41 Nhìn sắc mặt tôi có vẻ hơi khác, anh hỏi :
" Sao thế ? "
Tôi trấn tĩnh lại nhìn anh đáp :
" Không. . . không có gì. "
Tôi thật không hiểu tại sao hắn lại xuất hiện ở đây.
42 Từ lúc về đây có lẽ được xem là cơ hội đầu tiền tôi ngắm hắn lâu thế. Hôm nay hắn không mặc vest mà mặc bộ đồ vô cùng đơn giản, điều ấy làm hắn như trẻ hơn không giống với tuổi thật.
43 Tôi lên xe của anh cái đầu nhỏ lưu luyến quay lại nhìn Thượng Quân Ngôn thấy mặt hắn tối sầm lại, Kha Lam vẫn đang ngồi cạnh mặt cứng đờ.
Tôi chẳng hiểu bây giờ bản thân đang làm gì, đang nghĩ gì.
44 Cả người tôi có rúm lại, nhắm mắt chờ. Ngoài sự dự đoán người bước vào là Thượng Quân Ngôn, ôm theo vào là đống đồ ăn. Hắn nhẹ nhàng tiến lại gần, tôi ngơ ngác, trừng mắt nhìn.
45 Thổn thức trong lòng anh một lát tôi định thần lại, anh đưa tôi chiếc khăn tay. Tôi xin lỗi anh vì đã làm bẩn áo anh, xin lỗi vì làm hỏng buổi sáng của anh.
46 Tôi nhìn hắn, bâng quơ, rồi lại nhìn Thành Minh Quang, ánh mắt khẽ rung. Tôi liếc qua bó hồng trước mặt cố nở nụ cười thật tươi. Nếu đã như vậy, nếu hắn đã yêu Kha Lam sâu đậm như vậy thì sao bản thân lại cứ cố gắng mong chờ một điều gì đó? Chẳng phải, mở lòng sẽ tốt hơn.
47 Tôi ngồi đó, lặng im. Không phải không muốn nói mà là không thể nói gì.
" Từ ngày con đi, khi nào rảnh rỗi nó lại qua nhà ăn cơm với chúng ta. "
" Nó nói rằng đừng nói với con những chuyện đã xảy ra, cứ để con hận nó như vậy.
48 Từng giây từng phút trôi qua ngày càng khó khăn, tôi dần chìm vào trong nỗi sợ hãi mơ hồ. Trong nỗi sợ hãi ấy, tôi thấy nhịp tim hắn ngừng đập, các bác sỹ liên tục kích tim nhưng không thành công.
49 Thời gian này trôi qua thật bình lặng. Buổi sáng đến bệnh viện thực tập. Sau khi Thượng Quân Ngôn tai nạn đã có giáo sư khác đến làm thầy hướng dẫn cho chúng tôi.
50 Tiếng đàn guitar nhẹ nhàng là thế nhưng lẫn vào đó là tiếng lòng nhè nhẹ đau thương. Tôi thút thít chui vào lòng hắn, như một đứa trẻ rồi lại nhoẻn miệng cười.
51 Nhìn đồng hồ qua ánh trắng lờ mờ, tôi thấy bây giờ mới 7 giờ 30 phút tối. Không phải chứ, sao lại ngủ giờ này. Tôi ngồi xuống mép giường, nhìn chăm chú vào khuôn mặt hắn.
52 Tôi ngơ ngác bởi mấy lời hắn nói, chưa từng? Chưa từng là chưa từng thế nào? Tôi nghi hoặc hỏi lại:
" Ý anh là thế nào. . . Từ trước đến giờ anh. . .
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100