21 Khải Bình tựa vào cửa xe, nhìn Tiểu An đang vui đùa cùng hai người kia. Bất giác mỉm cười, anh nhớ lại cái ngày ở bệnh viện thăm Tiểu Vy. . . Anh đang thong dong đi lại trên hành lang bệnh viện.
22 Cầm tờ giấy trên tay, Tiểu Vy đem nó bỏ ở chiếc tủ cạnh giường, hắn lần nào về phòng cũng đến giường đầu tiên, hắn sẽ phát hiện ra nhanh thôi. Nàng đứng ở cửa phòng, nhìn qua một lượt.
23 Lãnh Phong ngồi trong phòng, nhìn trên màn hình, dấu chấm đỏ đã biến mất hơn nửa ngày trước. - Lãnh Phong! - Tiểu An đẩy cửa đi vào, nhìn hắn gật đầu.
24 Nam nhân đó vẫn ngồi đối diện nhìn Tiểu Vy. Nàng hậm hực nói:- Ừm. . . Tên anh?- A! Tôi chưa giới thiệu. Tên tôi là Martin. - Hắn cười, rót ly rượu vang cho nàng.
25 Lãnh Phong đưa nàng về khu căn hộ. Hắn đứng ngoài cửa, nhìn nàng nằm trong lòng:- Chìa khóa?- A. . Chìa khóa. . ?- Ừm! Chìa khóa đâu? - Hắn nhìn nàng.
26 Tại lúc này, trong khuôn viên được đặt cách ở New York. . . Tiểu Vy đứng đó, nhìn tấm bảng có hình vòng tròn đồng tâm kia. Người mặc áo đen đi đến bên nàng, kéo tấm vải trắng ra.
27 Sáng sớm, tại nhà của Lãnh Phong. . . Lúc này, Lãnh Phong cùng mọi người đã bay về nước. Hắn ngồi bên ngoài sân, hai tay vuốt ve Tiểu Hắc và Tiểu Bạch.
28 - Á!!! Đau quá à!!! Con mèo chết bầm kia!!!Lãnh Phong ngồi trong phòng khách. Nghe tiếng kêu của nàng ngoài sân, không đứng dậy đi ra, nói với mọi người trong bếp:- Cô ấy không sao đâu! Cứ tiếp tục đi!Tiểu Vy ngoài sân, ngồi hậm hực nhìn con mèo lạ hoắc đang bị Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đuổi chạy toán loạn.
29 Nghe hắn đồng ý chơi bài, nàng vội quay ra nói:- Phong! Em không biết chơi. . hay là em lên lầu ngủ trước nhé? - Dù vẫn chưa hết kinh hãi kia. Nhưng nàng quyết không để Lãnh Phong ê mặt vì vị hôn thê không biết chơi bài.
30 Ngồi trong xe thể thao của Lãnh Phong. Nàng lúc vào xe chưa kịp vuốt lại chiếc váy xuống, váy ôm sát đôi lúc di chuyển nàng có phần hơi khó chịu, mà nàng lại đang ngồi xe thể thao lên rất khó chỉnh lại.
31 Ngồi trên bàn làm việc, tâm tình nàng hôm nay rất sảng khoái, tối qua nàng ngủ rất ngon. Nhớ lại vết bầm tím trên tay Lãnh Phong sáng nay, khẽ bật cười.
32 - Vy Vy? - Lãnh Phong đứng ở cửa nhìn nàng. Nàng làm gì vậy? Đây là tầng 80. Không lẽ muốn nhảy xuống. Tiểu Vy khẽ quay lại, ánh mắt đưa về phía hắn nhưng như thể không nhìn hắn.
33 - Đoàng!! Đoàng!! - Hai phát súng vang lên. Bên bờ sông, nàng tay nắm chặt súng. Nhìn hai bóng nam nhân gục xuống. Đá đá vào tên cầm đầu, nàng nói:- Nghe này! Tôi biết hai người có mưu tính.
34 Tiểu Vy dựa vào vách đá, bàn tay nhỏ nhắn đung đưa khẩu súng qua lại. Ánh mắt vẫn chăm chú quan sát người con gái kia. - Sao rồi?- Mày. . . - Selly ôm chân, cắn răng chịu đựng.
35 Lãnh Phong nhíu mày, cầm đại một tấm ảnh lên. - Ngốc!- Cái gì? Anh dám gọi em là ngốc? - Nàng dậm chân, hậm hực nói với hắn. - Thì em là ngốc mà! Đây là ảnh ghép!-.
36 Cửa mở, một người mặc áo blue trắng bước ra. Bên ngoài hành lang, hai gia tộc Lạc và Bạch gia đều ở đó. Người bác sĩ giải thích vài điều gì đó. Sắc mặt Lãnh Phong lập tức tái nhợt, mím môi mấp máy vài điều.
37 Tiểu Bạch ngồi dựa vào giường, khẽ tỳ lên tay Tiểu Vy. Còn Tiểu Hắc ngồi bên cạnh, ánh mắt màu lam nhạy bén vẫn dõi theo nàng ở trên giường bệnh. Bạch Tiểu An ngồi trên ghế, tay gọt quả táo nói:- Tiểu Vy à! Hôm nay là sinh nhật của em.
38 Tiểu Vy ngồi trên ghế, cả ngày trời lặng im ở đó, trên người vẫn mặc áo sơ mi của hắn, còn ánh mắt thì thẫn thờ nhìn xa xăm. Đến nhà hắn? Gặp mẹ hắn a? Không thể! Nàng không thể đi! Có Lạc Hình cha hắn nàng mới gặp có vài lần, nhỡ mẹ hắn không ưa nàng thì sao?- Vy Vy? - Lãnh Phong ngồi bên cạnh nàng khẽ gọi.
39 - Xê ra! - Tiểu Vy hậm hực ngồi ở bàn ăn, nàng bỏ qua việc mọi người đang nhìn mình, cố ý đạp ghế Lãnh Phong lui ra. - Vy Vy! Em căn bản không làm gì được đâu.
40 - Nè! Hạ thấp tay xuống! - Tiểu Vy chu môi khó chịu nói với hắn. - Không!Lãnh Phong cười, cố ý đưa tay cầm đồ của nàng kéo ra xa. Tiểu Vy cau mày, hậm hực nói với hắn:- Trả đồ cho em!Hắn tuy tiếc nuối nhưng vẫn là nhớ việc cần nói nên đưa lại đồ cho nàng.