâm Minh và Lâm Tiểu Đông trở về.
46 Tuy một đêm không ngủ, nhưng Lâm Minh vừa đột phá, tinh thần nhẹ nhàng khoan khoái, không cảm thấy mệt mỏi chút nào, lúc này hắn đẩy cửa đi ra ngoài, triển khai thân pháp, lao về đất trống trong rừng Đại Chu sơn.
47 Vương Nghĩa Minh vừa nghe liền biết đệ đệ nói vô căn cứ, hắn thiếu kiên nhẫn nói: - Đừng làm ra trò kia, ngươi là cái đức hạnh gì ta còn không biết sao? Muốn ta báo thù cho ngươi?- Đúng vậy, ca ca anh hùng cái thế, đối phó gia hoả kia còn không phải chỉ là một đầu ngón tay sao.
48 Lâm Minh ngay cả một bộ vũ kỹ cũng không có, hắn dung hợp mảnh vỡ ký ức, chỉ là từng chút từng chút ký ức của vị tiền bối đại năng kia mà thôi. Trong đó ký ức liên quan tới vũ kỹ đã ít lại càng ít, chỉ có ba, bốn cái, còn là không trọn vẹn.
49 Bất kể là dựa vào bản lãnh thật sự trở thành cao thủ cũng tốt, hay là dùng đan dược tích tụ ra cao thủ cũng tốt, ngược lại đều là cao thủ, đều có thể lớn mạnh thực lực và lực ảnh hưởng của Thất Huyền Vũ Phủ.
50 Mã tốc càng ngày càng nhanh, nam tử trên ngựa kia không chỉ ăn mặc chiến giáp, hơn nữa kỵ sĩ thương trong tay hắn thô như tay trẻ con liền không dưới trăm cân, cộng với lực lượng ngựa lao nhanh, một thương huy lại đây, tuyệt đối có thể quét ngã một bức tường!Ngay thời điểm nam tử cách Lâm Minh không đủ mười mét, trường thương trên tay hắn thình lình nổi lên một tầng hào quang màu vàng đất.
51 Một tiếng hét thảm, Lâm Minh một quyền đánh vào bụng dưới của Vương Nghĩa Cao, một quyền này hắn là dùng ám kình. Tuy hắn không có đạt đến cảnh giới luyện lực như tơ, thế nhưng lùi một bước, cương nhu hợp nhất hắn là làm được.
52 Đừng nhìn Vương Nghĩa Cao bình thường không ra thể thống gì, thậm chí ở trong phủ Quân chủ cũng bị Vương quân chủ tùy ý dùng gia pháp xử trí. Thế nhưng nếu đi ra ngoài thì không phải như vậy, đi ra ngoài phải giảng mặt mũi, ngày hôm nay Triệu Minh Sơn xử lý chính là một tín hiệu, ám chỉ hắn đến cùng phải nhân mã của Vương quân chủ hay không.
53 Triệu Minh Sơn lại nhìn thiếu niên này, trong lòng cảm thấy lạnh cả người, ngày hôm nay đã đắc tội hắn, sau đó hắn nhất định sẽ trả thù. Xem ra thật sự phải dung túng Vương Nghĩa Cao giết chết hắn, bằng không tất có hậu hoạn.
54 - Đều xuống ngựa, thả người ra. Triệu Minh Sơn đột nhiên vung tay lên, thủ hạ của hắn ngây ngẩn cả người, Vương Nghĩa Cao cũng ngây ngẩn cả người. Thả người?Vương Nghĩa Cao cũng không phải người ngu, hắn nghĩ tới tấm truyền âm phù vừa nãy kia, lẽ nào cùng nó có liên quan?Bất quá Triệu Minh Sơn không nói một tiếng thả người, Vương Nghĩa Cao vẫn là rất khó chịu, hắn đang chuẩn bị nói vài câu.
55 Trong lòng Vương Nghĩa Cao hơi hồi hộp một chút, cắn răng gật đầu. - Chuyện ngày hôm nay, cũng là Chu Viêm chủ sự?Vương Nghĩa Cao như trước gật đầu. - Được rồi, ngươi đi đi.
56 Mà cao thủ Hậu Thiên của Thiên Vận quốc vốn không nhiều, hơn nữa loại đan dược này căn bản không ai biết luyện chế, cho nên Thiên Vận quốc không sản xuất Hồng Kim Long Tủy đan!Không nghi ngờ chút nào, đan dược này là Thất Huyền cốc chảy ra, Thất Huyền cốc vì sàng lọc thiên tài hàng năm, đều sẽ phân phát một ít đan dược đến bên trong các đại học phủ trực thuộc, làm phần thưởng để hấp dẫn thiên tài tới tham gia kiểm tra.
57 - Chín trăm cân, tám trăm năm mươi cân, tám trăm năm mươi cân, ba lần không hợp cách! Kế tiếp!- Chín trăm năm mươi cân, chín trăm cân, chín trăm cân, ba lần không hợp cách, cái kế tiếp!Không ít thí sinh miễn cưỡng đạt đến Luyện thể tầng hai bị quét xuống, nếu như bọn hắn là trạng thái đỉnh cao, cũng có thể đánh ra một ngàn cân.
58 Thanh niên trên mặt có vết sẹo này tên là Vương Màng, 18 tuổi. Năm 15 tuổi ở biên cảnh Thiên Vận Quốc làm lính đánh thuê, từng giết người, từng ăn đao, ở trên đường sinh tử biên cảnh lăn lộn ba năm.
59 Cái gọi là võ đạo chi tâm, cũng không phải là đại trung đại hiền, đại chính đại nghĩa, võ đạo cùng chính tà không quan hệ, võ đạo chi tâm kỳ thực chính là quyết tâm cầu đạo của võ giả.
60 Ở trung ương hồ lớn bích lục này, có một ngọc đài do cẩm thạch xây thành, ngọc đài cùng bờ có chín cây cầu đá liên kết, trông như tiên cảnh nhân gian.